Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

thần huyết

Phiên bản Dịch · 2454 chữ

Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Lâm Duệ khi mới tiến vào thần điện đã cảm giác được uy áp bàng bạc vô cùng.

Thần Tiêu Điện này vẫn giống lần trước họ đến, điện đường rộng lớn vô cùng trống trải, chỉ có một đài mây ở trên cao. Phía trước đài mây buông thõng chín tầng rèm châu và màn tơ, bên trong giống như có người ngồi, lờ mờ không thấy rõ.

Lâm Duệ chỉ hơi đưa mắt nhìn hướng vị đó, hắn đã cảm mắt đau nhức như muốn nổ tung. Vô tận thần uy cũng đè chặt lên nguyên thần hắn, làm nó rung động vô cùng như muốn vỡ ra. Nhưng lần này, có thể là do tu vi tăng lên, hoặc là vì có thêm thánh lôi kiếp hỏa, hắn không đau nhức như trước. Nhưng hắn vẫn làm ra vẻ vô cùng đau đớn, không dám nhìn tiếp vào Thần.

Vũ Hóa Huyền tiến lên khom người bẩm báo:

- Thuộc hạ Vũ Hóa Huyền bái kiến Thần! Sau khi mở tinh cảng, đã thống kê xong thuế thu ngày đầu tiên, tổng cộng 48,2 triệu lượng thần kim. Mức thuế lần này rất lớn, hơn xa dự tính, chúng thuộc hạ mang theo sẵn sổ sách về để bẩm lên Thần.

Bóng người sau màn tơ hơi phất tay áo nói:

- Đại ti thiên đã tấu lên ta rồi, ta đã biết rồi!

Thanh âm của Thần vẫn như vậy, như tiếng chuông vang, thanh thúy uy nghiêm, ẩn chứa vô cùng vô tận lực lượng. Theo thanh âm của hắn, những hòm gỗ ngoài điện ầm ầm mở ra, sổ sách trong đó đều bay lên không, nhanh chóng xoay tròn một vòng. Chỉ chốc lát sau, những sổ sách này lại rơi vào trong rương, thanh âm của Thần đầy uy nghiêm vang lên:

- Thuế thu được đã nhập vào kho chưa?

Lâm Duệ khom người đáp:

- Đã nhập vào kho! Nhưng thiên ma không dùng thần kim ma ngân, cho nên Thần trước đó đã tấu lên Thần Sứ Giám, cho phép thiên ma sử dụng các loại đất hiếm, hợp kim, dược vật hay động cơ cấp 6, các loại vũ khí khác thay thế, dùng 80% giá thị trường để tính.

Điều này đối với triều đình Đại Tống là kiếm lớn. Hợp kim và động cơ có thể dùng cho chế tạo binh khí, thiên ma long giáp. Dược vật dùng để luyện đan. Dược Thần Tông những năm này cũng học tập thiên ma, chuyển biến từng ngày, dược sư dần phát minh ra các phương thuốc giá rẻ thực dụng hơn nhưng cần đến dược liệu của thiên ma.

Liên Bang bên đó cũng kiếm lớn, bọn họ ở vào thời đại siêu công nghiệp, sức sản xuất siêu lớn, có thể chuyển biến sản phẩm thành tiền là việc tốt với họ.

Thanh âm của Thần đầy khen ngợi:

- Tốt! Ngươi có thể nói với thiên ma, không chỉ đất hiếm, hợp kim, bọn họ có thể dùng các loại “máy móc” thay tiền. Nội các cũng mau soạn thảo điều luật tương quan, cổ vũ giao dịch với thiên ma. Trấn Quốc Hầu, ngươi xây dựng “nhà máy” và “lớp huấn luyện” ở tinh cảng rất tốt, ta thấy rất vui.

Lâm Duệ ánh mắt hơi dừng lại, khom người đáp ứng. Xem ra dù Thần đang ngủ, cũng có chú ý với tinh cảng.

Mấy người còn lại, bao gồm cả thiên tử, ánh mắt đều có chút quái lạ, bọn họ nhạy cảm cảm giác được, thái độ của Thần với thiên ma thay đổi. Đây là vì sao vậy?

Lúc này, thanh âm của Thần đột nhiên trở nên lạnh lùng, đầy trầm trọng xen lẫn sát ý làm những người ở đây nổi cả da gà.

- Hôm nay ta thức tỉnh, một là vì mức thuế thu vượt quá dự đoán của tinh cảng, hai là vì ba vị Thần trong Luyện Ngục. Ta đã sinh ra cảm ứng từ màn trời, ba vị này trong vòng mười ngày tới sẽ phát binh tấn công mặt đất, bọn họ chia binh năm đường nhưng chủ hướng tấn công là ở Đông Châu.

Đám người nghe vậy tâm thần run lên, thầm nghĩ ma quân Luyện Ngục quả thật sắp đến! Khi nghe đến câu cuối cùng, cả đám đều sững sờ, vì sao lại là Đông Châu chứ?

Dù cho Đại Tống là triều đại tồn tại lâu nhất trong tứ đại hoàng triều, nhưng nếu nói về quốc lực, Đại Tống đứng thứ hai, chỉ kém hơn Đại Liêu mà thôi. Tuy mấy trăm năm nay thiên tử và thần sứ thứ nhất tranh đấu quyền lực nhưng vẫn chăm lo quản lý, kéo dài xu thế của triều Đại Tống. Nhất là năm gần đây, Lâm Hạo thanh lý thiên ma, ma giáo, lại mở tinh cảng, để quốc lực Đại Tống thu được cải thiện.

Thần của bọn họ, Đông Vực Sâu, thực lực cũng đến gần hai vị ở Trung Châu, được công nhận là chiến lực đơn thể mạnh nhất! Ba vị Thần trong Luyện Ngục đầu bị vào nước à? Sao lại chọn Đông Châu để đột phá chứ? Không sợ đụng vỡ đầu sao?

Lâm Duệ và mấy vị thần sứ cùng nhìn nhau, ánh mắt của Thần và đại ti thiên thì lại chăm chú nhìn thiên tử.

Mấy người lập tức hiểu ra, mấy vị Thần trong Luyện Ngục chọn tấn công Đại Tống, khả năng cao là vì liên quan Thái Tổ, Thái Tông. Hai vị Trường Sinh này ở trong Luyện Ngục đã mấy ngàn năm,trước đây không hề có động tĩnh gì. Nhưng gần đây có lời đồn, có người tận mắt thấy hai vị này ra vào Thần Cung của ba vị Thần trong Luyện Ngục.

Thiên tử da đầu tê dại, vội vàng khom người nói ngay:

- Bẩm Thần! Thuộc hạ lập tức thống lĩnh Kim Ngô Vệ và Võ Lâm Trực, tự thân trấn áp con đường Thiên Uyên, phòng ngự ma quân! Thuộc hạ nguyện thề với Thần Luật Thiên Tôn và Bích Huyết Thiên Tôn, nếu nanh vuốt ba vị Thần trong Luyện Ngục dám can đảm tấn công Đại Tống, dù họ là ai, thân phận gì, thuộc hạ chắc chắn để chúng có đi không về!

Bóng người sau màn che gật gù nói:

- Được! Tâm chí đáng khen. Ngươi để lại ngọc tỉ truyền quốc ở hoàng thành, mang theo thần sứ thứ nhất và thần sứ thứ ba, cùng trấn áp Thiên Uyên.

Lâm Duệ nghe đến đây thì sắc mặt không khỏi cổ quái, thầm nghĩ mưu kế của Lý Hàng Long khéo lại thành thật. Nhưng sư tôn Lạc Vọng Thư cũng phải đến Thiên Uyên hỗ trợ trấn áp, chiến đấu cùng yêu ma sao?

Sắc mặt thiên tử trắng bệch, nhưng hắn không dám chần chờ, khom người nói ngay:

- Thuộc hạ tuân mệnh!

Lúc này, ánh mắt của Thần lại nhìn hướng Lâm Hạo:

- Trấn Quốc Hầu, theo như dự đoán của ngươi, tương lai tinh cảng mỗi tháng thu vào bao nhiêu?

Lâm Duệ thoáng suy ngẫm, khom người nói:

- Bẩm Thần, hôm nay thu được thuế vượt quá dự định nhiều lần là vì chúng ta phong tỏa thương mại mấy năm gần đây, hàng hóa bị tồn đọng. Sau lần giao dịch này, giá trị hàng và số lượng sẽ giảm thấp. Nhưng chỉ cần Đại Tống quốc thái dân an, tương lai mỗi ngày thuế thu có thể ở khoảng 2 triệu lượng thần kim.

Khi hắn lên phi thuyền vào kinh, Lư Hán Nguyên đã điều tra xong nguyên nhân, nhắn cho hắn qua hệ thống thông tin lượng tử. Một phần là vì năm qua Lâm Duệ phong tỏa thương mại, Đại Tống tích trữ lượng lớn vật tư. Đám vật tư này đều là nguyên vật liệu cấp cao, đám thương nhân trước đó vì tích hàng đầu cơ nên tồn trữ lượng lớn từ trước, sau đó vì bị làm chặt nên không dám gánh chịu nguy hiểm buôn bán, để tránh bị Hoàng Thành Ty sờ gáy.

Nguyên nhân thứ hai là vì chính sách triều đình thay đổi, chấp nhận tính hợp pháp của đủ loại vật phẩm thiên ma, bao gồm thực trang và cả thuốc. Như vậy chỉ cần chạy một vòng qua tinh cảng, nộp thuế, như vậy vật tư trước đó được hợp pháp, không bị Hoàng Thành Ty truy cứu.

Thậm chí, có rất nhiều người biến không thành có, còn cố tình “ra vẻ” mua sắm thực trang trên người ở tinh cảng, nộp thuế để tẩy trắng. Lâm Duệ cũng làm như vậy, như thế thuốc và thực trang của sư tôn và đám thuộc hạ của hắn đều có lai lịch chính đáng.

Đám người nghe vậy thì tinh thần run lên, mỗi ngày 2 triệu lượng thần kim sao? Như vậy một năm phải hơn 300 triệu lượng thần kim sao? Như vậy giúp thuế thu của triều Đại Tống không chỉ tăng gấp đôi thôi đâu, là gấp bốn!

Lạc Vọng Thư có chút lo lắng nhìn Lâm Duệ, tinh cảng thu vào cao như vậy sao? Đừng nói quá mà mang vạ từ miệng a… Lâm Duệ nếu như không làm được khéo còn rước họa vào thân.

Đại ti thiên thấy Lâm Hạo bộ dáng muốn nói lại thôi thì cau mày nói:

- Trước mặt của Thần, không được ấp a ấp úng.

Lâm Duệ lúc này mới chắp tay nói:

- Bẩm Thần, lần này thu được thuế cao như vậy có một phần là do ma giáo. Hai tháng này, ma giáo chiến sự liên miên với các bên, vực ngoại thiên ma cũng đưa ra lệnh cấm buôn bán với ma giáo, ma giáo mượn nhờ con đường tinh cảng chúng ta, bán ra đủ loại vật tư. Thuộc hạ tạm thời chưa rõ, nên nghiêm tra xua đuổi hay là theo dõi thêm? Thuộc hạ thân là chỉ huy sứ Thứ Gian Cục, trách nhiệm là thứ ma trừ gian, nhưng cũng đảm nhiệm tổng đốc tinh cảng. Nếu để ma giáo buôn bán ở tinh cảng, mỗi ngày tinh cảng thu thêm 1 triệu lượng thần kim, lâu dài thu nhập không nhỏ.

Tương lai ma giáo quy mô giao dịch càng lúc càng lớn, chắc chắn không dấu được, Lâm Duệ cũng không tự cho là bản thân thông minh, có thể giấu được Thần, giấu được đại ti thiên, các vị thần sứ nên tốt nhất là cứ báo lên trước.

Đại ti thiên vốn định lên tiếng khiển trách nhưng khi nghe đến mức thuế thu thì miễn cưỡng nuốt nước bọt, nhanh chóng thu lại lời định nói. Mỗi ngày 1 triệu, như vậy mỗi năm thu 365 triệu.

Lâm Duệ một lần nữa chắp tay nói:

- Thuộc hạ thật ra muốn dùng con đường mậu dịch để chèn ép ma giáo, bắt ma giáo cam đoan không gây biến cố trong 24 trấn của Đại Tống.

Đông Châu địa vực rộng lớn, ngoài 24 trấn ra còn có lượng lớn đất đai hoang vắng, là nơi ẩn thân trú ấn của hung thú và yêu ma. Cho dù là khi Đại Tống khai quốc, triều đình cũng lấy chiêu an làm chính với các khu vòng ngoài, chỉ trưng thu một chút thuế làm bộ mà thôi.

Thần phát ra ngọc âm:

- Tạm thời theo dõi trước đã. Thiên tử, Trấn Quốc Hầu có công thông thương, mở tinh cảng, là công lớn với Đại Tống.

Thiên tử lập tức hiểu ý nói:

- Trấn Quốc Hầu trung dũng nhật nguyệt soi chiếu, văn võ chu toàn, quả thật là trụ cột quốc gia, phong làm Vệ Quốc Công làm gương cho quan viên.

Người sau màn che nghe vậy thì hơi lắc đầu:

- Vệ? Vệ là phong hào của tiểu quốc, dùng Trấn làm phong hào, phong Trấn Quốc Công.

Thiên tử nghe vậy thì cười khổ không thôi. Thần không trực tiếp sắc phong cho Lâm Hạo là đã cho hắn mặt mũi rồi. Nhưng Thần chọn dùng chữ “Trấn” cũng là để gõ cảnh cáo với hắn.

Lâm Duệ thì không chút gợn sóng trong lòng, đối với hắn mà nói Trấn Quốc Hầu hay Trấn Quốc Công thì cũng không có gì khác biệt, đơn giản là chức phong cao hơn, quyền lực thực tế thì không thay đổi.

Nhưng chớp mắt sau, hắn giật mình khi thấy ba giọt máu vàng lơ lửng bay đến trước mặt hắn. Ba giọt máu này đều tỏa ánh sáng vàng kim rực rỡ, chiếu rọi không gian xung quanh, tô điểm vàng son lên thần điện.

Lâm Duệ con ngươi trừng lớn, đầy kinh ngạc. Hắn đã thấy những giọt máu này trước đó, là thần huyết! Những giọt máu này không chỉ giúp ngưng kết thiên phú huyết mạch cao cấp nhất, còn giúp tăng cường chân nguyên, cường hóa tố chất thân thể. Đáng tiếc là, trước đó hắn lập nhiều công lao nhưng không được Thần ban thưởng thần huyết.

- Tu vi của ngươi tiến triển thần tốc, chỉ kém Thần Thông một chút thôi. Ba giọt thần huyết này sẽ giúp ngươi nhanh chóng tiến vào cấp 7 – Thần Thông.

Thần đằng sau màn che quét quanh đám người:

- Ngoài tinh cảng ra, các ngươi có chuyện gì quan trọng cần báo không? Hiếm khi ta tỉnh lại một lần, các ngươi mau báo lên.

Lâm Duệ đầy vui mừng thu lại ba giọt thần huyết vào trong bình ngọc, cẩn thận cất đi. Tuy vậy, lúc này hắn hơi nghi ngờ nhìn xuống dưới chân. Nháy mắt đó, hắn cảm giác được thần thức của mình có điều gì đó khác thường. Tựa hồ có người ra tay, che đậy một chút sự vật có liên quan đến hắn trong màn trời.

Lâm Duệ nghi ngờ không thôi, người này định làm gì vậy? Hắn không khỏi giật mình, là kiến tri chướng nhưng làm quá rõ ràng rồi, không chút che giấu nào, chẳng lẽ đối phương coi hắn là đồ ngu sao? Nhưng rồi hắn nhanh chóng hiểu ra, đối phương không phải không che giấu, mà là vì hắn đã là Thần, đối phương không che giấu được! Nhưng vấn đề là đối phương muốn che giấu chuyện gì liên quan đến hắn đây?

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an

Bạn đang đọc Vô Thượng Thiên Tôn (Dịch) của Khai Hoang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TamTroYNguoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.