Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vạn lượng vàng

Tiểu thuyết gốc · 2209 chữ

Ngoại thành Nam Dương

- Mộ hội trưởng, không biết thu hoạch của ta thế nào?

- Chính ngươi nhìn a.

Mộ Vũ Uyển lần này dẫn theo trăm người đến. Còn có cả chục cỗ xe ngựa chất đầy những chiếc rương lớn.

Lâm Thiên đi tới cạnh xe ngựa, đem một cái rương mở ra

Chỉ thấy bên trong sáng lấp lánh lấp lánh, đều là vàng.

- Vũ khí trang bị số lượng lớn để cho nhiều người điên cuồng a. Đặc biệt là bản vẽ các loại, ta sớm thông tin một tuần. Đến ngày đấu giá, các đại bang hội đều là vung tiền như rác....

- Cùng ngươi nói a, lần này Sơn trại Thủy trại xuất hiện là tai họa, cũng là cơ hội của các đại bang hội.

- Bọn họ gom góp được không ít nhân tâm trong bang hội. Đặc biệt là những thành viên có thôn trang yếu một chút, bọn họ cử binh hỗ trợ tiêu diệt Sơn tặc, bảo vệ thôn...

- Ngoài ra còn nổi lên một số tổ chức lính đánh thuê. Bọn họ cơ bản là người chơi tự do, thôn trang mạnh hay ở gần nhau thì liền liên hợp lại... Không chỉ giải quyết Sơn trại xung quanh thôn trang, còn nhận nhiệm vụ tiêu diệt Sơn trại cho những lãnh địa khác. Chỉ cần trả đủ bạc, nhiệm vụ gì bọn họ cũng tiếp....

- Lần này đấu giá mấy tấm bản vẽ tốt cũng bị mấy tổ chức này đấu giá được.

- Luận tiền bạc, những tổ chức này khả năng còn nhiều tiền hơn bang hội.

Mộ Vũ Uyển thao thao bất tuyệt một hồi.

Lâm Thiên một bên nghe, một bên để cho tiểu đội hộ vệ kiểm đếm vàng bạc.

Lính đánh thuê mấy tổ chức này là để cho Lâm Thiên hơi sửng sốt. Bất quá cũng liền như vậy.

Lấy người tiền tài vì người tiêu tai. Đây cũng là một phương pháp kiếm tiền không xạ lạ gì ở những trò chơi trước đây.

- Mộ hội trưởng, ta rốt cuộc kiếm được bao nhiêu?

- Có giấy tờ, chính ngươi nhìn.

Mộ Vũ Uyển đưa một tờ giấy cho Lâm Thiên.

Bên trên ghi chép rất đơn giản.

Phẩm chất số lượng vũ khí trang bị cùng giá bán.

Mấy tấm bản vẽ cũng ghi rõ ràng giá bán.

Cuối cùng nhất là cộng lại lại giá bán, chia phần...

1 vạn134 lượng... Vàng.

Lâm Thiên nhìn thấy con số này thì liền chấn động.

Quá nhiều tiền.

10134 lượng vàng liền tương đương với 1013400 lượng bạc.

Thực sự là quá nhiều.

Hít sâu một hơi kìm nén kích động trong lòng, Lâm Thiên đem tờ giấy đưa cho Hoa Mộc Lan, để cho nàng biết số tiền tổng mà làm so sánh với kiểm đếm.

- Lần này sở dĩ các phe có thể lấy ra nhiều tiền như vậy, vài phần là bởi chiến lợi phẩm khi công hạ Sơn trại.

Mộ Vũ Uyển nhận ra Lâm Thiên kích động, mỉm cười nói

- Bây giờ giá lương thực, tài nguyên tăng cao. Mọi người đều đem tồn kho lương thực tài nguyên bán đi. Chỉ giữ lại đủ dùng trong 1-2 tháng.

- Lần hệ thống phúc lợi x10 trước đó, phần nhiều người đều lựa chọn là lương thực loại tài nguyên. Lại thêm chiến lợi phẩm...

- Có chiến lợi phẩm tức là đánh thắng trận...

Lâm Thiên nghi ngờ hỏi

- Vậy tại sao giá vũ khí trang bị bình thường vẫn cao như vậy?

- Không phải người nào cũng có lực lượng công hạ chiến thắng được Sơn trại. Người chơi 10 phần, 9 phần có hơn là chưa thể đánh hạ Sơn trại.

Mộ Vũ Uyển giảng giải nói

- Chưa thể đánh hạ bọn họ tự nhiên là không nhận được chiến lợi phẩm... Vũ khí trang bị đương nhiên phải mua.

- Hơn nữa những người đánh hạ Sơn trại, nhân khẩu tăng lên, thôn trang thăng cấp... Bọn họ tự nhiên muốn bạo binh... Bạo binh thì vũ khí trang bị chiến lợi phẩm thu được trước đó không đủ, cũng phải mua.

- Bất quá ta dự đoán vũ khí trang bị giá cao tình huống này sẽ kéo dài không lâu, chừng 1-2 tháng nữa. Nguyên nhân là bởi một số Sơn trại chiến lợi phẩm đã bạo bản vẽ tiệm rèn, bản vẽ vũ khí trang bị. Chẳng qua là vì thợ rèn cùng kiến trúc sư vấn đề khiến cho chưa thể bắt đầu sản xuất, sản xuất hàng loạt. Nguyên nhân thứ hai là bởi Sơn trại bị đánh hạ càng nhiều, nhân khẩu bạo tăng... Người chơi bạo binh lại đánh được càng nhiều hơn Sơn trại...

Gật đầu, Lâm Thiên trong lòng có ý nghĩ.

So với hắn một người chơi tự do, Tiên Nữ Hội tự nhiên là biết nhiều thông tin hơn, nắm rõ tình hình thị trường hơn...

Liền sản xuất chưa hoàn thiện vũ khí trang bị thêm một tháng rồi chuyển sang hoàn chỉnh bộ vũ khí trang bị đã hoàn thiện.

Đồng thời cũng cần tìm kiếm bản vẽ vũ khí trang bị phẩm cấp tinh lương....

Suy nghĩ suy nghĩ vài phút, gặp Mộ Vũ Uyển cái gì cũng không làm, Lâm Thiên buồn bực mà cầm roi ngựa quất nhẹ vào cái mông của nàng

- Làm gì? Ngươi không kiểm tra vũ khí trang bị rồi? Hay là nói không muốn tiếp tục mua bán?

- Hỗn đản a ngươi.

Roi ngựa đánh xuống, Mộ Vũ Uyển lập tức liền giãy nảy lên.

Roi ngựa bằng da, quất trúng nhưng là đau rát cực kỳ.

Mặc dù Lâm Thiên không dùng quá nhiều lực, thế nhưng là vẫn rất rát...

Này hỗn đản dùng tay chán rồi, bây giờ đến roi ngựa. Sau này có hay không cầm đao chặt cái mông của nàng a...

Mộ Vũ Uyển cảm thấy vô cùng ủy khuất.

Cái mông của nàng cũng không có đắc tội với hắn đó...

- Mau đi làm việc. Lần này là nhiều nhất một lần, sau này chưa chắc đã có nhiều như thế này nữa.

- Ta...

Gặp Lâm Thiên dơ lên roi ngựa, Mộ Vũ Uyển hung hăng trừng mắt rồi nhanh bước đi.

Tới chỗ xe ngựa, nàng cùng với nhóm người mang đến rất nhanh liền bận rộn lên.

Vũ khí trang bị thực sự là nhiều lắm.

Ngoại trừ đa phần là chưa hoàn thiện phẩm chất, đã hoàn thiện phẩm chất cũng là rất nhiều.

Nếu như hơn một tháng trước những này hỗn loạn trang bị là không có bán được giá cao. Thế nhưng bây giờ khác biệt.

Tiên Nữ Hội thanh danh đã vang vọng rộng khắp. Mấy lần gần đây bán đấu giá càng là tụ tập thế lực ở khắp các nơi. Không ít thế lực nghe danh mà đến lần đầu tiên...

Giá bán hàng hóa càng nhiều thế lực thì càng điên cuồng...

Đợi Mộ Vũ Uyển kiểm đếm trang bị, Lâm Thiên cũng đi nhìn đám vàng của mình.

Trước đó hắn là có dự định lại đưa cho Mộ Vũ Uyển một số bản vẽ. Thế nhưng vừa rồi cũng đã suy nghĩ lại.

Bản vẽ trước tiên có thể giữ lại. Chờ đợi người chơi gom góp tiền bạc rồi lại bán.

(Kỷ Nguyên) Cả tỷ tỷ người chơi, dù cho Tiên Nữ Hội thanh danh vang vọng thì cũng liền là ở một góc nhỏ mà thôi.

Nếu như Tiên Nữ Hội người người đều biết đến, Lâm Thiên cũng không cần lo lắng người chơi có tiền nhiều hay không vấn đề này.

Nói tóm lại, nếu như hệ thống làm ra một cái mục sự kiện bán đấu giá giữa toàn thể các người chơi thì tốt rồi.

Người người đều biết, người người đều tranh bán đều tranh mua...

Đương nhiên Lâm Thiên chỉ là nghĩ linh tinh như vậy. Bản thân hắn cũng biết chuyện này là không có khả năng.

Nếu như thành lập sự kiện đấu giá như vậy, người nào thiếu gì cũng đều lên mua, mua liền gửi bưu kiện online tới tận nơi... Làm sao cảm nhận được khoảng cách đường dài vận chuyển đau khổ. Này là mất đi tính chân thực của trò chơi.

Bây giờ có truyền tống trận giữa các huyện thành đã là hệ thống làm ra hỗ trợ tốt nhất rồi.

Truyền tống trận không có kia mới gọi là bi kịch.

Một lần di chuyển giữa các huyện thành ở gần liền mất cả tháng. Xa hơn thì vài tháng... Này còn có thể mua bán cái gì a.

Hàng hoá đầy đủ tiền bạc đầy đủ, Lâm Thiên liền cùng Mộ Vũ Uyển tách ra.

Cụ thể là Lâm Thiên dẫn theo Hoa Mộc Lan vào thành trước.

....

Tiệm lương thực

Trong tiệm hôm nay không khác những lần trước.

Lâm Thiên đi vào thì liền thấy Bạch Mãi đang cười ha hả bán hàng cho một vài người khách hàng.

Hai người nhìn thấy nhau thì cũng chỉ cười cười gật đầu.

Ước chừng có hơn mười phút sau, trong tiệm khách hàng mới đi hết.

- Bạch lão bản bận rộn a. Lương thực tăng giá, gần đây kiếm được hẳn là không ít.

- Cũng chỉ là chút tiền lẻ mà thôi. Để cho khách quan chờ lâu rồi.

Bạch Mãi cười cười, sau đó lắc lắc đầu nói

- Có thể phải để khách quan thất vọng. Hôm nay hàng mới vẫn chưa có về.

- Bạch lão bản, các ngươi bổ sung hàng mới tốc độ cũng quá chậm đi.

- Khách quan cũng biết, bây giờ thời buổi không tốt. Các loại mặt hàng khan hiếm...

Có chút tự nhiên, Lâm Thiên đứng trước quầy, tay cầm lấy quyển sổ danh sách ở trên bàn mà nhìn xem.

Bạch Mãi thấy vậy cũng không nói gì. Chỉ mỉm cười nghề nghiệp nhìn xem Lâm Thiên

- Bạch lão bản, y sư ta muốn 100 người chuyên nghiệp.

- Hạt giống các loại cây thuốc mỗi loại một túi.

- Bản vẽ y quán 20 tấm trung cấp.

Nhìn xem một chút, Lâm Thiên bắt đầu báo hàng

- Đầu bếp 20 người chuyên nghiệp.

- 20 cái bản vẽ tửu lầu trung cấp.

- 3 tên thợ ủ rượu chuyên nghiệp. Bản vẽ xưởng ủ rượu trung cấp.

Y sư một phần là để thành lập tiểu đội y sư phục vụ cho chiến tranh. Phần nhiều thì kết hợp với bản vẽ y quán, tạo thành lực lượng y tế cho Lâm Gia Thành.

Hạt giống cây thuốc để reo trồng tạo ra các mảnh vườn thuốc.

Đầu bếp cùng tửu lầu là để phục vụ dân chúng trong thành, để cho mọi người có chỗ tiêu tiền.

Thợ ủ rượu, xưởng sản xuất rượu cũng là như vậy.

Hôm nay có nhiều tiền, Lâm Thiên quyết định 1 lần mua cho đủ.

Bản vẽ là không có phải 1 lần sẽ dùng hết.

Trước tiên dùng 1 vài tấm, còn lại cất giữ để sau này trong thành nhiều người hơn nữa thì xây dựng.

- Khách quan còn muốn mua thêm gì nữa sao?

Bạch Mãi ghi nhớ lại, cười cười hỏi.

- Trước tiên cứ như vậy a.

Lâm Thiên lắc lắc đầu, tay lật qua tất cả các trang trong quyển danh sách.

Trong danh sách những dòng hàng hóa bị gạch ngang tức là đã không còn hàng.

- Bạch lão bản, ta có chuyện muốn nhờ.

- Khách quan mời nói.

- Ta bây giờ cần hoàn chỉnh bộ vũ khí trang bị phẩm cấp tinh lương. Phiền Bạch lão bản nhiều chú ý giúp.

- Tinh lương phẩm chất bản vẽ vốn là không nhiều. Còn là hoàn chỉnh 1 bộ bản vẽ.... Bất quá ta sẽ chuyển yêu cầu này về tổng bộ....

- Vậy ta trước tiên cảm tạ Bạch lão bản.

- Khách quan khách khí. Ngươi mua được, chúng ta bán được. Hai bên đều có mục đích của nhau...

Bạch Mãi tủm tỉm cười nói.

Lâm Thiên nghe vậy cũng liền cười mà gật đầu.

Cũng là đúng như vậy. Hai bên mua bán chứ không phải xin xỏ.

- Bạch lão bản, trong này hàng hoá bán được không ít a. Ta xem qua một lần, liền có ngựa chiến món đồ này còn nhiều. Không phải là giá bán quá cao a?

- Khách quan nói đúng cũng không đúng.

Bạch Mãi cười nói

- Huyện thành này cũng có mấy nhà bán ngựa chiến. Bọn họ a, không biết làm giữ giá. Có người mua thì liền giảm giá, nhiều ít giảm giá.....

- Đến nỗi ngựa chiến chúng ta bán giá cao? Này là do ngựa của chúng ta đều là chất lượng tốt. So với nhà khác còn tốt hơn rất nhiều. Điều là ngựa chiến từ Tịnh Châu. Vùng đất nổi danh về các giống ngựa chiến.

Cân nhắc phút chốc, Lâm Thiên khẽ cười nói

- Bạch lão bản, nếu như cho chút ưu đãi, cụ thể là 50 con ngựa cái... Ta liền mua ngàn con ngựa chiến trong danh sách này như thế nào?

Bạn đang đọc Võng Du Địa Cầu Lãnh Chúa sáng tác bởi ĐinhChiểu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐinhChiểu
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 71

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.