khiếp sợ đám người
Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Lâm Duệ dùng đao chỉ cổ Hàn Tiên Nhi, khóe môi khẽ nhếch:
- Ngươi thua rồi!
Hắn đương nhiên phải biết thương yêu thuộc hạ, sao có thể để bí kiếm 8SSS+ Hàn Tiên Nhi khổ công tu luyện bại lộ dễ dàng trước mặt mọi người được chứ.
Nhưng quả thật, tốc độ xuất kiếm của Hàn Tiên Nhi hơi chậm, sơ hở như này trong mắt cao thủ là quá lớn. Nàng mới miễn cưỡng luyện thành chiêu này thôi, còn chưa luyện đến thành thạo, đối phó với cấp 7, cấp 8 bình thường thì không sao, nhưng nếu gặp cao thủ thật sự thì còn không có cơ hội xuất kiếm, nhất định phải tăng cường luyện tập thêm, hoặc thức tỉnh thêm huyết mạch liên quan tốc độ.
Hàn Tiên Nhi giờ đầu óc trống rỗng, mình bại nhanh vậy sao? Nàng – Hàn Tiên Nhi, đường đường là cấp 7 bậc đế, vì trận chiến này khổ tu mấy tháng, vậy mà không ngăn được một đao của Lâm Hạo sao?
Trong nội tâm nàng tràn ngập không cam, thậm chí có suy nghĩ nếu Lâm Hạo không mặc “Thiên Chỉ”, nếu khái niệm quang ngân của hắn không được tăng cường lên trên 45%, nàng nhất định kịp rút kiếm. Nhưng sâu trong lòng nàng biết rõ, ý nghĩ của nàng không đúng. Nàng thua ở tốc độ, thua rõ ràng không thể chối cãi!
Toàn bộ khán giả đang quan chiến cũng đang kinh ngạc, xung quanh tĩnh mịch. Bọn họ trước đó cũng không phải không coi trọng Trấn Quốc Hầu, trước đó nhiều người cược Lâm Hạo thắng. Lạc Vọng Thư không phải kẻ ngu, chắc chắn sẽ không đồng ý cho đệ tử đánh trận chiến chắc chắn thua cuộc.
Nhưng điều mọi người bất ngờ là Lâm Hạo chỉ dùng một đao đã đánh bại Hàn Tiên Nhi! Một người cấp 6, một người cấp 7, chiến lực ở đầu cuối mỗi cấp thì đã đành, nhưng chênh lệch như này quá lớn rồi!
- Cmn! Thật là phế vật!
Trong đám người, có thanh âm mắng chửi thô tục vang lên.
Đông đảo đại lão giới kinh doanh đều quay qua nhìn, quả nhiên là Khấu Huyền Vương đang chửi tục, cắn răng nghiến lợi nhìn Lâm Hạo và Hàn Tiên Nhi trên sân. Tất cả mọi người đều biết trạng thái này Khấu Huyền Vương không trêu được, nên vội thu lại tầm mắt, châu đầu nghị luận.
- Vừa rồi là Bạt Dương trảm sao? Lâm Hạo và Lâm Duệ quan hệ như nào vậy?
- Là Bạt Dương trảm, nhưng rõ ràng đã sửa lại, thích hợp Lâm Hạo hơn. Ngoài quang ngân ra, còn có ba loại khái niệm nữa: dược thiên (nhảy vọt), thần tốc và phổ chiếu, còn dùng cả huyết mạch bóp méo thời không nữa.
- Xem ra quan hệ hợp tác giữa hai người này rất sâu, trước đó còn dùng chung thuộc hạ. Hai vị này không chút che giấu a.
- Đao thật nhanh! Võ ý, khái niệm, thần hồn, lực cảm ứng, tốc độ và phản ứng đều rất mạnh. Tính trong cấp 6 thì không chút nhược điểm! Ý của ta là, dù tên kia cởi chiến giáp ra, khéo vẫn đánh được với cấp 8 vượt hoàng đấy.
- Nếu nói về nhược điểm thì chỉ có sức mạnh, nhưng đây là vì tu vi không đủ. Đây là một kẻ vô cùng đáng sợ, một khi đột phá cấp 7, tương lai khó mà đo lường.
- Đáng sợ! Cũng rất đáng tiếc, Hàn Tiên Nhi này thực lực không kém, nếu gia nhập dưới trướng Lâm Hạo, thêm vào kỹ thuật thiên ma cường hóa, khéo mấy ngày nữa có thể lên cấp phó thần sứ.
- Ta xem chưa hẳn, nữ nhân này bị bại quá thảm, chỉ sợ đạo tâm tan vỡ.
- Ngươi đoán lão Khấu thua bao nhiêu? Ánh mắt hắn đều đỏ như là muốn giết người vậy.
Khấu Huyền Vương hừ lạnh một tiếng, liếc nhìn người vừa nói. Hắn hận không thể một tát chụp chết kẻ đó, nhưng đối phương lại là Tài Chính Hiền Giả, chủ tịch “hiệp hội ngân hàng Liên Bang”, đồng thời còn là thường vụ phó hội trưởng của hiệp hội võ đạo. Hiệp hội võ đạo không giống Trường Sinh Hội, chỉ có một vị “thường vụ” thôi, chiến lực của vị Tài Chính Hiền Giả này cũng sánh ngang với Lý Hàng Long.
Khấu Huyền Vương chỉ có thể thu lại tầm mắt, tiếp tục quan sát Lâm Hạo. Hắn đặt cược là Lâm Hạo thắng trong 10 chiêu, tỷ lệ 1 ăn 9, cược 5 tỷ đồng Liên Bang. Kết quả là Hàn Tiên Nhi còn không rút được kiếm ra, tuy có bí kiếm cấp 8 vượt đế nhưng lại không có cơ hội xuất kiếm. Nhưng hắn còn chưa đến mức vì chút tiền này mà căm phẫn giết người, chỉ là trong lòng vô cùng kỳ quái. Lâm Duệ và Lâm Hạo chỉ là minh hữu thôi sao? Sao hắn cảm giác hai người này cùng là một người vậy? Nhưng chiến long của hai người này lại khác nhau, Lâm Hạo và Lâm Duệ hợp tác rất trắng trợn, công khai, như là sợ mọi người không thấy mối liên hệ giữa họ vậy.
Khấu Huyền Vương thu lại ý nghĩ, thầm nghĩ tên này có phải Lâm Duệ không thì liên quan gì đến mình chứ. Hắn lập tức nhắn tin cho Lý Hàng Long: Lão Lý, cho ta mượn 5 tỷ đồng Liên Bang! Ta cần gấp!
Lý Hàng Long: Cút!
Lý Hàng Long nhắn lại ngay nhưng vẫn nhắn thêm hỏi thăm.
Lý Hàng Long: 5 tỷ đồng Liên Bang? Ngươi lại tham ô khoản tiền khẩn cấp của phòng vệ quân mới được quốc hội phê duyệt à? Ngươi không phải đã nói với ta là đã bỏ cờ bạc rồi sao?
Lý Hàng Long:….
Sau đó là một đống lời mắng chửi trẻ nhỏ không nên xem, Khấu Huyền Vương đầy ngượng ngùng nở nụ cười, hắn định đóng lại hệ thống thông tin lượng tử thì Lý Hàng Long nhắn tin tiếp.
Lý Hàng Long: Tóm lại đừng mong ta trả tiền giúp ngươi! Đây là tiền của chính phủ, ngươi đặt cược ở đâu, nói tin tức của họ cho ta.
Khấu Huyền Vương không khỏi động lòng, vân vê cằm suy tư. Hắn thật ra không tham ô, nhưng lão Lý nói cũng đúng, đánh cược là chuyện phi pháp, sao mình phải giảng quy củ với họ chứ? Mà đám người này cũng rất đáng ghét, hắn đã quyết định từ bỏ bài bạc rồi, một số người còn dụ dỗ hắn!
Thần sứ thứ ba của Đại Thịnh, Tông Tú Sơn cũng đang ngưng thần quan sát Lâm Hạo, trong mắt đầy nghi ngờ.
- Tên này nắm giữ sức mạnh khái niệm rất nhiều, có chút cổ quái, ta cảm giác trên người tên này còn có bí mật lớn.
Tông Tú Sơn vừa nói vừa nheo mắt lại, thầm nghĩ tên này quả thật rất vô sỉ, mồm thì nói là muốn thấy uy lực bí kiếm của Hàn Tiên Nhi, kết quả là ra tay nhanh gọn, không cho Hàn Tiên Nhi cơ hội xuất kiếm. Hắn vừa nói đến đây thì hơi giật mình nhìn về sau lưng, hắn thấy Thôi Bội Bội sắc mặt tái xanh khó coi, phẩy tay áo bay về nơi xa.
- Thôi thần sứ, ngươi định đi sao? Không chờ tinh cảng thống kê xong mức thuế sao?
Bọn họ sở dĩ vẫn ở lại đây, một là vì chờ Hàn Tiên Nhi khiên chiến Lâm Hạo, hai là để chờ xem mức thuế thu ngày đầu mở tinh cảng.
- Không chờ!
Tâm tình Thôi Bội Bội vô cùng kém, độn quang lung la lung lay. Lần đi Đông Châu này, nàng liên tục gặp chuyện không vui, nàng không buồn quay đầu lại, nói:
- Làm phiền Tông thần sứ sau khi biết mức thuế thu thì gửi phi thư cho ta biết.
Lúc này, Hàn Tiên Nhi cũng thấy bóng lưng Thôi Bội Bội rời xa, điều này làm nàng vốn không thể tiếp nhận thực tế đứng si ngốc như bị sét đánh, cả người cứng ngắc.
Hàn Tiên Nhi thật ra hiểu rõ mình không còn đường nào khác, trước đó bọn họ ký kết với Lạc Vọng Thư là thề với Thần mỗi bên. Nàng nếu dám vi phạm lời thề, là bất kính với Tây Vực Sâu. Kể từ khi nàng thất bại, nàng đã phải làm nô làm tỳ cho Lâm Hạo rồi. Nhưng sư tôn từ bỏ và rời đi, vẫn đánh đòn nặng vào nội tâm của nàng, để nàng muốn òa khóc tại chỗ.
Hàn Nguyên Bá ở gần đó thì tâm tình thả lỏng. Dù hắn có lòng tin với bạn hữu Lâm Hạo, nhưng cũng khó tránh được nảy sinh ý nghĩ vạn nhất Lâm Hạo thua thì sao.
Vũ Hóa Huyền sau khi kinh ngạc thì cũng lắc đầu, không biết nên nói gì cho tốt nên cười khổ nói:
- Thật là… Một đao này của Trấn Quốc Hầu đầy gọn gàng mà lại linh hoạt.
Chính xác là không chút thương hương tiếc ngọc, không để mặt mũi cho sứ đoàn Đại Ngụy!
- Hàn tiên tử chiến lực rất cao, tu vi cấp 7, khái niệm có thể sánh ngang các vị phó thần sứ rồi. Bản hầu không thể không ra tay toàn lực.
Lâm Duệ thầm nghĩ nếu Hàn Tiên Nhi là thuộc hạ của mình, cũng phải cho nàng này chút mặt mũi. Sau đó hắn lấy ra da rồng cấp 9 đã chuẩn bị từ trước, dùng chân nguyên đưa đến trước mặt Hàn Tiên Nhi.
- Hàn tiên tử, theo như ước định, mời ký thần khế này.
Hàn Tiên Nhi tuy đã thề với Thần của nàng ta nhưng Lâm Duệ vẫn luôn luôn cẩn thận.
Hàn Tiên Nhi thì thần sắc đờ đẫn, thất hồn lạc phách, còn không thèm đọc nội dung trên da rồng, nhanh chóng ký xuống. Nàng nghĩ kẻ kia đã là chủ nhân của mình, vậy thì hắn nói gì nàng phải nghe đó.
Lâm Duệ thì mỉm cười, sau khi thấy Hàn Tiên Nhi ký thần khế xong thì lập tức đánh mắt với Cơ Tuyết Oánh.
Cơ Tuyết Oánh nhanh chóng hiểu ý, tiến lên dắt Hàn Tiên Nhi đi về hướng bệnh viên thực trang Duệ Phương.
Hàn Tiên Nhi một đường hoang mang lo sợ, không chút ý thức, tùy ý để Cơ Tuyết Oánh dắt đi. Cho đến khi nàng bị dẫn vào một phòng trắng xóa, còn có lượng lớn dụng cụ thiên ma xung quanh, đến khi nàng bị Cơ Tuyết Oánh cởi quần áo ra, đưa vào khoang phẫu thuật thì mới giật mình tỉnh lại, vội nói:
- Các ngươi định làm gì vậy?
- Đương nhiên là phẫu thuật thực trang rồi, còn có thể làm gì chứ?
Cơ Tuyết Oánh kinh ngạc nhìn Hàn Tiên Nhi nói tiếp:
- Ngươi khống chế huyết mạch rất tốt. Với tình trạng hiện giờ, hẳn là có thể thức tỉnh thêm một huyết mạch vượt đế nữa. Chủ nhân rất chờ mong, hy vọng mấy ngày nữa ngươi mau chóng lên cấp 8.
Nàng chỉ về phòng phẫu thuật sau lưng nói:
- Chủ nhân còn cố ý mời viện sĩ Sofia một ngày trước đến đây, vị này được công nhận năng lực giải phẫu SSS đấy.
Lâm Duệ thật sự quá bận, giờ hắn còn phải giải phẫu cho Lận Thiên Thần, sau đó dùng thánh lôi kiếp hỏa, kéo chân linh Lận Thiên Thần ra khỏi thần quốc của cổ thần. Hơn nữa với người Thiên Cực tinh, thực trang chỉ là môi giới thức tỉnh huyết mạch, không yêu cầu năng lực phẫu thuật quá cao, SSS là vượt mức mong đợi rồi.
- Một ngày trước? Hắn đoán hắn sẽ thắng sao?
Hàn Tiên Nhi không khỏi cười khổ, hơi co rúc thân thể, thần sắc thêm mất mát:
- Được rồi, các ngươi muốn làm gì cũng được.
Cơ Tuyết Oánh không khỏi chớp mắt, thầm nghĩ quả nhiên nữ nhân này đã tan nát đạo tâm, rơi vào trạng thái nằm ngửa, bất kể đời.
Như này thì không thể lên cấp 8 được, cũng không thể tu thành cực hạn tâm nguyên được. Lâm Duệ trước đó rất chờ mong vị này, thậm chí còn hy vọng nàng này sẽ mạnh hơn Tiên Vu Yên.
Cơ Tuyết Oánh hơi suy tư rồi nhắc nhở:
- Có phải ngươi không muốn hiệu lực cho chủ nhân của ta không? Ngươi nhớ lại thần khế vừa ký xem, chủ nhân luôn không thích cưỡng ép người khác nên vẫn để cơ hội cho ngươi được khôi phục tự do. Chỉ cần ngươi có thể chiến thắng hắn, là tuyệt đối công bằng dưới Thần Luật Thiên Tôn chứng kiến thì sẽ được khôi phục tự do.
Hàn Tiên Nhi nghe vậy thì sững sờ, cẩn thận nhớ lại, quả thật có điều khoản này. Trong mắt nàng không khỏi sáng lên tia hy vọng. Do Thần Luật Thiên Tôn chứng kiến? Tuyệt đối công bằng? Như vậy nghĩa là Lâm Hạo không được dùng thiên ma long giáp Thiên Chỉ sao? Như vậy nàng sẽ có cơ hội, chỉ cần nàng kịp thi triển bí kiếm cấp 8 vượt đế! Chắc chắn nàng sẽ thắng! Đúng như cô gái này nói, nàng có thể thức tỉnh thêm một loại huyết mạch, thậm chí còn có thể lên cấp 8!
Lúc này, Hàn Tiên Nhi không chú ý đến là Cơ Tuyết Oánh đang đầy xấu hổ nghiêng mặt đi, không dám nhìn thẳng vào nàng. Trong lòng Cơ Tuyết Oánh đang nghĩ mình đang lừa dối Hàn Tiên Nhi.
Lâm Duệ đã sắp lên cấp 7 rồi, Hàn Tiên Nhi thắng làm sao được? Hơn nữa chủ nhân của nàng là Thần! Nếu như chủ nhân sử dụng sức mạnh khái niệm và chí cao thần khí, đó là chiến lực cấp Trường Sinh! Dù chỉ có 10 giây ngắn ngủi thì cũng không phải ai cũng có thể chiến thắng.
Cơ Tuyết Oánh khống chế lại tâm tình nói:
- Đúng rồi, ngươi muốn huyết mạch nào? Trong bệnh viện này có rất nhiều loại thực trang SSS+, để ta liệt kê cho ngươi.
Hàn Tiên Nhi híp mắt lại nói:
- Không cần! Giờ ta chỉ cần một loại thôi, vĩnh hằng chi niệm vượt đế!
Cơ Tuyết Oánh nhếch miệng, thầm nghĩ Hàn Tiên Nhi lựa chọn đúng như chủ nhân dự đoán. Rương chứa thực trang vĩnh hằng chi niệm đã được đặt sẵn bên ngoài.
Lúc này, ở trong phủ tổng đốc, mức thuế thu đã được thống kê xong, trình lên trước mặt mấy người Lâm Duệ. Sắc mặt của bọn họ vô cùng phức tạp.
Vũ Hóa Huyền cười khổ một tiếng, vẻ mặt đầy chấn động:
- 48,2 triệu lượng thần kim! Chúng ta phải mau báo về cho Thần Cung, không, phải mau chóng về Lạc Kinh, báo lên Thần!
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an
Đăng bởi | TamTroYNguoi |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 4 |
Lượt đọc | 40 |