Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tinh Không Ma Thần

Tiểu thuyết gốc · 1548 chữ

"Xem ra chúng ta đã hết đường lui," Lăng Tử Thần thở dài. Đến lúc này, mọi suy nghĩ may mắn trong lòng hắn đã biến tan, chỉ còn lại sát ý vô biên. Nếu đã bị dồn đến đường cùng, hắn cũng sẽ không ngại phản kích đến cùng.

“Chúng ta đã hết đường lui! Tất cả các ngươi nghe lệnh ta, toàn lực phản kích. Đây có thể là mệnh lệnh cuối cùng mà ta giao cho các ngươi, và cũng có thể là nhiệm vụ cuối cùng,” Lăng Tử Thần ra mệnh lệnh cuối cùng qua máy truyền tin cho đoàn vệ binh.

“Rõ! Thưa thiếu gia, nguyện cùng ngài chiến đấu đến giọt máu cuối cùng!” Đám vệ binh đồng thanh đáp lại. Sinh ra và được Lăng gia bồi dưỡng, họ hiểu rằng phải cống hiến để đền đáp ơn dưỡng dục. Hơn nữa, nếu họ có chết trận, gia đình họ vẫn sẽ được Lăng gia chăm sóc, nên không ai sợ hãi hay tham sống sợ chết.

Sau khi truyền mệnh lệnh, Lăng Tử Thần quay lưng lại, đứng giữa không gian, nhìn Hách Lâm đang không ngừng tiến gần, cùng với Cao Thăng và Lệ Na hướng về phía hắn.

“Nếu đã liều chết, vậy ta sẽ cho các ngươi thấy nội tình của Lăng gia,” Lăng Tử Thần nhẹ giọng nói. Âm thanh hắn phát ra vô cùng nhỏ, nhưng ngay khi lời vừa dứt, khí tức trên người hắn bỗng phát sinh chuyển biến. Từ Hằng Tinh bậc 1, hắn ngay lập tức thăng lên Hằng Tinh bậc 3. Xung quanh cơ thể hắn xuất hiện vô số đốm sáng như những ngôi sao tụ tập.

Những ngôi sao này vây quanh và quay tròn quanh hắn, phảng phất như chỉ trong một khoảnh khắc, hắn đã biến thành một sự sống đặc thù. Chính những ngôi sao này đã khiến thực lực của Lăng Tử Thần tăng lên nhanh chóng.

Đó chính là thần thông bí truyền của Lăng gia, Tinh Không Ma Thần Thân, mượn nhờ một phần nhỏ sức mạnh của những ngôi sao trong vũ trụ, cưỡng ép gia tăng thực lực trong thời gian ngắn. Cái giá phải trả cho việc này tương đương với cái chết, nhưng vào giờ phút sống chết này, cái giá đó hắn cũng không thèm đếm xỉa.

Quá trình này nghe thì có vẻ lâu, nhưng thực tế mọi thứ chỉ diễn ra trong nháy mắt. Không có tâm trạng cảm nhận sức mạnh tăng vọt, Lăng Tử Thần ngẩng đầu lên nhìn Hách Lâm đang lao thẳng về phía mình. Trong mắt Lăng Tử Thần lóe lên sát ý, đám người này nếu vì món lợi mà tập kích hắn thì cũng nên chuẩn bị tinh thần bị hắn phản sát.

Tay cầm Trảm Tinh Kiếm, Lăng Tử Thần không né mà thậm chí còn lao lên, đối cứng với Hách Lâm. “Phản kháng trước khi chết sao? Ngươi tưởng thi triển mấy cái trò mèo cào đó mà ta sẽ sợ ư?” Hách Lâm nói khi thấy Lăng Tử Thần liều chết đối cứng với mình.

Nhưng điều mà hắn không ngờ là, những ngôi sao vây quanh Lăng Tử Thần đã che đậy đi khí tức do sử dụng thần thông tăng lên. Vậy nên, Hách Lâm vẫn hiển nhiên tiến về phía trước, tiếp chiêu của Lăng Tử Thần với thái độ không hề nao núng.

Không có những vụ bạo tạc, thanh Trảm Tinh Kiếm chém thẳng vào Hách Lâm, ngược lại hắn ta cũng đánh một quyền lên người Lăng Tử Thần. Nhưng trong khoảnh khắc quyền đánh ra, hắn cảm thấy cánh tay bị nắm chặt, sức nắm mạnh mẽ làm cho hắn không thể nhúc nhích.

“Hằng Tinh bậc 3! Làm sao có thể, ngươi...” Lời nói chưa kịp thốt ra, cảm giác đau đớn tột cùng lan tràn từ cánh tay trái. Mắt hắn co rút vì đau đớn, trừng mắt nhìn. Hắn thấy cánh tay vừa bị chém đã biến mất, máu tươi không ngừng chảy ra từ miệng vết thương.

Hách Lâm định nói điều gì đó, nhưng dù cố gắng, hắn chỉ thốt ra được từ “Ngươi,” duy nhất. Ngay sau đó, cảm giác đau từ cánh tay bị đứt biến mất, hắn cảm thấy cơ thể mình không còn trong sự kiểm soát của bản thân. Suy nghĩ đến đây, hai mắt hắn tối sầm, mất đi ý thức.

Nhìn thi thể không đầu phía trước mắt mình trở nên mềm nhũn do mất đi sự khống chế, Lăng Tử Thần không cảm thấy gì. Đây không phải lần đầu tiên hắn giết người, và đối thủ lại là kẻ muốn dồn hắn vào chỗ chết. Hờ hững hất văng thi thể của Hách Lâm ra chỗ khác, Lăng Tử Thần nhẹ xoay người, lao thẳng về phía Cao Thăng và Lệ Na đang xông tới.

Thần thông tăng cao thực lực chỉ là thực lực đi mượn, không thể duy trì quá lâu. Một khi thần thông hết hiệu lực, cái giá phải trả tương đương với cái chết. Hắn phải tiêu diệt đám người này thật nhanh.

“Hắn... hắn giết Hách Lâm! Làm sao có thể chứ? Chỉ là một kẻ mới chập chững cấp bậc Hằng Tinh, làm sao có thể...” Lệ Na bàng hoàng khi trông thấy cảnh tượng vừa rồi. Chỉ với vài chiêu, Hách Lâm đã phải bỏ mạng dưới kiếm của Lăng Tử Thần.

“Xem ra hắn sử dụng một thần thông tăng cao thực lực nào đó, nhưng chỉ là hư ảo mà thôi, không duy trì được lâu đâu. Lát nữa nhớ cẩn thận, hết sức kéo dài thời gian. Ta thấy năng lượng xung quanh hắn đã bắt đầu tán loạn, không trụ được lâu,” Cao Thăng bình tĩnh nói, giọng điệu không hề thay đổi dù vừa chứng kiến đồng đội của mình chết.

Lăng Tử Thần không để cho họ có thời gian nghỉ ngơi. Với tốc độ cực nhanh, hắn lao vào tấn công Cao Thăng và Lệ Na. Trảm Tinh Kiếm lóe sáng, sự sắc bén của vũ khí hợp kim bậc 6 hiểm lộ rõ hơn bao giờ hết.

Mục tiêu của đòn đánh là Cao Thăng, mũi kiếm sắc nhọn nhắm thẳng vào cổ hắn. Nhưng kẻ địch cũng không phải hạng tầm thường. Thấy mũi kiếm đã ngay trước mặt, Cao Thăng nhanh chóng lấy ra vũ khí của mình – một cây trường thương bằng hợp kim cấp 6, tên là Huyền Thiên Thương.

“Tưởng chỉ mình ngươi có trang bị hợp kim cấp 6 à? Xem đây,” Cao Thăng gầm lên, trường thương trong tay hắn di chuyển nhanh như chớp, đón đỡ đòn tấn công của Lăng Tử Thần.

Tiếng kim loại va chạm vang lên chói tai khi Trảm Tinh Kiếm và Huyền Thiên Thương đụng nhau. Lực lượng từ hai vũ khí mạnh mẽ làm rung chuyển không gian xung quanh. Cao Thăng dùng toàn bộ sức mạnh để đẩy lùi đòn tấn công của Lăng Tử Thần, nhưng hắn không ngờ rằng Lăng Tử Thần lại mạnh mẽ đến vậy.

“Đúng là ta đã quá coi thường ngươi, mặc dù chỉ là sức mạnh đi mượn, nhưng có thể đấu với ta. Thật là không tồi!” Cao Thăng cảm nhận được một chút đau đớn từ cánh tay, miệng truyền ra âm thanh tán thưởng.

Nhìn về phía Lăng Tử Thần đang cầm Trảm Tinh Kiếm trước mặt, trong lòng hắn cũng không khỏi thầm tiếc hận. Nhưng ngay sau đó, gương mặt trong bộ cơ giáp của hắn lại hiện ra một nụ cười nhẹ.

Lệ Na, người nãy giờ không tham gia vào cuộc chiến, nhân cơ hội Lăng Tử Thần không để ý, từ phía sau lao tới, thanh đao hình cung của cô tỏa ra ánh sáng chết chóc, nhắm vào lưng Lăng Tử Thần. “Chết đi!” Suy nghĩ trong đầu lóe lên, nhưng điều mà cô ta không thể ngờ là, Lăng Tử Thần cũng nở một nụ cười mỉa mai khi cảm nhận được cô đánh đến.

Không có phản kháng gì, thanh đao hình cung dễ dàng chém đôi đầu Lăng Tử Thần. Nhưng lúc này, Lệ Na không thể nào bình tĩnh được, không có cảnh tượng máu tanh gì, Lăng Tử Thần bị chém vậy mà tan biến trong không gian.

“Phốc! Phốc!” Âm thanh xuyên qua da thịt vang lên bên tai, kèm theo cảm giác đau đớn tột cùng lan ra khắp cơ thể Lệ Na. Cô khó khăn quay đầu, trông thấy Lăng Tử Thần không biết từ lúc nào đã đứng ngay sau lưng mình, mũi kiếm xuyên qua tim. “Từ..., từ bao giờ,” đấy là lời trăn trối cuối cùng của Lệ Na trước khi ngừng thở.

“Người chết, không nên biết quá nhiều!” Lăng Tử Thần trầm giọng, ánh mắt như băng lạnh. Hắn rút thanh kiếm khỏi người Lệ Na, vết máu bám trên thân kiếm không ngừng chảy, nhưng rất nhanh cũng tiêu tan. Ngẩng đầu lên nhìn Cao Thăng ở phía trước, hắn gằn từng chữ: “Tiếp Theo Là Ngươi!”

Bạn đang đọc Vọng Cửu Ngạn sáng tác bởi phamduckim
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phamduckim
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.