người lãnh đạo quốc gia
Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Lâm Duệ khi rời khỏi Thần Cung thì có chút hoảng hốt.
Dù việc này đã được Lý Hàng Long và Lạc Vọng Thư phân tích, dự đoán từ mấy tháng trước, Lâm Duệ hắn rất có thể sẽ trở thành giám quốc Đại Tống. Nhưng khi việc xảy ra, Lâm Duệ vẫn cảm thấy đầy ma huyễn. Chính mình là vực ngoại thiên ma, lăn lộn thế nào lại trở thành giám quốc, thay thiên tử giám sát triều chính, trấn áp vạn ma Lạc Kinh.
Lâm Duệ sau khi rời khỏi Thần Cung, trở về phủ Trấn Quốc Công thì liên tục nhận được tin nhắn chúc mừng.
Lệnh Hồ Minh Đức: Chúc mừng.
Lúc nãy, ông thân là ngự sử trung thừa nhị phẩm, cũng dự thính ở ngoài Thần Tiêu Điện, chính tai nghe được Đông Vực Sâu sắc phong Lâm Duệ làm giám quốc.
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Cùng vui, cùng vui!
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Ông ngoại, sau đó ta sẽ sắc phong ngài làm ngự sử đại phu, làm phiền ngài giúp ta quản lý Ngự Sử Đài và bên ngoài triều đình.
Từ khi Lâm Duệ vào triều, chức ngự sử đại phu vẫn một mực để trống, mấy bên tranh chấp mãnh liệt, Lệnh Hồ Minh Đức trước đó không muốn lên chức, không muốn làm gay gắt thêm mâu thuẫn trong triều Đại Tống, cũng lo lắng mình thành mục tiêu công kích của các bên, nên dù là sau khi chiến lực tăng lên đạt mức thần sứ lâu năm, ông vẫn chỉ một lòng làm ngự sử trung thừa nhị phẩm.
Nhưng giờ khác rồi, Lâm Duệ đã được Thần sắc phong làm giám quốc, điều này nghĩa là phái hệ của thần sứ thứ ba chiếm ưu thế trong triều.
Ngoài ra, Lâm Duệ muốn giám sát triều đình thì nhất định phải dùng người mình rồi. Có câu đánh hổ gọi anh em, ra trận dùng binh cha con, lúc này không dùng Lệnh Hồ Minh Đức ông thì dùng ai được?
Lệnh Hồ Minh Đức: Ngự sử đại phu? Ngươi muốn đặt ta lên trên đống lửa à?
Nhưng Lệnh Hồ Minh Đức cũng không từ chối, ông và Lâm Duệ sớm là châu chấu trên cùng một sợi dây, nếu Lâm Duệ sập thì ông cũng không ở lại Đại Tống được nữa.
Lúc này, Từ Mộng Nhiên cũng gửi tin nhắn tới: Chúc mừng Lâm đổng!
Từ Mộng Nhiên: Ta xin đại biểu trưởng lão hội và trung tâm quốc vụ Đông Á, chúc mừng Trấn Quốc Công được sắc phong giám quốc Đại Tống.
Lâm Duệ nhìn tin nhắn của Từ Mộng Nhiên thì hơi nhướng mày, có chút khó mà thích nghi. Lão Từ này dùng tin nhắn như là lãnh đạo quốc gia chúc nhau vậy…
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Từ soái, ta chỉ là nhận lệnh của Đông Vực Sâu, tạm thời giám quốc mà thôi, chức vị không có gì thay đổi, có gì để chúc mừng chứ?
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Nhưng bản thân ta rất chờ mong, trong lúc ta giám quốc, Đại Tống và Đông Á sẽ tiếp tục hợp tác, cùng xây dựng phồn vinh.
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Cũng hy vọng Quốc An Cục Đông Á có thể hỗ trợ ta, nếu có chuyện gì thì sớm báo cho ta, chúng ta trao đổi thêm thông tin.
Lúc này Từ Mộng Nhiên đã đến Thiên Châu mỉm cười nhắn lại: Đương nhiên, Lâm đổng yên tâm, Đông Á nhất định sẽ toàn lực hỗ trợ ngươi.
Hắn hiểu ý của Lâm Duệ, là hy vọng Quốc An Cục Đông Á hỗ trợ Lâm Duệ giám quốc, tránh sự cố xảy ra.
Từ Mộng Nhiên đương nhiên hiểu, Lâm Duệ giờ đã ngồi ở chỗ khác, lập trường thay đổi cũng là đương nhiên. Nhưng đôi bên chắc chắn sẽ phối hợp cùng nhau, dù là vì thu hoạch thêm nhiên liệu công nghiệp hay là thúc đẩy thương mại đôi bên, Đông Á nhất định sẽ hỗ trợ Lâm Duệ ổn định tình hình.
Nhưng thằng nhóc này vậy mà thật sự trở thành người lãnh đạo Đại Tống!
Lâm Duệ sau khi giám quốc thì đúng là chức vị không thay đổi nhưng hắn đang nắm quyền tham chính nội các, tổng đốc tinh cảng, đại thần thông thương, chỉ huy sứ Thứ Gian Cục, còn có đủ loại binh phù trong tay nữa, cũng có không ít! Có vị trí giám quốc này, quyền lực trong tay Lâm Duệ lại nhiều hơn. Địa vị của hắn ở Đại Tống, đã có thể sánh với các vị thần sứ, thiên tử rồi, gần như chỉ ở dưới Thần.
Lúc này, Lâm Duệ nhận được tin nhắn của Lý Hàng Long: Lâm đổng ngươi được sắc phong làm giám quốc Đại Tống rồi?
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Đã là giám quốc.
Con đường tình báo của Cục An Ninh vẫn chậm hơn Quốc An Cục một chút, vị này phản ứng chậm hơn Từ Mộng Nhiên.
Lý Hàng Long: Ta đã đoán được ngươi sẽ có cơ hội, cố lên! Ta thấy vị thiên tử Đại Tống sợ là không ngồi vững được đâu.
Lúc này, ở trong tổng bộ Cục An Ninh, Lý Hàng Long sau khi nhắn tin thì tâm thần hơi hoảng hốt. Lâm Duệ lại thật sự trở thành người lãnh đạo quốc gia Đại Tống, dù chỉ là tạm thời nhưng quyền hành và trấn quốc thần khí lại là thật!
Tin này nếu được truyền trong Liên Bang thì toàn bộ Liên Bang nổ tung mất. Dị thể hành giả Liên Bang thẩm thấu Thiên Cực tinh mấy trăm năm, giờ đã có thể tiếp cận tầng cao nhất Thiên Cực tinh rồi.
Lý Hàng Long thu lại ý niệm lộn xộn trong lòng: Lâm đổng, lần loạn Trấn Ma Lâm này đến cùng là gì vậy? Là cứu đi nghiệt long sao? Đông Vực Sâu có bắt lại được không?
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Còn có thể là sao nữa? Đơn giản là trong ngoài cấu kết, có người sớm rút đi sức mạnh địa mạch, lại chôn thêm thuốc nổ xung quanh Trấn Ma Lâm. Đông Vực Sâu đã giao án này cho thần sứ thứ hai, lệnh hắn trong một tháng phải điều tra rõ ràng.
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Ta nghe khẩu khí đại ti thiên, hẳn là Thái Tổ, Thái Tông Đại Tống làm ra án này, còn về bất tử nghiệt long hẳn là trốn thoát được, không bị Đông Vực Sâu bắt lại, nếu không ta đã không lên được chức giám quốc rồi.
Lý Hàng Long: Đáng tiếc!
Lý Hàng Long trong lòng vô cùng tiếc nuối. Bất tử nghiệt long đó là chiến long của Bất Tử Long Tôn để lại. Đây là một vị Thần vô cùng mạnh mẽ, tồn tại trong khoảng 170 nghìn năm trước đến 290 nghìn năm trước.
Đội ngũ khảo cổ học của Liên Bang khai quật được rất nhiều ghi chép về Bất Tử Long Tôn, theo như phỏng đoán, vị Thần này nắm giữ sức mạnh khái niệm bất tử mạnh mẽ, còn nắm giữ bốn loại khái niệm nữa, tự xưng là Thần Vương, thậm chí còn bắt các vị Thần khác làm thần bộc.
Nhưng dù vị này nắm giữ “bất tử” thì cũng không thoát được số mệnh phải chết. Không biết vì sao, vào 170 nghìn năm trước, Bất Tử Long Tôn biến mất hoàn toàn, chế độ thống trị của hắn với Thiên Cực tinh cũng theo đó sụp đổ.
Giới khảo cổ Liên Bang đoán là vị này hẳn đã vẫn lạc, có bằng chứng là hai sức mạnh khái niệm của hắn bị hai vị thần bộc cướp mất.
Cho đến khi Lâm Duệ vào Trấn Ma Lâm, thấy bất tử nghiệt long kia, mới biết chiến long của vị Thần này vẫn còn sống, Đông Vực Sâu hẳn là đang cướp sức mạnh của nó.
Lý Hàng Long vốn cũng có mưu đồ với con nghiệt long này, suy nghĩ xem có cách nào đánh cắp tiêu bản gen, hoặc trộm về Liên Bang hay không, xem có thể giúp công nghệ sinh học của Liên Bang đột phá không nhưng kết quả là bị phe Luyện Ngục cướp trước.
Nhưng đây là chuyện tốt, Đại Tống đang mở tinh cảng thông thương với Liên Bang, quan hệ ngoại giao đôi bên đang tốt đẹp, Cục An Ninh không dễ ra tay với Trấn Ma Lâm.
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Có thể thấy mấy tháng nữa tình thế Đại Tống sẽ rất nghiêm trọng, xin tổng soái hỗ trợ ta ổn định lại cục diện.
Lâm Duệ thầm nghĩ tổ tổng Đại Tống đã đi đầu tạo phản, tình huống Đại Tống còn tốt được mới lạ.
Lý Hàng Long: Yên tâm, Cục An Ninh nhất định sẽ toàn lực hỗ trợ ngươi ổn định cục diện chính trị Đại Tống.
Lâm Duệ lúc này nhận được tin nhắn của Lạc Vọng Thư.
Sau khi hắn rời khỏi Thần Cung, người đầu tiên hắn nhắn thông báo là Lạc Vọng Thư. Nhưng hẳn là vị này bận, đến giờ mới rảnh nhắn cho hắn.
Lạc Vọng Thư: Đã đến giám quốc rồi à? Ngươi đã nhận được ngọc tỉ truyền quốc không? Nghe nói thứ này có thể thuần hóa võ ý, để võ ý tăng thêm hóa thành khái niệm.
Lâm Duệ cúi đầu, ánh mắt quái lạ nhìn ngọc tỉ trắng, lớn chừng hai bàn tay trên bàn. Trên ngọc tỉ có 8 chữ lớn: thụ mệnh vu thần, quốc thái dân an!
Đây là thần khí mạnh mẽ tuân theo sức mạnh của Bích Huyết Thiên Tôn, dùng hai khái niệm “đan tâm”, “chúng chí” tụ tập dân khí của bách tính Đại Tống.
Bốn chữ “quốc thái dân an” chính là đan tâm, chúng ý, có thể trấn áp quốc vận. Nhưng bốn chữ “thụ mệnh vu thần” lại để vật này bị Đông Vực Sâu hạn chế.
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Đã thu được, ta đã dùng thử. Thứ này quả thật có thể giúp tăng cường võ ý, nhưng tốc độ võ ý hóa khái niệm rất chậm, hiệu quả không bằng một phần ngàn mảnh Vực Sâu Thần Bi.
Trong lòng hắn không khỏi nảy sinh ý nghĩ, vậy này có thể kết hợp sử dụng cùng Huy Hoàng Thánh Đàn và Thánh Lôi Kiếp Hỏa không?
Ngọc tỉ truyền quốc dùng nguyên lý ngưng kết dân ý bách tính Đại Tống, bảo vệ chủ nhân ngọc tỉ không bị Căn ảnh hưởng.
Nhưng dù có 170 tỉ bách tính Đại Tống làm hậu thuẫn thì người sử dụng vẫn phải cẩn thận từng li từng tí.
Nếu như có thêm Huy Hoàng Thánh Đàn và Thánh Lôi Kiếp Hỏa hỗ trợ thêm thì sao? Mà bản thân Lâm Duệ còn là Thần nữa chứ!
Lạc Vọng Thư: Chắc chắn không bằng mảnh Vực Sâu Thần Bi được, nếu không thiên tử nắm giữ vật này 400 năm, đã sớm tiến vào cấp Trường Sinh rồi. Thần quyết định mỗi đời thiên tử sau 400 năm phải thoái vị hẳn cũng vì ngọc tỉ này.
Lạc Vọng Thư: Nhưng thiên tử hiện tại thiên phú võ đạo cao siêu, thêm vào công nghệ sinh học Liên Bang các ngươi nữa, có thể đã sớm tiến vào cấp Trường Sinh rồi, sức mạnh khái niệm của hắn khả năng đã đến 90% rồi.
Lâm Duệ híp mắt lại, thầm nghĩ sư tôn rất có thể đoán đúng.
Hắn chỉ hơi nhìn lướt tin tức về Trấn Ma Lâm, là hiểu việc này nếu không có thiên tử ngầm hỗ trợ thì không thể làm được.
Thiên tử dù làm rất sạch sẽ, việc này lại xảy ra vào một tháng sau khi vị này vào con đường Thiên Uyên, không để bất cứ ai nắm được chứng cứ. Nhưng toàn bộ Lạc Kinh, có mấy người có năng lực tác động đến địa mạch chứ? Dưới tình huống này, bằng chứng đã không còn quan trọng nữa rồi.
Lâm Duệ cảm giác thiên tử có chút vò mẻ không sợ rơi, hoặc là đã có sức mạnh nhất định, đang có mưu tính riêng. Cho nên hắn nhất định phải cẩn thận, không thể nghĩ bản thân làm đến giám quốc là có thể gối cao không lo.
Lạc Vọng Thư: Ngọc tỉ truyền quốc đã vào tay ngươi thì mau đóng dấu phê duyệt các chức quan đi. Thiên tử chó chết kia, hắn chơi xấu với ta, rõ ràng những chức quan này đã được Thần Sứ Giám thông qua, thế mà hắn kéo dài không chịu đóng ấn phê duyệt, kéo đến mấy tháng rồi.
Lạc Vọng Thư: Còn nữa, ngọc tỉ truyền quốc tuy không thể bằng mảnh Vực Sâu Thần Bi nhưng vẫn có thể hỗ trợ ngươi tiến thêm vài bước. Tiểu Duệ ngươi không được lười biếng, võ ý hóa thành khái niệm càng nhanh càng tốt.
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): Đệ tử hiểu rõ!
Lâm Duệ thầm nghĩ võ ý hóa thành khái niệm đương nhiên phải càng nhanh càng tốt. Võ ý hóa thành khái niệm càng cao thì khả năng bị Thần đoạt xác càng nhỏ.
Ngoài ra, trên trời dưới đất tình thế hỗn loạn, làm Lâm Duệ cảm thấy mưa gió sắp nổi lên.
Lúc này, Lâm Duệ còn nhận được mười mấy tin nhắn, là phụ tá đắc lực, thuộc hạ thân tín gửi tin nhắn chúc mừng. Hắn hơi trả lời rồi cầm ngọc tỉ đi xuống hầm ngầm.
Khi hắn tiến vào phòng chì thì gọi Chiến Linh giới: “Giới linh, xin theo như yêu cầu của ta, kiến tạo bản vẽ Tịnh Nhất Thần Đàn.”
Thông báo: Thôi diễn bản vẽ kiến tạo Tịnh Nhất Thần Đàn cần tốn 15 triệu điểm hồn lực. Vì liên quan đến màn trời, có thể dẫn đến màn trời và Căn phản ứng, xin lựa chọn địa điểm ổn thỏa.
Đây là lý do vì sao hắn phải vào phòng chì, hắn không chút do dự lựa chọn đồng ý, sau đó ánh mắt hắn tràn đầy kinh ngạc, quái dị.
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an
Đăng bởi | TamTroYNguoi |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 5 |
Lượt đọc | 53 |