Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

chiến quả

Phiên bản Dịch · 1680 chữ

Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Sau 3 phút, Lâm Duệ và Lạc Vọng Thư đã đến căn cứ khổng lồ dưới mặt đất của thiên ma. Nơi này ở vị trí đông nam Lạc Kinh, cách Lâm phủ chừng 70km.

Khi bọn họ đến đây thì ở đây đã hỗn loạn tưng bừng. Theo như dấu vết, bên trong bộc phát chiến đấu mãnh liệt, thiên ma trong đó phản kháng kịch liệt. Trong này khắp nơi đều là máu tươi và huyết nhục tan nát, gần như không có thi thể thiên ma hoàn chỉnh, ven đường còn thấy lượng lớn pháo đài tan tành, xác cơ giáp và người máy chiến đấu, đủ loại linh kiện rải rác trên đường. Pháo đài và người máy chiến đấu vô cùng đông đúc, đủ loại cao cấp nhưng đều bị long vệ phá nát hết. Ven đường cũng có hơn mười thi thể long vệ và chiến long.

Lâm Duệ còn có thể thấy trên vách tường, có rất nhiều dấu trảo của chiến long, vết tích đao kiếm. Nhưng vách tường này vô cùng kiên cố, dùng tiêu chuẩn bê tông quân dụng, độ dày lên đến 56m, đến mức cao thủ cấp 6, cấp 7 không thể ảnh hưởng đến kết cấu căn cứ ở đây.

Lâm Duệ vừa tra xét tình huống vừa đi hướng đại sảnh, nơi thi triển chú pháp.

Khi hắn và Lạc Vọng Thư đến phòng quan sát, nơi này đã quyền quý tụ tập, không chỉ thiên tử và hai vị thần sứ, những vị chức cao trong triều cũng đã đến.

Lâm Duệ trông thấy sắc mặt mấy vị chính phó tướng Kim Ngô Vệ vô cùng khó coi, mấy vị hồng y chủ tế và đô chủ tế của Thần Cung nghe tin tới đây cũng hồn bay phách lạc. Đó là vì căn cứ thiên ma này có 70% xây dưới quân doanh Kim Ngô Vệ, còn 30% xây ngay dưới thần miếu của Đông Vực Sâu!

Đông Vực Sâu là Thần, đương nhiên có thần miếu, mà số lượng rất nhiều, mỗi quận thành đều có một thần miếu. Nhưng khác với Quang Minh thánh giáo, Đông Vực Sâu chưa bao giờ chủ động truyền bá tín ngưỡng. Theo như vị này nói, Thần không cần những kẻ tín ngưỡng hời hợt, cầu xin phù hộ hay mong thu được chút an ủi. Thần chỉ cần những người thật sự tín ngưỡng hắn, trung thành với hắn!

Cho nên thần miếu của Đông Vực Sâu bình thường gần như không có cảm giác tồn tại, đám tế tự trong thần miếu cũng rất tản mạn, truyền giáo tùy duyên. Thế nhưng dù có tản mạn đến đâu cũng không thể bị thiên ma xây căn cứ bên dưới còn không biết gì được!

Hàn Nguyên Bá theo lệnh của đại ti thiên đến đây kiểm tra thì tức giận đến ngũ quan hơi méo, chỉ vào hồng y chủ tế phụ trách thần miếu này mà chửi um lên. Vị hồng y chủ tế tu vi cao đến cấp 8 nhưng sắc mặt xám xịt ủ rũ, không nói nên lời. Hắn biết hôm nay mình phải chịu trách nhiệm lớn, rất có thể sẽ bị đại ti thiên trừng phạt, nhẹ thì tước đoạt thần chức, nặng thì người chết hồn diệt!

Hàn Nguyên Bá sau khi răn dạy vài câu, thì trông thấy Lâm Hạo và Lạc Vọng Thư đã đến. Hắn cười rạng rỡ đi về hướng Lâm Hạo:

- Lâm huynh đệ lần này làm tốt lắm! Đại ti thiên trước đó còn kỳ quái vì sao Lâm huynh đệ giữ lại mười giám của Thứ Gian Cục ở kinh thành, còn có doanh Thần Vệ Quân cũng án binh bất động, không ngờ là chuẩn bị cho vực ngoại thiên ma ăn một vố lớn!

Hắn nói đến đây thì đảo mắt đầy sát ý nhìn đám hồng y chủ tế phụ trách thần miếu phía sau:

- Cũng may Lâm huynh đệ giúp Thần Cung thanh lý môn hộ, nếu không không biết Thần Cung còn bị đám ăn cây táo, rào cây sung này lừa gạt bao lâu nữa. Đại Tống ta ngày đêm phòng bị thiên ma, vậy mà bị thiên ma xây dựng căn cứ phía dưới thần miều, này không phải chuyện cười lớn sao?

Lâm Duệ mỉm cười, chắp tay với Hàn Nguyên Bá:

- Hàn huynh, chuyện này không liên quan đến họ. Theo như ta điều tra, tất cả thiên ma ở đây cấu kết sâu với An Quốc Công Đỗ Hâm Nhiên. Căn cứ này được xây lúc An Quốc Công Đỗ Hâm Nhiên đảm nhiệm chức trung lang tướng của Kim Ngô Vệ, em trai hắn, Đỗ Đồng An lúc đó đảm nhiệm đô chủ tế thần miếu này. Ta đoán căn cứ này được hai người này yểm hộ mới xây được, đương nhiên đây chỉ là phán đoán cá nhân của ta, sự thực như nào thì còn phải chờ kết quả điều tra. Trên đường vào đây, ta thấy tường xi măng ở đây rất dày, gần như che đậy cảm ứng linh thức, bên ngoài còn có trận pháp hoàn thiện che giấu cảm ứng và đủ loại thiết bị của thiên ma nữa, người ở bên trên không cảm ứng được dưới này.

Khi hắn nói chuyện thì cảm giác thiên tử liếc qua nhìn hắn. Ánh mắt của thiên tử tuy không chút biến hóa nhưng Lâm Duệ lại cảm thấy lạnh lẽo dâng lên trong người. Hắn không thèm để ý, ánh mắt bình tĩnh nhìn lại thiên tử.

An Quốc Công Đỗ Hâm Nhiên quả thật cấu kết với thiên ma, chứng cứ phạm tội rõ ràng, mấy giám sát sử dưới trướng hắn đã thu được rất nhiều chứng cứ phạm tội. Ngoài ra hắn đã hạ lệnh cho giám sát sử của giám thứ mười – Nguyễn Quốc Thu thống lĩnh trọng binh lục soát phủ An Quốc Công, chắc chắn sẽ thu được thêm không ít chứng cứ.

Hôm nay đông đảo thành viên nòng cốt của phủ An Quốc Công tự ý rời khỏi vị trí, Đỗ Hâm Nhiên cũng mất tích, đó là sự thật!

Lúc này mấy vị đại tướng Kim Ngô Vệ và đô chủ tế, hồng y chủ tế đảm nhiệm thần miếu vẻ mặt đầy cảm kích. Mấy người cùng suy tư, thầm nghĩ hóa ra án này còn khúc chiết như vậy. Vậy bọn họ dù thế nào cũng phải trợ giúp Thứ Gian Cục mau chóng tra ra chân tướng, đóng đinh hung phạm!

- An Quốc Công sao?

Hàn Nguyên Bá không khỏi nheo mắt lại, hắn nghe nói gần đây Lâm Hạo dùng quyền lực hết sức chèn ép phủ An Quốc Công! Rất nhiều quyền quý trực tiếp cáo trạng lên đại ti thiên. Hàn Nguyên Bá biết đại ti thiên cũng nghĩ Lâm Hạo có ý công báo tư thù, thậm chí có chút không lo việc công, ít nhiều không biết đại cục. Đại ti thiên trước đó cũng có ý muốn gõ thiên tử, nên mới bỏ mặc việc này.

Nhưng từ tình huống hiện giờ, rất khó nói Lâm Hạo hoàn toàn là vì ân oán cá nhân mới đá kích thế lực An Quốc Công. Ít nhất vị này làm được công tư trọn vẹn, vừa báo thù cho nghĩa muội, vừa vì Đại Tống, vì Thần, bắt được một con sâu mọt bự.

Nhưng có chuyện Hàn Nguyên Bá còn chưa hiểu. Hắn thấy Lâm Duệ đang tiến về phía phòng chú thuật, ra hiệu Lâm Hạo đi theo mình, đến sát bên vách thủy tinh pha lê sắp rạn nứt mới nói:

- Lâm huynh, chiến tích lần này có thể nói là vô cùng huy hoàng. Trận chiến này bên thiên ma tử vong sáu thuật sư cấp 8, mười tám vị cấp 7, còn có một vị cấp 9. Dù cho chỉ là cấp 9 tiền kỳ, huyết mạch lại đến bậc hoàng. Ngoài ra còn chém giết một nghìn ba trăm thiên ma cấp 5 trở xuống, tám trăm thiên ma cấp 5, năm mươi tư thiên ma cấp 6 và cấp 7! Bắt sống hơn một nghìn nhân viên nghiên cứu.

Bởi vì Lâm Duệ đã sớm khởi động Giám Thiên Thần Nhãn, vực ngoại thiên ma trong căn cứ này đa số không chạy thoát được. Bọn họ bị khóa chặt đường thoát, lại bị Giám Thiên Thần Nhãn đánh dấu, nên chỉ đành tử chiến trong căn cứ, vì thế cũng tạo thành thương vong cho Thần Vệ Quân và Thứ Gian Cục.

Hàn Nguyên Bá cảm giác được hưởng vinh quang cùng, hắn vì kim phiếu Lâm Hạo đưa mà mạo hiểm khởi động Giám Thiên Thần Nhãn cho đối phương. Điều này giúp hắn đổi về một công huân rất lớn, thậm chí có thể thu được Thần Huân Lệnh. Đến mức Hàn Nguyên Bá có chút băn khoăn, nhận tiền của người lại thu được công lao ké, có chút khó coi a? Nhưng tiền cũng không dễ trả lại, Hàn Nguyên Bá chỉ đành thầm nghĩ sau này sẽ chiếu cố bạn thân của mình hơn.

Nhưng trước đó, có một việc Hàn Nguyên Bá phải làm rõ. Hắn khẽ trầm thấp hỏi:

- Lâm huynh, có một chuyện ta vẫn không rõ, từ bộ dáng, đám thuật sư này hẳn là thi triển chú thuật với hộ pháp ma của ngươi, ta muốn biết ngươi phá chú thuật của chúng như nào?

Mấu chốt không chỉ là phá được, mà còn để những thuật sư này chịu phản phệ chết!

Dù Hàn Nguyên Bá đã hạ thấp thanh âm nhưng xung quanh đều là cao thủ cấp 9, thực lực mạnh mẽ, ánh mắt của họ hơi tập trung, chăm chú lắng nghe hai người nói chuyện.

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an

Bạn đang đọc Vô Thượng Thiên Tôn (Dịch) của Khai Hoang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TamTroYNguoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 71

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.