Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

giám quốc

Phiên bản Dịch · 1873 chữ

Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Lâm Duệ khi tới Thần Cung thì không cưỡi ma long mà mặc thiên ma long giáp, trực tiếp ngự không lên trước Thần Tiêu Điện.

Ma long kia giờ đang sợ hãi, sau khi giúp cứu ra chiến long của Hoàng Phủ Thanh, nó vẫn đang run rẩy không ngừng. Cũng may tên này năng lực hành động còn khá, làm việc chu toàn ổn thỏa nếu không Lâm Duệ đã định làm thịt nó rồi.

Tên này lúc ở quận thành xưng vương xưng bá, bất chấp pháp luật, kết quả hôm nay đi cướp ngục ở Vạn Long Tháp thì bị dọa sợ, đúng là nhát gan!

Cho nên Lâm Duệ không dám mang theo nó lên Thần Cung, Thần nhìn xa vạn dặm, đại ti thiên kinh nghiệm lâu năm, quan sát tỉ mỉ, chẳng may ma long này để lộ sơ hở gì thì hậu quả khó lường.

Lúc này, trước Thần Tiêu Điện tụ tập lượng lớn quan nhị phẩm trở lên, các vị tôn thất Đại Tống, còn có đại tướng các quân Thần Sách Quân, Ngự Long Trực, Kim Ngô Vệ, còn có hơn mười vị thần sứ dự bị và phó thần sứ trong kinh.

Khi Lâm Duệ đến, những người này đại đa cúi mình làm lễ với hắn.

Các vị thần sứ dự bị địa vị tương đối ngang hàng với Lâm Duệ thì ánh mắt đầy phức tạp nhìn hắn tiến vào trong Thần Tiêu Điện.

Lâm Duệ sau khi vào điện thì làm lễ với đài mây trên cao. Trên đài mây chưa có ai, Đông Vực Sâu còn chưa quay về nhưng Lâm Duệ không thể bất kính được, nhất định phải làm lễ bái từ xa.

Lúc này, trong điện rộng lớn chỉ có đại ti thiên, thần sứ thứ hai và thần sứ dự bị thứ tư. Giờ là tháng tư, thần sứ dự bị thứ tư có trách nhiệm phòng thủ Thần Sứ Giám, nên hôm nay có tư cách yết kiến Thần.

Còn thiên tử, thần sứ thứ nhất và Lạc Vọng Thư thì giờ đang dẫn quân cố thủ con đường Thiên Uyên, không thể quay về.

Lâm Duệ sau khi hành lễ thì thấy thần sứ thứ hai ánh mắt khác thường nhìn mình. Hắn nhíu mày lại, hơi nghi ngờ hỏi trước:

- Vũ thần sứ, trên người Lâm mỗ có điểm gì không ổn sao?

- Trên người Trấn Quốc Công không có gì không thích hợp cả, ta cảm ứng linh cơ khí mạch của ngươi, hẳn là đã lên cấp 7 rồi?

Vũ Hóa Huyền hơi dừng một chút rồi cười khẽ nói:

- Cũng trùng hợp thật, minh hữu Lâm Duệ của ngươi, trước đây không lâu cũng lên cấp 7. Hai người các ngươi, một trên trời, một dưới đất, trước sau lên cấp 7, cùng chỉ dùng một năm, không khỏi làm người nảy sinh liên tưởng a.

Lâm Duệ khẽ lắc đầu nói:

- Lâm Duệ sao? Hạ quan và vực ngoại thiên ma trước giờ chỉ hợp tác trên việc công, chưa hề có minh hữu. Nhưng Lâm Duệ quả thật thiên phú rất cao, nghe nói là thiên phú cấp vực sâu trong vực ngoại thiên ma, thiên phú còn hơn cả ta, hắn có thể trong một năm lên cấp 7 cũng không có gì quái lạ.

Hắn ngẩng đầu lên nhìn trời, ánh mắt trầm trọng:

- Nghe nói người này còn có một đôi binh khí Vực Sâu, tương lai chắc chắn là đại địch của Thiên Cực tinh ta.

Vũ Hóa Huyền nhìn đối phương đàng hoàng nói hươu nói vượn, nhất thời khó phân biệt được thật giả, hắn híp mắt lại nói:

- Như vậy hôm nay Trấn Quốc Công vì sao lại đến Vạn Long Tháp vậy? Cũng thú vị thật, một năm trước, Trấn Quốc Công đến Trấn Ma Lâm, Trấn Ma Lâm xảy ra sự cố. Một năm sau, ngươi tới Vạn Long Tháp, Vạn Long Tháp cũng suýt chút sụp đổ. Còn có mảnh Vực Sâu Thần Bi nữa, năng lực trêu chọc sự cố của ngươi cũng thật là thần kỳ, làm ta không thể không khâm phục.

Lâm Duệ nghe vậy thì tối sầm mặt lại, chuyện này hắn cũng bị oan. Hắn cũng chỉ ủy thác dong binh đoàn Thiên Sát làm ra mấy lỗ thủng nhỏ, ngụy trang thành định cướp ngục, yểm trợ hắn cứu ra chiến long của Hoàng Phủ Thanh mà thôi. Cần biết phong cách quan lại Đại Tống là chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không có, nên chút ma loạn nho nhỏ này có thể xử lý dễ dàng trong nội các.

Kỳ Nhạc Xuân chắc chắn không muốn xảy ra sự cố khi mình sắp được chuyển chức, bị cấp trên đánh giá là bỏ bê cương vị, giám sát không tốt, để vực ngoại thiên ma thừa cơ chôn đạn pháo phản vật chất, thiếu chút thì bị cướp ngục thành công. Cho nên việc này nhất định sẽ không đánh động lên Thần Sứ Giám, cũng không tấu lên trên.

Kết quả là đúng lúc Luyện Ngục ra tay, gây ra động tĩnh lớn. Nhưng cũng may, có phe Luyện Ngục đứng ra chịu trách nhiệm hộ.

Lâm Duệ sắc mặt bất mãn nói:

- Ta là tới Vạn Long Tháp để tu luyện huyết sát bí thuật. Việc này đã hẹn từ một năm trước với Kỳ Nhạc Xuân, cũng đã xin phép Thần Cung. Mà Lâm mỗ cũng có điều khó hiểu, hai năm gần đây, trị an Lạc Kinh do Vũ thần sứ giám sát, nhưng từ khi hạ quan vào kinh, chịu đủ phong ba, chỉ riêng bị ám sát thì cũng có đến mười mấy trận. Xung quanh Lạc Kinh còn liên tục xảy ra đại án: Trấn Ma Lâm, Thần Lâm Cung, Vạn Long Tháp, án khinh nhờn Thần. Đại án thì thôi không nói, cái chính là tặc nhân nhiều lần được như ý, xin hỏi Vũ thần sứ giám sát trị an Lạc Kinh như nào vậy?

Sắc mặt Vũ Hóa Huyền tái xám, thầm nghĩ tên này cánh cứng rồi, lại dám dưới tình huống Lạc Vọng Thư không có mặt ở đây, dám mở lời trào phúng hắn.

Vũ Hóa Huyền thầm nghĩ mình chỉ chịu trách nhiệm giám sát trị an mà thôi, nhưng là “giám sát”, chứ không bố trí trị an được.

Trong thành Lạc Kinh còn có Hoàng Thành Ty, Kinh Triệu Phủ, Kim Ngô Vệ, đủ loại ban ngành, cao thủ như mây, hắn chỉ chịu trách nhiệm giám sát, chứ đâu thể bố trí những ban ngành này.

Hơn nữa lần ma loạn này, Lâm Hạo ngươi thân là chỉ huy sứ Thứ Gian Cục, chẳng lẽ không có trách nhiệm sao? Nhưng Vũ Hóa Huyền lập tức nhớ ra, tên này quả thật không chịu trách nhiệm. Thứ Gian Cục chủ yếu đề phòng vực ngoại thiên ma, dị thể hành giả thẩm thấu triều đình.

- Hôm nay xảy ra đại loạn ở Vạn Long Tháp, có 77 yêu ma cấp 9 thoát khỏi nhà tù. Ta tra xét thân phận của họ, có nửa là đại tướng bốn ngàn năm trước, không biết vì sao nhập ma, bị giam giữ trong Vạn Long Tháp.

Lâm Duệ chắp tay với đài mây:

- Thuộc hạ tận lực hiệp trợ Vạn Long Tháp bình định phản loạn, chém giết hơn nửa yêu ma, trong 77 yêu ma kia, chỉ có 2 con thoát được.

Nếu không phải là hắn có mặt ở hiện trường, còn có thuốc gây ảo giác nữa, thì số lượng yêu ma thoát ra ngoài lớn hơn nhiều. Tương ứng, lần này Lâm Duệ cũng thu được rất nhiều điểm hồn lực và huyết sát, nhiều đến kinh người.

Lúc này, thần sứ dự bị thứ tư cũng nói lời công tâm:

- Rõ ràng sự việc lần này là phe Luyện Ngục thừa cơ Trấn Ma Lâm sinh biến, định cướp ngục Vạn Long Tháp. Hôm nay, nếu không nhờ Trấn Quốc Công trấn áp ở đó thì hậu quả khó mà lường được.

Ngay lúc này, đại ti thiên đang quan sát màn trời, nâng lên hai tay kết ấn pháp. Mi mày vị này nhíu chặt lại:

- Các vị, theo như tinh tượng, chuyện hôm nay do ba vị Thần trong Luyện Ngục gây ra, không phải trách nhiệm của hai ngươi.

Đại ti thiên quan sát vết tích vận mệnh quần sao nhưng không thấy được gì, rõ ràng ba vị Thần trong Luyện Ngục đã ra tay trấn áp.

Ngoài ra, hắn có thể xác định được sự cố ở Trấn Ma Lâm là do hai vị Thái Tổ, Thái Tông vốn đã chết rồi của Đại Tống gây ra, còn có nội ứng phối hợp nữa. Nếu là hai vị này, như vậy quần thần Đại Tống phòng bị được mới là quái lạ.

Vũ Hóa Huyền nghe vậy thì khẽ thở phào, vừa rồi hắn nhắm vào Lâm Duệ là để tránh bị Thần trách tội.

Đúng lúc này, tâm thần Vũ Hóa Huyền hơi trầm trọng.

Đông Vực Sâu đã giáng lâm!

Trên đài mây đã xuất hiện một bóng hình mơ hồ.

Ngay khi Vũ Hóa Huyền và Lâm Duệ làm lễ bái kiến, thanh âm Đông Vực Sâu vang lên:

- Vì sao hai ngươi chi viện Trấn Ma Lâm chậm như vậy?

Thần hỏi đến hai người đại ti thiên và Vũ Hóa Huyền.

Đại ti thiên sắc mặt trầm trọng, khom người nói:

- Bẩm Thần, chúng ta là lo lắng có yêu ma thừa cơ gây sự trong Lạc Kinh.

Vũ Hóa Huyền cũng cười khổ nói:

- Bẩm Thần, thuộc hạ cũng lo bị những người đó giương đông kích tây. Quả nhiên, không lâu sau, Vạn Long Tháp cũng xảy ra biến cố.

Đông Vực Sâu suy ngẫm nói:

- Có lý. Như vậy thiên tử có nói gì chuyện này không?

Đại ti thiên không chút do dự trả lời:

- Thuộc hạ không rõ. Thuộc hạ đã quan tinh kiểm tra, chỉ thấy một mảnh hư ảo, tất cả dấu vết đều bị che đậy. Nhưng chuyện hôm nay có thể xác định là do hai tên loạn thần tặc tử kia gây ra.

Nhưng “bị che đậy” đã đủ khả nghi rồi… Thái Tổ, Thái Tông của Đại Tống trên danh nghĩa đã nằm vào quan tài nên không thể nói đến.

Đông Vực Sâu khoan thai nói:

- Hóa ra là thế. Như vậy xem ra phải bố trí một vị giám quốc trong Lạc Kinh.

Lúc này, một đám tôn thất, thần sứ dự bị và phó thần sứ bên ngoài hô hấp trầm trọng.

Chỉ có Vũ Hóa Huyền sắc mặt hơi khó coi. Quả nhiên, chớp mắt sau, hắn nghe thấy ngọc âm của Thần vang lên:

- Trấn Quốc Công nghe chỉ, trong khi thiên tử dẫn quân chinh phạt Thiên Uyên, do ngươi thay thiên tử giám sát triều chính, trấn áp vạn ma.

Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an

Bạn đang đọc Vô Thượng Thiên Tôn (Dịch) của Khai Hoang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TamTroYNguoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 49

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.