Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thu mua vật liệu đá

Tiểu thuyết gốc · 1865 chữ

- Lâm Trấn trưởng muốn mua đá?

Bên bến thuyền, thủy tặc đại trại chủ vẻ mặt kỳ dị nhìn xem Lâm Thiên.

- Đại trại chủ hiểu lầm, ta nói không phải là bình thường đá, mà là nguyên khối đá dùng để xây dựng...

Nói chuyện, Lâm Thiên chỉ chỉ tháp canh dưới chân những khối đá vuông vắn chừng 80cmx80cm ghép lại làm chân tháp.

Đại trại chủ đi tới chân tháp canh nhìn nhìn mấy khối đá rồi quay trở về, cười nói

- Trại của chúng ta bên cạnh có cái mỏ đá này.... Kích thước giống như những hòn đá kia...

- Đại trại chủ có bán sao?

Nghe vậy Lâm Thiên hai mắt liền hơi sáng lên

- Muốn bán lấy bạc, thuyền chiến hay sàng nỏ trao đổi cũng đều có thể.

- Lâm Trấn trưởng nói thực?

Đại trại chủ nghe Lâm Thiên nói đến thuyền chiến cùng sàng nỏ thì cũng là hơi hưng phấn.

Thủy trại trước đó có 4 chiếc thuyền chiến, đều là trao đổi tài nguyên với Lâm Thiên mà có.

Gần đây trên đường tiếp cận thôn xóm cướp bóc, 1 chiếc không may đâm vào đá. Bây giờ thủy trại cũng chỉ còn 3 chiếc.

Đại trại chủ vốn muốn mua sắm thêm vài chiếc thuyền chiến. Thế nhưng là giá cao lắm.

Trước đây có tơ lụa gánh giá cả, bây giờ không có cướp được thuyền thương nhân nào chở tơ lụa đi qua....

Không có tơ lụa gánh giá, dùng người tới bù thì vài ngàn người cũng không đủ...

- Đương nhiên a. Chỉ cần đại trại chủ cho người khai thác mang đến đây...

Nhìn xem đại trại chủ, Lâm Thiên trên mặt hiện rõ ý cười.

- Giá thị trường là.... Không biết đại trại chủ có nhận cuộc mua bán này?

- Nhận, đương nhiên nhận. Ta về liền để cho đám người khai thác.

Đại trại chủ nói

- Ta cũng không muốn tiền... Liền dùng đá đổi thuyền a.

- Vậy chúng ta hợp tác vui vẻ. Đại trại chủ cho người khai thác rồi mang đến đây, đủ nửa số ta thì để cho người bắt đầu tạo thuyền.... Đương nhiên, ta thu mua vật liệu đá vô hạn lượng. Đại trại chủ có vật liệu đá đủ sung túc, đổi cho ta lấy chục cái thuyền chiến, trăm cái thuyền chiến cũng không có vấn đề.

Vật liệu đá bây giờ là thứ tài nguyên gấp gáp nhất của Lâm gia Trấn. Chỉ cần có thể đem tài nguyên vận đến cửa, Lâm Thiên không ngại mà toàn thu.

Thủy tặc đại trại chủ nghe Lâm Thiên du thuyết một hồi, cuối cùng mang theo hưng phấn mà rời đi.

Từ bến thuyền trở về trong Trấn, Lâm Thiên giống như thường ngày tuần sát đang xây dựng tường thành.

Không thể không nói, khi có thông báo tường thành bắt đầu xây dựng, trong Trấn mọi người đều vui mừng ủng hộ.

Mặc dù Lâm gia Trấn chưa một lần bị sơn trại các loại cướp bóc, thế nhưng có tường thành, có thêm một tầng bảo vệ, mọi người có thể càng thêm yên tâm mà sinh hoạt.

Lâm Thiên đối với chuyện trong Trấn mọi người ủng hộ xây dựng tường thành chuyện này cũng liền là bĩu bĩu môi.

Trong Trấn nhóm người hiển nhiên là nếm được ngon ngọt sau đó lo lắng một ngày mất đi ngon ngọt...

- Trấn trưởng, ngoài sông có thương thuyền xin cập bến...

- Thương thuyền? Ta đi xem.

Vừa về đến trước cửa phòng trưởng Trấn thì đã có hộ vệ giục ngựa phi nhanh đến thông báo. Có chút sững sờ, bất quá Lâm vẫn là nhanh chóng đi hướng bờ sông.

Hôm nay cũng không biết là cái ngày gì, thủy tặc đến, thương nhân cũng đến.

Thủy tặc không nói, thương nhân lần đầu tiên đến Lâm gia Trấn... Đây là chuyện tốt.

- Trấn trưởng, Thương thuyền của vị này Bạch tiểu thư xin cập bến.

- Bạch tiểu thư, vị này là Trấn trưởng của chúng ta.

Lâm Thiên đến bến thuyền, nhìn xem ước chừng hơn mười người đã xuống thuyền, 1 người thì đang cùng Hoa Mộc Lan trò chuyện.

Thấy Lâm Thiên đi đến, Hoa Mộc Lan liền làm giới thiệu.

- Xin chào Bạch tiểu thư. Ta là Lâm Thiên...

Hướng Hoa Mộc Lan gật đầu, Lâm Thiên chủ động mở miệng chào hỏi.

- Gặp qua Trấn trưởng. Tiểu nữ Bạch Hoạ... Vừa rồi đi thuyền trên sông, phát hiện chỗ này có bến thuyền... Nghĩ đến nơi đây là có thôn trấn cho lên liền xin cập bến...

- Bạch tiểu thư, nơi này thôn trấn xa xôi hẻo lánh, có thể có thương thuyền ghé thăm thật sự là....

Đơn giản khách sáo thêm vài câu, Bạch Hoạ sau đó ám chỉ muốn vào trong Trấn xem xét.

Lâm Thiên cười cười lắc đầu nói

- Thôn Trấn đang cải tạo xây dựng, bên trong bụi bặm ngập trời.... Bạch tiểu thư, chúng ta vẫn là ở nơi này trò chuyện tốt lắm.

Lúc này đã có người của đội hộ vệ mang bàn ghế ra. Trà cũng có...

Hai người sau đó liền ngồi ở bên bờ nói chuyện

Qua một hồi khách sáo khách sáo, Lâm Thiên tiến vào chủ đề mà nói

- Không biết thương đội của Bạch tiểu thư là buôn bán mặt hàng gì?

Thương đội chủ động xin cập bến thuyền không thể nghi ngờ là muốn mở ra mậu dịch. Tìm kiếm địa điểm buôn bán mới...

Chỉ nghe Bạch Hoạ khẽ cười đáp

- Cũng không phải là cùng Trấn trưởng nói quá, trong Trấn muốn mặt hàng gì, thương đội đều có thể cung cấp.

- Kia... Không biết thương đội đi về đến chỗ này, mất bao nhiêu thời gian?

- Cả đi lẫn về ước chừng mất 10 ngày.

10 ngày cả đi lẫn về... Đây là có nhiều xa a...

Thuyền di chuyển trên sông nước tốc độ không chỉ không quá chậm, mà còn đặc biệt bình ổn.

Nếu như tính trung bình 30km/giờ tốc độ này. 5 ngày thời gian nhưng đã đi hơn 3 ngàn km đường sông nước. 10 ngày là 6-7 ngàn km.

- Bạch tiểu thư, trước mắt chúng ta muốn mua một số lượng không nhiều gia cầm. Liền 300 gà 300 vịt cùng với vài trăm trứng.

- Có thể. Giá cả so với trên thị trường thấp 1 phần.

Thấp hơn 1 phần so với giá thị trường giá này có thể.

Lâm Thiên biết đây chính là điểm lợi của mậu dịch với thương đội.

Trực tiếp chở hàng hóa đến liền thu tiền, không giống như bán trên thị trường. Cần mặt bằng, người bán... Quan trọng nhất là phong hiểm khi không bán được hàng hóa. Cho lên trên thị trường giá cả thường cao hơn so với trực tiếp cùng thương đội mậu dịch.

- Không biết thương đội có thể cung cấp trâu cày cùng ngựa kéo?

Nghe Lâm Thiên hỏi như vậy, Bạch Hoạ không khỏi liếc liếc mắt

- Trâu cày cùng ngựa kéo thuộc về triều đình quản lý.... Trấn trưởng hẳn là phải biết...

Gật gật đầu, Lâm Thiên cười nói

- Biết là biết. Thế nhưng ta nghe nói hơi lớn một chút thương đội đều sẽ có con đường lấy được trâu cày cùng ngựa kéo.

Thử thách thực lực bắt đầu.

Lâm Thiên mà muốn kiểm tra xem nhà thương đội này thực lực.

Vừa rồi nói chuyện cũng không phải là loạn nói. Dù sao tiệm nông cụ chủ tiệm lão bản đều có thể bán ngựa kéo cùng trâu cày, có chăng chỉ là số lượng không nhiều.

Mà chủ tiệm lương thực Bạch Mãi thì liền là có tiền liền có thể mua. Muốn bao nhiêu có bao nhiêu.

Bạch thị thương hội chính là như vậy mạnh.

- Trấn trưởng, thương đội của chúng ta có thể làm đến trâu cày cùng ngựa kéo. Chỉ là giá cả rất cao...

- Vài ngày trước ta có đi thăm một nhà thôn trang cạnh huyện thành. Thôn trưởng của nhà thôn trang này là bạn...

Lâm Thiên cười cười bịa ra một mẩu chuyện, sau đó thăm dò mà nói ra giá bán là thấp hơn chỗ của Bạch Mãi 2 phần.

- Giá này không sai.

Bạch Hoạ sau mày nhìn xem Lâm Thiên, vài giây sau mới hít sâu một hơi rồi nói

- Trấn trưởng có thể mua được trâu cày cùng ngựa kéo theo giá như vậy từ chỗ chúng ta. Chỉ là số lượng không được quá ít...

- 100 đầu trâu cày, 200 đầu ngựa kéo. Bạch tiểu thư cho rằng số lượng này có ít?

Đợi xây xong tường thành, Lâm Thiên dự định một lần nữa tổ chức khai hoang.

Mục tiêu là đem thung lũng bên kia sông đều làm thành đồng ruộng.

Cân nhắc đến phải di chuyển quãng đường xa xôi, ngựa kéo không thể nghi ngờ là phương tiện vận chuyển tốt nhất.

Mà Lâm Thiên lời nói lại để cho Bạch Hoạ nghi ngờ nghi ngờ nhìn xem hắn.

Trong mắt ý tứ ra rõ ràng... Mua nhiều như vậy, ngươi có thể trả nổi tiền?

Lâm Thiên nhìn ra ý tứ của nàng, rất đơn giản mà nói một câu: Trấn của ta đều ở đây, lừa các ngươi rồi còn có thể chạy?

Bạch Hoạ nghe xong liền cũng gật đầu.

Vận chuyển hàng tới, nếu như không mua thì vẫn phải trả tiền phí vận chuyển. Không thể nào lỗ.

Hai bên rất nhanh liền đi đến bước ghi chép ký kết hợp đồng...

Đem hợp đồng gấp lại bỏ vào ngực, Lâm Thiên lại cười hỏi

- Bạch tiểu thư, không biết thương đội của các ngươi có vật liệu đá? Là loại khối đá.

- Trấn trưởng muốn mua thứ tài nguyên này?

- Là có ý muốn mua.

- Vật liệu đá không quá đáng tiền, vận chuyển lại vất vả... Trấn trưởng cho cụ thể con số, ta cân nhắc một chút.

Nghĩ nghĩ, Lâm Thiên cũng không có đưa ra con số cụ thể mà là nói

- Trong 20 ngày tới, Bạch tiểu thư có thể chuyển đến bao nhiêu ta liền thu bấy nhiêu.

Ước chừng 1 tháng nữa tường thành sẽ xây dựng xong.

Sau khi xây dựng xong tường thành thì cũng không còn công trình nào cần đến nhiều vật liệu đá như vậy.

Lâm gia Trấn chỉ cần bình thường khai thác tích trữ liền đủ dùng.

- Trấn trưởng xác định?

- Đương nhiên.

....

Bạch Hoạ sau đó liền cùng với đội thuyền rời đi.

Trước khi đi cũng hỏi thăm trong Trấn có đặc sản gì hay không... Lâm Thiên liền biểu thị tiếc nuối.

Lâm gia Trấn có cái quỷ gì đặc sản...

Bạch Hoạ đi. 5 ngày sau đó nàng có thể quay trở lại.

Bất quá Lâm Thiên cũng biết nàng sẽ không lập tức vận chuyển đủ số. Có thể là chỉ mang đến gà vịt các loại, trước tiên làm thăm dò.

Bạn đang đọc Võng Du Địa Cầu Lãnh Chúa sáng tác bởi ĐinhChiểu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐinhChiểu
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 50

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.