Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lần này ta nắm chắc phần thắng

Phiên bản Dịch · 1015 chữ

“Ta đang trên đường về thôn, sắp đến cổng thôn rồi.”

Lục Không ngẩng đầu nhìn cổng thôn, nói.

Vương Binh vội vàng đáp ngay: “Vậy ta lập tức phái người đến đó giao dịch với ngươi.”

Liễu Cường cũng nói: “Ta cũng phái người đến... Đúng rồi, nếu vậy, vậy thì giao dịch luôn cả giáp da lục sắc kia đi.”

Vương Binh nhướng mày, không ngờ Liễu Cường đã âm thầm chiêu mộ được người rồi.

Nhưng mà, cả Lục Không và Vương Binh đều không cảm thấy bất ngờ.

Tập đoàn Thiên Duyệt rất giàu có.

Mà người bình thường khó lòng cưỡng lại sức mạnh của đồng tiền được.

“Được, vậy tập hợp ở cổng thôn đi.”

“Được!”

Ba người kết thúc cuộc trò chuyện.

Vương Binh nhìn xung quanh, rất nhanh đã nhìn thấy một nữ tử xinh đẹp buộc đuôi ngựa, khí chất anh khí.

Đôi mắt hắn sáng lên, vội vàng vẫy tay gọi: “Tố Tố, lại đây.”

Giang Tố nghe thấy, vội vàng chạy tới.

Nàng nghiêm túc chào theo kiểu quân đội: “Đội trưởng, có chuyện gì vậy?”

“Ngươi quay về thôn, tìm một người tên Lục Không, giao dịch trang bị với hắn.”

Nghe vậy, Giang Tố ngẩn người, hai mắt sáng lên.

“Đội trưởng, ý của ngươi là, Lục Không lại có trang bị sao?!”

Bọn họ đều biết, lần trước đội trưởng đã mang về một lô trang bị.

Giang Tố cũng được chia một món, trang bị kia khiến nàng cảm thấy bản thân mạnh lên rất nhiều.

Nàng cũng biết, số trang bị đó là mua từ một người chơi tên Lục Không.

Không ngờ nhanh như vậy, Lục Không đã lại có trang bị.

Vậy thì đến lúc đó, trang bị của đội ngũ bọn họ chắc chắn sẽ càng tốt hơn!

“Ừm. Đúng vậy.” Vương Binh cười gật đầu.

Hắn ho khan một tiếng, nói: “Đến lúc đó, nhớ tạo mối quan hệ tốt với Lục Không, trang bị của chúng ta sau này sợ là phải dựa vào hắn.”

Giang Tố không nghe ra ẩn ý trong lời nói của đội trưởng, chỉ vỗ ngực cam đoan: “Yên tâm đi, ta biết nặng nhẹ, sẽ không đắc tội với hắn đâu.”

“Vậy ngươi đi đi.”

Giang Tố xoay người định rời đi, đột nhiên nàng nhớ ra điều gì đó.

“Ta không biết Lục Không trông như thế nào.”

“Hắn ở phía đông cổng thôn, ngươi tới cổng thôn, thấy người trẻ tuổi nào có trang bị đẹp nhất thì đó chính là hắn.” Vương Binh nói ra đặc điểm của Lục Không.

“A.”

Giang Tố gật đầu, xoay người rời đi.

Nhìn theo bóng lưng Giang Tố, Vương Binh lẩm bẩm.

“Lục huynh đệ à Lục huynh đệ, đừng trách ta dùng mỹ nhân kế, ai bảo số trang bị kia quá hấp dẫn.”

Hắn không tin, một chàng trai trẻ tuổi như Lục Không có thể cưỡng lại được sự dịu dàng của mỹ nữ!

Lần này, hắn nắm chắc phần thắng rồi!

Lục Không trở về cổng thôn, đứng đó chờ.

Không lâu sau, hắn thấy một nữ tử xinh đẹp, mái tóc đen dài, dáng người quyến rũ đi về phía mình.

Nàng mỉm cười: “Xin chào, xin hỏi ngài có phải Lục Không Lục tiên sinh không?”

Lục Không khẽ giật mình, gật đầu: “Đúng vậy, xin hỏi cô nương là...?”

“Ta là Lý Mộc, được Liễu tổng ủy thác đến để giao dịch.”

“Cô nương chờ một chút, ta xác nhận lại.”

Dù sao lần giao dịch này liên quan đến không ít tiền, Lục Không không dám lơ là.

“Được.” Lý Mộc mỉm cười gật đầu.

Lục Không nhắn tin riêng cho Liễu Cường, rất nhanh đã xác nhận được người này đúng là do Liễu Cường phái tới.

Hắn mỉm cười: “Không thành vấn đề.”

“Vậy Lục tiên sinh, hiện tại chúng ta giao dịch luôn?”

“Được. Giao dịch cho Cường ca là hai bộ giáp vải, một bộ giáp da, còn có áo giáp lục sắc đã nói trước đó đúng không?”

“Đúng vậy.” Lý Mộc gật đầu.

Tuy trước đó Liễu Cường cũng đã nói với nàng.

Nhưng sau khi xác định Lục Không thật sự có trang bị màu xanh lục, trong lòng Lý Mộc vẫn rất chấn động.

20 vạn đồng đó!

Một trang bị màu lục có giá tới 2 vạn tệ.

Lý Mộc trộm nhìn Lục Không đang sửa sang lại trang bị.

Cao hơn một mét tám, rất đẹp trai, lại còn lợi hại vô cùng, thậm chí còn có thể tạo quan hệ tốt vơi sLiễu tổng...

Lý Mộc không nhịn được nuốt nước bọt, nam nhân này đúng là cực phẩm.

“Được rồi.”

“A, được.” Lý Mộc lộ ra nụ cười ngọt ngào.

Lựa chọn giao dịch, Lục Không đặt từng trang bị lên, Lý Mộc thì đưa tiền đã chuẩn bị sẵn cho Lục Không.

“Ngươi nhìn xem có vấn đề gì không.”

“Không cần, ngài và Liễu tổng có quan hệ tốt như vậy, chắc chắn là không có vấn đề gì.” Lý Mộc cười nói.

Đương nhiên, trên thực tế, lúc giao dịch nàng cũng đã kiểm kê qua rồi, quả thật không có vấn đề.

“Đúng rồi, Lục tiên sinh, Liễu tổng nói, tất cả giao dịch sau này đều do ta phụ trách, chúng ta thêm bạn tốt đi.”

Kỳ thật vừa rồi Lý Mộc đã muốn kết bạn với Lục Không, nhưng hệ thống nhắc nhở Lục Không từ chối nói chuyện với người xa lạ, cũng từ chối kết bạn với người xa lạ.

Nàng chỉ có thể nói thẳng ra.

“Vậy được.” Lục Không gật đầu, thêm bạn tốt với Lý Mộc.

Đúng lúc này, một nữ tử tóc đuôi ngựa, tướng mạo xinh đẹp tuyệt trần lại có chút anh khí đi tới.

Nữ tử không nhìn Lý Mộc mà nhìn thẳng vào Lục Không hỏi: “Xin chào, ngài là Lục Không Lục tiên sinh ư?”

Lục Không gật đầu: “Là ta.”

Bạn đang đọc Vũ Trụ Võng Du, Ta Có Thể Chỉ Định Vật Phẩm Rớt Ra (Dịch) của Tam Thiên Cật Thập Đốn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vânkhinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 152323

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.