Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bộ Y Tế

Tiểu thuyết gốc · 2061 chữ

Sự kiện môn phái đã trôi qua được 10 ngày.

10 ngày này Lâm Gia Thành các nơi cơ bản đã xây dựng xong.

Lâm Thiên giữ đúng lời hứa để cho đội xây dựng được nghỉ 3 ngày đồng thời x2 lương một tháng.

Này để cho 2 vạn người vui vẻ không thôi. Cả đám biểu thị Thành chủ còn muốn xây cái gì thì cứ nói ra...

Đối mặt với vạn người ham tiền, Lâm Thiên chỉ có thể nở nụ cười gượng gạo.

Sự kiện môn phái kết thúc, Hợp Hoan Tông cứ điểm 60 người đều gia nhập vào Lâm Gia Thành.

Các nàng đều ở trong Phủ Thành chủ. Để cho Phủ Thành chủ trở nên oanh oanh yến yến dị thường.

May mắn Phủ Thành chủ rộng lớn nhiều phòng, nếu không thì quả thật là không chứa nổi hơn 80 người.

Gia nhập vào Lâm Gia Thành, Hợp Hoan Tông mọi người quả thực là thu liễm rất nhiều. Từ ăn mặc đến nói chuyện ứng xử...

Đương nhiên, đây là lúc trong phủ có người ngoài.

Khi không có người ngoài, các nàng thỉnh thoảng lại lộ bản tính mà quấn lấy Lâm Thiên.

Phủ Thành chủ cứ như vậy thường xuyên bị biến thành dâm ổ.

Mấy người cực phẩm nha hoàn cũng đều học hư mà bị kéo vào...

Phủ Thành chủ

Trong phòng nghị sự

- Tốt lắm. Mọi vấn đề đều được thông qua, như vậy ta còn một chuyện cuối cùng cần nói. Sau đó thì kết thúc buổi họp hành chính tháng này.

Ngồi trên ghế Thành chủ, Lâm Thiên nhìn xem phía dưới mấy người bộ trưởng

- Bộ nông nghiệp, Bộ công nghiệp, Bộ dân sự cùng Bộ xây dựng. 4 Bộ này lớn mạnh, cần số lượng lớn người tới hỗ trợ các Bộ trưởng xử lý công việc. Đề bạt bổ nhiệm của các Bộ đề cử ta đều đã thông qua. Bây giờ liền còn một việc cuối cùng...

- Ta yêu cầu xây dựng khu nhà lớn làm trụ sở làm việc của các Bộ.

Lý Du, Lý Tuân, Lý Thư cùng Lâm Sơn 4 người nghe vậy đều sáng mắt lên.

Trước giờ bọn họ đều không có chỗ làm việc ổn định. Công việc đều là xử lý ở ngoài đường hay bất kỳ chỗ nào. Bây giờ cuối cùng cũng có phòng làm việc.

- Bộ xây dựng, trụ sở làm việc kiến trúc có đề cử sao?

Lâm Thiên nhìn xem Lý Tuân, nói

- Dù sao cũng là những bộ môn lớn nhất nhì của Lâm Gia Thành, kiến trúc cần thể hiện rõ ra tầm quan trọng...

Lý Tuân nghe vậy thì cau mày suy ngẫm.

Trong phòng cũng không ai nói gì hay làm phiền.

Ước chừng mấy phút sau đó

- Thành chủ, ta đề nghị xây dựng một ngôi nhà 5 tầng lớn. Bên trong có nhiều phòng nhỏ.... Như vậy vừa toát lên được kiến trúc đặc sắc, vừa thể hiện rõ vị thế...

Lý Tuân vừa nói xong thì Lý Du trước tiên phản đối

- Thành chủ, 5 tầng nhà lớn là quá cao quá rộng. Như vậy sẽ lấn át đi Phủ Thành chủ kiến trúc.... Rất không được.

- Như vậy thì hạ xuống 3 tầng.

Thân là kiến trúc sư, Lý Tuân ban đầu suy nghĩ đương nhiên chỉ là kiến trúc xinh đẹp oai phong. Không có nghĩ đến nhiều như Lý Du.

- 5 tầng a.

Lâm Thiên cũng không quan trọng kiến trúc có lấn át Phủ Thành chủ hay không.

Hơn nữa Phủ Thành chủ sau này theo lãnh địa thăng cấp còn biết biến đổi rộng rãi.

- Một lần xây dựng dùng cho lâu dài. Sau này Lâm Gia Thành càng nhiều người, công việc của các Bộ cũng càng nhiều hơn. Cấp dưới hỗ trợ cũng cần càng nhiều.

- 4 Bộ xây dựng trụ sở ở bốn phương hướng, cách Phủ Thành chủ 300m. Kiến trúc ta cần chắc chắn, xinh đẹp.

- Khi nhìn từ xa liền thấy các bộ đều như phối hợp liên kết với Phủ Thành chủ, tạo thành một tổ hợp cảnh tượng hùng vĩ.

- Thành chủ, chuyện này Bộ xây dựng sẽ thảo luận kiến trúc rồi trình lên.

- Ừm.

Lý Du nghe vậy cũng lại không khuyên ngăn. Dù sao trụ sở xây dựng cũng là nơi chính mình làm việc...

Họp hành chính kết thúc, đợi cho mấy người đi sau, Lâm Thiên nghĩ nghĩ lại để cho nha hoàn đi đem Tần lão, một tên thầy thuốc tinh anh mà Lâm Thiên lấy được từ chỗ Bạch Mãi đến.

Trong khoảng thời gian chờ, hắn ở trên giấy loạn viết một hồi.

Cũng không biết bao nhiêu lâu sau đó

- Đại nhân, Tống lão tới.

Tìm đến Tống lão người nha hoàn đi vào hành lễ. Gặp Lâm Thiên không chú ý đến thì nhẹ nhàng lên tiếng nhắc nhở.

Lâm Thiên nghe được nhắc nhở thì ngẩng đầu lên, trông thấy Tống lão thì vừa cười vừa nói:

- Tống lão mời ngồi.

- Cảm tạ Thành chủ.

Tống lão chắp tay, đi tới hàng ghế bên cạnh ngồi xuống.

Đợi cho nha hoàn mang trà lên, Lâm Thiên mới nói

- 2 tháng trước ta nói qua sẽ tổ chức đội ngũ thầy thuốc cùng quân y...

- Hiện nay, vườn thuốc đã có thể sử dụng. Ta xem thời cơ đã đến cho lên quyết định chính thức thiết lập Bộ Y Tế.

- Bộ Y Tế từ Tống lão đảm nhiệm Bộ trưởng chức vụ.

- Yêu cầu của ta là mỗi hai ngàn dân chúng trong thành thì phải có 1 thầy thuốc cùng 2 dược đồng.

- Mỗi một Tiểu đoàn trong quân đội phải có 10 thầy thuốc cùng 30 dược đồng.

- Ngoài ra Bộ y tế phải bồi dưỡng một số thầy thuốc, dược đồng làm dự bị.

- Bộ Y Tế phụ trách cứu chữa người trong Thành. Vườn thuốc tách ra khỏi Bộ Nông Nghiệp, quy về Bộ Y Tế quản lý chăm sóc...

Nghe được Lâm Thiên nói như vậy, Tống lão kích động đứng dậy, khom mình hành lễ nói:

- Tạ đại nhân tín nhiệm. Lão nhất định không phụ ủy thác!

- Tống lão không cần khách khí như vậy.

Lâm Thiên cười cười nói

- Sau này chuyện cứu chữa người bệnh trong toàn thành liền làm phiền Tống lão!

- Khám bệnh cứu người là bổn phận của người thầy thuốc. Đại nhân quá lời rồi....

Lại trao đổi cụ thể thêm một hồi lâu, Tống lão mới rời đi.

Lâm Thiên lần này thành lập Bộ Y Tế cũng là thuận thế mà làm đồng thời cũng giảm bớt công việc cho Lâm Sơn.

Lâm Sơn đã có tuổi, lại thêm năng lực không quá mạnh. Để cho quản lý nhiều việc quá chỉ sợ là có lòng nhưng không có đủ sức. Nhiều chỗ sẽ có thiếu sót, không được chu toàn.

Tống lão vừa đi, Lâm Thiên đột nhiên có suy nghĩ thăng cấp huyện thành. Chỉ là hắn mới nghĩ đến

- Đinh! Hệ thống thông báo: Phong Ma huyện thành xung kích cấp 2 huyện thành thất bại. Phong Ma huyện thành từ đây xoá tên.

- Đinh! Hệ thống thông báo:....

- Đinh!....

Vừa mới nghĩ đến thăng cấp thì hệ thống đã cho như vậy một cái thông báo, Lâm Thiên cả người đều rung.

Phong Ma huyện cái tên này hiển nhiên là đã được lãnh chúa đổi tên.

(Kỷ Nguyên) Mỗi một nhà lãnh địa đều có thể đổi tên. Hơn nữa còn không có giới hạn loại kia.

Giống như Lâm Gia Thành (Kỷ Nguyên) Bên trong có cả tỷ người chơi. Họ Lâm cũng không phải họ hiếm có khó tìm a. Lãnh địa lúc bắt đầu tên Lâm Gia chắc hẳn không ít.

Lâm Thiên bây giờ cũng có thể đổi tên Lâm Gia Thành sáng một cái gì đó Thành. Chỉ cần cùng Mộ Nam yêu cầu, lại nói chuyện thông báo với người trong thành, sửa tên ngoài cổng thành thì xong.

Đến nỗi thăng cấp huyện thành cấp 2 thất bại....

Cũng không biết lãnh chúa kia có hỏi thư ký về việc khảo nghiệm hay không. Là không biết hay là quá tự tin...

Bất quá là cái nào thì bây giờ cũng không còn quan trọng.

Lãnh địa bị xoá tên, lãnh chúa trọng sinh làm lại từ đầu...

Nói thật, bây giờ như để cho Lâm Thiên làm lại từ đầu, hắn có thể nản chí mà nghỉ luôn trò chơi.

Từ một cái huyện thành vạn người quay về với mấy người thôn trang. Tiền bạc không có người thì không... Cũng không biết phải sống như thế nào.

Làm lại từ đầu, có kinh nghiệm sẽ phát triển nhanh?

Đừng đùa. (Kỷ Nguyên) Trò chơi này độ khó cơ bản là giết chết người mới.

Kiểu như bây giờ một cái thôn xóm mấy chục người đối mặt với một nhà Sơn trại trăm người.... Đây là địa ngục cấp bậc.

Nhưng cũng có khả năng là hệ thống sẽ cung cấp một chút bảo hộ tân thủ. Không để cho tình trạng như vậy phát sinh...

Đương nhiên, vừa mới nói chỉ là người chơi tự do cách nhìn.

Nếu như là thành viên nòng cốt của bang hội, bang hội có thể sẽ giúp người giúp tiền... Để cho thôn trang mới nhanh chóng phát triển.

Bất quá dù bang hội có giúp thế nào, chắc hẳn cũng không thể một lần giúp cho thôn trang phát triển đến mức trước đó.

....

Buổi chiều ngoài bến thuyền, đội thuyền khổng lồ của thương đội ùn ùn kéo đến.

Sau lần mua thuyền vận tải, thương đội số lượng thuyền vận tải đã tới trên dưới 20 chiếc. Thêm vào đó là 10 chiếc khoảng chừng thuyền bảo vệ nữa.

Thương đội mỗi nửa tháng thì sẽ đến Lâm Gia Thành bến thuyền một lần.

Ngày thứ nhất rời khỏi bến thuyền Lâm Gia Thành thì ngày 15 quay lại. Kiểu như thế.

Cùng theo đội thuyền đi đến tất nhiên vẫn là Bạch Linh Linh.

Nhà khách chỗ bến thuyền

- Thành chủ, Hà tiên cô bên kia mong muốn tăng sản lượng sản xuất vũ khí.

- Bạch tiểu thư... Tháng 1000, đây là chúng ta đã thảo luận.

- Thành chủ khi đó nói là 1000 bộ vũ khí trang bị. Bây giờ chỉ là 1000 thanh vũ khí.

- Đã nói một ngàn, ký hợp đồng 1 ngàn thì là một ngàn.

Trong nhà khách, Lâm Thiên không có chút nào nhân nhượng mà nói

- Bản vẽ vũ khí hay bộ vũ khí trang bị cũng đều là Hà tiên cô ủy quyền Bạch tiểu thư mang đến. Bây giờ cùng ta nói vũ khí chế tạo nhanh hơn bộ vũ khí trang bị, muốn khoét vào chuyện này?

- Thành chủ bớt giận. Linh Linh cũng không có ý gì, chỉ là muốn tăng thêm số lượng hàng hóa.

Bạch Linh Linh khẽ cười nhìn xem Lâm Thiên

- Chuyện này hai bên cùng có lợi không phải sao?

- Bạch tiểu thư, tăng thêm số lượng vũ khí, quặng cũng tăng lên... Như vậy sẽ ảnh hưởng đến số hàng hoá ta đặt từ thương đội.

Vẻ mặt có phần thất vọng, Lâm Thiên nhìn xem Bạch Linh Linh

- Nói thật, gần đây ta đối với tốc độ cùng số lượng hàng hóa vận chuyển của thương đội rất không hài lòng.

Một nửa tháng thương đội mới tới một lần. Gần đây bởi vì vận chuyển quặng sắt, các loại tài nguyên khác mà số lượng đá khối giảm bớt. Chuyện này quả thực là để cho Lâm Thiên không hài lòng.

Giống như lần này, ngàn đầu dê bò chuyển đến, lại thêm quặng sắt... Đá khối đã không có bao nhiêu.

- Nếu như Bạch tiểu thư không tìm được cách giải quyết, ta sẽ tạm dừng hợp đồng độc quyền với Bạch gia.

Nói chuyện, Lâm Thiên đứng dậy rời đi.

Hắn đã nghĩ đến khả năng tìm thêm thương đội cung cấp.

1 nhà độc quyền, thêm món hàng này thì phải giảm bớt món hàng trước đó... Đây quả thực là chỗ hại lớn.

Bạn đang đọc Võng Du Địa Cầu Lãnh Chúa sáng tác bởi ĐinhChiểu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐinhChiểu
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 53

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.