Truyền thuyết trong thôn (2)
Mặc dù mỗi giây một điểm sinh mệnh trông có vẻ không nhiều lắm, nhưng đây là bị động, cho dù đang chiến đấu cũng có thể khôi phục được 1 điểm!
Phải biết rằng, cho dù thoát khỏi trạng thái chiến đấu, bình thường mỗi giây người chơi cũng chỉ khôi phục được 1 điểm.
Điều này tương đương với bất cứ lúc nào ta cũng đang trong trạng thái thoát chiến khôi phục.
Điều này có thể giúp ta tiết kiệm được không ít bình máu.
Tiểu Thần kỹ!
Vật phẩm thứ hai là một cục đá.
【 Đá thuộc tính nhỏ bé(Lực) 】: Sau khi sử dụng, vĩnh viễn tăng thêm 1 điểm lực lượng.
Tỷ lệ rơi: 0.0009%
Lại là thứ tốt!
Lục Không bất ngờ vô cùng.
Thuộc tính của trò chơi này có thể mang đến hiện thực, dù chỉ là 1 điểm lực lượng thì cũng là tăng lên thực sự.
Món thứ ba là một thanh cự kiếm.
【 Đại kiếm huấn luyện 】: Công kích +12, lực lượng +1, yêu cầu đẳng cấp: 3
Tỷ lệ rơi: 0.06%
“...”
Hay là thứ tốt!
12 điểm công kích, gần như gấp đôi thanh cự kiếm màu trắng trong tay ta.
Còn tăng thêm 1 điểm lực lượng.
Mạnh!
Ba món sau cũng là trang bị.
Một giáp da cổ tay, một pháp bào, một đôi giày vải.
Đều là đồ tốt có thể gia tăng thuộc tính.
Lục Không nhìn mà tê dại.
Nhiều thứ tốt như vậy, ta đều muốn.
Đáng tiếc, mặc dù tỉ lệ rơi đồ của rương báu nhiều hơn quái vật bình thường, nhưng tối đa cũng chỉ có thể chỉ định ba cái.
Lục Không rối rắm một hồi, cuối cùng vẫn lựa chọn 【 Tái Sinh Sơ Cấp 】, 【 Đá thuộc tính nhỏ bé (Lực) 】 và đại kiếm.
Hai cái trước không cần nhiều lời, kỹ năng và thuộc tính cho dù đến cấp bậc cao cũng có thể bổ trợ.
Nhưng mà trang bị lại mang tính chất giới hạn thời gian.
Lục Không chọn vũ khí tăng lực chiến nhiều nhất cho mình.
Sau khi chỉ định, Lục Không lại chỉ định ba con Ma Hóa Lão Thử bên cạnh rơi ra trang bị màu trắng.
Sau đó hắn cầm cự kiếm xông qua.
Lấy hai bình thuốc hồi máu làm cái giá phải trả, Lục Không hung hiểm giết chết ba con Ma Hóa Lão Thử.
Sau khi nhặt đồ rơi xuống, Lục Không vội vàng gấp gáp mở rương báu ra.
Ba quang cầu màu xanh lá bay ra, Lục Không nhìn mà kích động trong lòng.
Cho dù ta có được chỉ định rơi xuống, nhưng đến bây giờ cũng chỉ mới kiếm được một món đồ màu lục mà thôi.
Chỉ có thể nói trò chơi này quá hố.
Cất ba thứ vào trong túi, Lục Không trực tiếp học kỹ năng.
Sau đó hắn lại dùng Đá thuộc tính, lực lượng của bản thân cũng đạt tới 14 điểm.
Cuối cùng, Lục Không thay cả đại kiếm màu lục.
Không thể không nói, trang bị màu lục không hổ là trang bị màu lục, so với thanh cự kiếm còn dính gỉ sét lúc trước thì nó đẹp mắt hơn nhiều.
Thân kiếm bóng loáng, còn lóe lên tia sáng lạnh.
Vừa nhìn đã biết thanh vũ khí này không tầm thường.
Sau khi trang bị cự kiếm lên, công kích của Lục Không bây giờ đã đạt thẳng tới 27 điểm.
Hắn chém Ma Hóa Lão Thử cấp 3 đã thoải mái hơn rất nhiều, chỉ mấy kiếm đã trực tiếp chém chết.
Không bao lâu sau, túi của Lục Không lại đầy.
Lục Không có chút bất đắc dĩ, tỷ lệ rơi quá cao cũng thật phiền toái.
Thường xuyên phải dọn dẹp túi.
Hiện tại ta có tổng cộng 60 ô túi, nhưng đối với tỷ lệ rơi của ta, hoàn toàn không đủ dùng.
Mới đánh sáu mươi con quái đã đầy.
Với hiệu suất hiện tại của ta, đánh sáu mươi con quái nhiều nhất cũng chỉ mất nửa tiếng.
Nếu có túi nhỏ lớn hơn rơi xuống thì tốt biết mấy.
Lục Không lẩm bẩm trong lòng, lại gửi tin nhắn cho Vương Binh và Liễu Cường.
Nghe nói Lục Không có một túi trang bị cấp 3, Vương Binh và Liễu Cường đều gửi tới dấu chấm hỏi thân thiện.
Vương Binh: “Không phải đâu, Lục huynh đệ, tốc độ đổi mới trang bị của ngươi còn nhanh hơn tốc độ thăng cấp của chúng ta nữa?! Đội chúng ta hiện tại cũng chẳng có mấy người lên tới cấp 3, vậy mà lão đệ ngươi lại trực tiếp lấy ra mấy chục trang bị cấp 3?!”
Liễu Cường: “Lão đệ, vừa lúc ta mới lên cấp 3, trang bị tới quá đúng lúc!”
Liễu Cường có tiền, đặc biệt bỏ tiền ra để người chơi khác vào đội của hắn, kinh nghiệm hắn được chia tám phần.
Đây cũng là điểm kinh nghiệm cao nhất có thể nhận được khi tổ đội.
Người chơi khác gần như đều cày cuốc cho hắn, cho nên tốc độ thăng cấp của hắn cũng không chậm.
Nhưng cho dù như vậy, tốc độ thăng cấp của hắn vẫn kém hơn Lục Không một chút.
Vương Binh: “Liễu đổng, giống như lần trước, ngươi đừng có mà lấy thêm đấy!”
Liễu Cường: “Yên tâm, Liễu Cường ta là loại người như vậy sao? Lục lão đệ, giao dịch giống như lần trước?”
Lục Không suy nghĩ một chút, mở miệng nói: “Ta gửi định vị cho các ngươi, ngươi bảo người giao dịch trực tiếp đến chỗ ta, ta còn phải thăng cấp, chạy đi chạy về quá tốn thời gian.”
Vương Binh: “Không vấn đề gì!”
Liễu Cường: “Ngươi gửi địa chỉ đi, ta sẽ cho người đến!”
Chỉ mới qua một quãng thời gian ngắn ngủi mà Lục Không đã có thể đánh ra nhiều trang bị như vậy, địa vị của hắn trong lòng hai người càng ngày càng cao.
Đăng bởi | vânkhinh |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 3 |
Lượt đọc | 627 |