1000 ngựa chiến
Nam Dương huyện thành ngoại thành phía Nam
Lâm Thiên cùng với tiểu đội hộ vệ, nhóm người nuôi dưỡng và chăm sóc ngựa đi cùng chủ tiệm lương thực Bạch Mãi đến bãi chăn thả ngựa.
Ngày hôm trước Lâm Thiên cùng với Bạch Mãi bàn bạc chuyện khuyến mãi nhưng không thành.
Bạch Mãi cắn chết cái giá 25 lượng bạc một con ngựa chiến của thương hội.
Quản ngươi nói thế nào, có mua hay không thì cũng không giảm giá, không thêm ngựa.
Ngựa không được thừa số, Lâm Thiên chuyển sang muốn người.
Bạch Mãi cuối cùng chấp nhận cho thêm 1 vị chuyên nghiệp cấp chăm sóc nuôi dưỡng ngựa cùng với 50 tên học đồ.
Đổi lấy Lâm Thiên mua 1000 con chiến mã loại tốt.
Đến đây xem như mới thuận mua vừa bán.
1000 con chiến mã với giá 25 lượng bạc một con. Tổng cộng là 2 vạn 5000 lượng.
Lâm Gia Thành bây giờ đích xác đang ngày một mở rộng quy mô quân đội, ngựa chiến mặc dù chưa dùng hết, thế nhưng tin tưởng cũng không lâu sau sẽ hết.
Ngựa chiến đực cùng ngựa chiến cái đều như nhau, đều có thể cưỡi.
Bất quá ngựa chiến đực khoẻ mạnh hơn, tải trọng cao hơn. Cho lên Lâm Thiên mua đều là ngựa đực.
Mà ngựa chiến cái hắn mua thì cùng ngựa chiến cái để chiến đấu khác biệt.
Ngựa chiến cái chuyên để sinh sản là có điểm ưu việt hơn. Sản sinh ra ngựa con phẩm cấp tốt... Giá cả cũng bởi vậy mà cao hơn.
Mà mua ngàn con ngựa chiến đồng thời với trước đó mua sắm, Lâm Thiên lại được 3 tên tinh anh cấp nghề nghiệp.
Cũng không có bao nhiêu lựa chọn, Lâm Thiên chọn lấy nghề mộc, thợ mỏ cùng thợ rèn 3 cái nghề nghiệp người.
Mua sắm cùng với đàm luận khuyến mãi tất cả 200 người khoảng chừng lúc này ngoại trừ nuôi dưỡng chăm sóc ngựa 51 người đang đi theo đến bãi chăn thả ra, còn lại đều ở ngoại thành chờ đợi.
Những người này do người của Bạch thị thương hội trông coi trước khi bàn giao đến tay Lâm Thiên.
Một lần nữa vào trong bãi chăn thả.
Phụ trách quản lý bãi chăn vẫn là tên mập mạp béo mũm mĩm kia.
Mập mạp cũng là nhận ra Lâm Thiên. Hai người đơn giản chào hỏi vài câu sau liền đi xem ngựa.
Không thể không nói, ngựa chiến của Bạch thị thương hội bán đắt hơn bình thường, thế nhưng bề ngoài, khí thế nhìn thực sự tốt hơn bình thường. Dù đều là phẩm chất tốt.
Ngựa Tịnh Châu là thật tốt. Nổi danh sau này Tây Lương thiết kỵ dùng ngựa chính là ngựa Tịnh Châu.
Nói đến Tây Lương thiết kỵ, cũng không biết Đổng Trác sau này có còn là người cầm đầu phe thế lực hùng mạnh trong Tam Quốc hay không...
Dù sao hỗn loạn Tam Quốc bản này thế nhưng là tập hợp đủ các thế lực đâu. Tần, Đường....
Nói chung là trong (Kỷ Nguyên) các sự kiện lịch sử là không thể dự đoán trước thắng thua cùng với bên tham gia.
Các triều đại hỗn tập vào nhau, quá hỗn loạn.
Lại nghĩ Lữ Bố cùng Lý Nguyên Bá hay Hạng Vũ so găng không biết sẽ như thế nào.
Tào Tháo, Lưu Bị, Tôn gia người có thể tạo thành thế chân vạc hay là đi nương nhờ một triều đại nào đó người?
Thật sự là quá khó đoán.
Lâm Thiên cũng không có tâm tư tranh bá cái gì.
Hắn chỉ là muốn giữ nhà giữ nhà của mình.
Dù sao thiên hạ anh hùng nhiều vô số kể, hắn thì tính là gì?
Lại không nói nhân vật bản địa, người chơi cũng là tỷ tỷ người, hắn nhưng có tài năng nổi bật trên vạn người?
.....
Dẫn theo người ngựa về Lâm Gia Thành thời gian đã là buổi chiều.
Sau cải cách mấy tháng, Lâm Gia Thành đã không còn là chỗ "vung tiền như rác", chỉ để Lâm Thiên ném tiền vào mỗi tháng.
Hiện tại Lâm Gia Thành người cũ cơ bản là đã có sức mua sắm to lớn. Người mới cũng bắt đầu mua cơ bản đồ vật.
Lâm Gia Thành bán ra các loại tài nguyên sản phẩm thiết yếu đã bù đắp được gần nửa tiền lương cần trả mỗi tháng.
Số sản phẩm công nghiệp làm ra được đem đi bán bên ngoài, Lâm Thiên cũng thu được một nửa tiền bán bỏ vào túi. Nửa còn lại thì bù đắp vào khoảng thiếu tiền lương cần trả.
Nói chung là Lâm Gia Thành bây giờ không còn cần Lâm Thiên ném vào tiền bạc. Mà đã thu lợi trở về được cho hắn.
Đem người cùng ngựa giao cho Lý Thư xử lý, Lâm Thiên cũng chỉ dẫn một nữ đầu bếp trở về Phủ Thành chủ.
Phủ thành chủ hiện tại cũng hơn 100 mạng người tính cả tiểu đội hộ vệ. Hơn nữa lại là Phủ thành chủ, cần một đầu bếp riêng.
Ngày hôm trước bản vẽ đã mang về. Tạm thời đưa cho Bộ xây dựng, trước tiên xây dựng 3 nhà tửu lâu cùng Y quán, mấy cái xưởng ủ rượu. Còn lại bản vẽ Lâm Thiên đều đưa cho Mộ Nam giữ.
Mộ Nam với cái bàn tay chứa đồ thì chính là cái két sắt của hắn.
Tiền bạc, bản vẽ.... Tài sản của hắn cơ bản đều do nàng nắm giữ.
Nếu như Mộ Nam không phải là thư ký thôn trang, cùng với lãnh địa của tồn vong... Lâm Thiên thực sự là khó có thể tin tưởng nàng mà làm như vậy.
Giống như ở chỗ Sơn trại gần nhất, sở dĩ bất kể trời tối dẫn Từ Nhiên cùng A Ngưu đi là bởi vì lo lắng Sơn trại có biến. Đầu hàng là giả mà có bẫy mới là thật.
Dẫn đi 2 tên thủ lĩnh, lại dặn dò Mã An chú ý mới đầu hàng nhóm người các loại.
Hắn có cùng Mã An nói một câu là: Một khi có tình huống liền không tiếc hết thảy trấn áp. Những người có liên quan liền chém giết toàn bộ. Không được lưu tình.
Cũng không phải là Lâm Thiên lòng nghi ngờ người quá nặng. Mà bởi vì hắn thật sự là chưa gặp trường hợp quy hàng như vậy.
Dù sao trước đó hơn mười nhà Sơn trại bất kể lớn nhỏ, Trại chủ đều là dục huyết phấn chiến, đến ngã xuống mới ngừng.
Phủ thành chủ
- Nha
Lâm Thiên vào đến thư phòng thì bắt gặp Mộ Nam đang ngồi vắt chân lên bàn. Có chút xíu bất ngờ, hắn cười cười hỏi
- Hôm nay không ở hoa viên?
Mộ Nam liếc mắt nhìn hắn một cái, hé miệng nói
- Đột nhiên cảm thấy nhớ Thành chủ đại nhân đấm bóp.
- Cho lên không phải vì đấm bóp thì không chịu để ý đến ta có đúng hay không?
Hơi xụ mặt, Lâm Thiên nhưng vẫn là đi tới phía sau bóp vai cho nàng.
- Không chịu để ý? Kia buổi tối cùng Thành chủ đại nhân ngủ là quỷ sao?
- Ta nói là ban ngày.
- Đại hoà thượng, ngươi ban ngày bận rộn còn chưa đủ?
Sau lần cạo trọc đầu, Mộ Nam thường thường gọi Lâm Thiên là đại hoà thượng.
- Tới ngồi.
Mộ Nam hạ xuống đôi chân dài, đứng dậy rồi nói
- Cho đại hòa thượng ngươi nhìn ảo thuật.
Lâm Thiên ngồi xuống ghế, mà Mộ Nam thì đứng cách hắn 2m.
Chỉ thấy nàng xoay người một cái, trên người OL chế phục nghề nghiệp hiện đại đã biến thành một bộ Hán phục màu trắng....
Hán phục rất nổi bật. Hoa văn hoạ tiết rất đẹp.
Bộ này Hán phục so với Bạch Hoạ mặc Hán phục còn đẹp hơn. Tinh tế hơn, sang trọng hơn.
Hai mắt nhìn xem Lâm Thiên nhất thời có chút ngây người.
Một phần là bởi vì Mộ Nam đẹp, giống như tiên nữ một dạng, cả người tràn đầy quý khí tiên khí.
Nhiều hơn nữa thì là bởi vì nàng có thể đổi loại quần áo....
Trước đây Mộ Nam liền là một thân OL chế phục. Cho dù cởi ra rồi, mặc vào quần áo khác thì sau vài giây cũng lại biến trở thành OL chế phục.
- Thích màu sắc gì a đại hòa thượng?
- Màu đỏ a. Nhiều may mắn.
Mộ Nam cười cười hỏi, mà Lâm Thiên thì vô thức trả lời.
Lại thấy Mộ Nam cười cười, trên thân màu trắng Hán phục chậm rãi bị màu đỏ nhuộm lên.
- Tân nương a. Tới cho lão nạp ôm một cái.
Liếm liếm môi, Lâm Thiên duỗi ra nâng lên hai cánh tay.
Mộ Nam cười cười chậm rãi bước đến, khi tới gần liền xoay người ngã vào trong ngực của hắn...
- Thật đau... Ngươi mấy món đồ chơi này nhiều vướng víu.
Ôm lấy trong ngực Mộ Nam, Lâm Thiên nhất thời không chú ý liền bị mấy cái trâm vàng tinh xảo cài tóc của nàng đâm trúng.
Ngước mắt nhìn, Mộ Nam tâm niệm khẽ động, trên đầu mấy cái trâm vàng tinh xảo liền biến mất.
Đen dài óng mượt mái tóc cứ như vậy xõa ra.
- Tiểu yêu tinh, buổi tối chúng ta động phòng như thế nào?
- Có ngày nào không động phòng sao?
- Hôm nay khác biệt. Ngươi một thân đồ đỏ giống như tân nương một dạng....
Đăng bởi | ĐinhChiểu |
Thời gian | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 70 |