Chẳng lẽ đội trưởng bị nhập?
Chỉ còn lại hơn 100 máu, Tiểu Ác Ma chống cự chẳng được bao lâu đã bị Lục Không chém chết, thậm chí còn dễ dàng hơn khi giết con quái tinh anh trước đó.
Bởi vì nó vốn muốn chạy, không phản kháng, kết quả chờ đến khi nó phát hiện mình không chạy ra được thì đã muộn.
Theo một tiếng kêu thảm thiết, Tiểu Ác Ma phía trước ngã xuống đất, hai quả cầu ánh sáng màu xanh biếc bay ra.
Mà Tiểu Ác Ma phía sau lại cười lớn.
Cuối cùng nó cũng có thể chém người.
Nhưng nụ cười của nó không kéo dài được bao lâu, lúc nó phát hiện mình đánh không lại, nó xoay người muốn chạy.
Lục Không đuổi theo, chém liên tục mấy đao đánh chết Tiểu Ác Ma kia.
Nhặt hết vật phẩm rơi ra của hai con Tiểu Ác Ma.
Lục Không vui vẻ sử dụng đá thuộc tính tăng sức chịu đựng, sau đó lại mang trang bị Tiểu Ác Ma hộ thủ lên, đổi đại kiếm thành chiến phủ.
Lục Không nắm cán búa, vung vẩy vài cái, phát hiện dùng nó không được thuận tay bằng đại kiếm.
Dù sao hắn cũng đã dùng đại kiếm lâu như vậy, có chút quen tay rồi.
Nhưng không sao, chiến phủ này có sát thương cao.
Cho dù không thuận tay một chút, chắc chắn cũng mạnh hơn thanh đại kiếm hiện tại.
Sau khi thay đổi trang bị, Lục Không cảm thấy bản thân mạnh hơn rất nhiều.
Hắn liền trở lại vị trí hai con Tiểu Ác Ma canh gác vừa rồi.
Hắn rất tò mò không biết tình huống tình huống bên ngoài lối ra nơi hai Tiểu Ác Ma canh gác là như thế nào.
Lục Không thận trọng thò đầu ra ngoài.
Khi nhìn rõ cảnh tượng bên ngoài lối ra, Lục Không không nhịn được mở to hai mắt, có chút kinh ngạc.
Bên ngoài lối ra lại là một vùng thung lũng rất trống trải.
Trong thung lũng, khắp nơi đều là thành lũy bằng đá.
Bên trong có từng đội Tiểu Ác Ma đang tuần tra.
Nhất là vị trí trung tâm của thung lũng, Lục Không nhìn thấy một tòa thành khổng lồ cao hơn mười mét, bên trong không biết còn bao nhiêu Tiểu Ác Ma.
Toàn bộ thung lũng phải có tối thiểu mấy trăm con Tiểu Ác Ma!
Lục Không thử dùng Tham Tra Thuật dò xét, phát hiện những Tiểu Ác Ma này, tất cả đều là tinh anh!
Có tới mấy trăm con Tiểu Ác Ma tinh anh!
Nhiều Tiểu Ác Ma tinh anh như vậy! Đây đều là bảo bối a!
Lục Không kích động vô cùng.
Đúng lúc này, bên tai hắn vang lên âm thanh hệ thống.
“Đinh, người chơi phát hiện Tiểu Ác Ma doanh địa, nhiệm vụ hoàn thành.”
Nghe được âm thanh này, Lục Không mới nhớ tới vừa rồi mình đánh chết hai con Tiểu Ác Ma mà chưa hoàn thành nhiệm vụ.
Hóa ra là phải tận mắt nhìn thấy Tiểu Ác Ma doanh địa này mới tính là hoàn thành nhiệm vụ?
Lục Không suy nghĩ một chút, quyết định quay về giao nhiệm vụ trước, sau đó lại đến đây cày quái tinh anh.
Dù sao nơi này cũng có quá nhiều quái tinh anh, trước tiên hắn phải nâng cao thực lực của bản thân lên đã.
Hoàn thành nhiệm vụ sẽ được thưởng một viên đá kỹ năng, thứ này còn rất hữu dụng.
Hắn lại nhìn thoáng qua Tiểu Ác Ma doanh địa, sau đó xoay người rời đi.
...
Trên đường trở về, Lục Không gửi hình ảnh Tiểu Ác Ma pháp trượng vào nhóm chat của mình với Vương Binh và Liễu Cường.
Vương Binh: “?????”
Liễu Cường: “?????”
Hai người lại gửi tới một chuỗi dấu hỏi chấm thân thiện.
Lục Không: “Muốn thì trả giá đi!”
Liễu Cường: “8 kim tệ! Đây là pháp trượng của nữ nhi ta! (Kiêu ngạo.jpg)”
Vương Binh: “... 6.”
Lục Không: “? Vương ca, thật ra 6 nhỏ hơn 8. Đây là chuyện học sinh tiểu học cũng biết.”
Vương Binh: “???”
Vương Binh: “Không phải ta đang đấu giá! Chỉ là ta cảm thấy Cường ca thật sự bá đạo, một cây pháp trượng màu xanh lục cấp 5 mà cũng dám trả 5 vạn, ta thật sự không ngờ tới. (Khóc lớn.jpg)”
Lục Không: “... Ngươi không muốn tranh sao?”
Vương Binh: “Ta chịu thua!”
Liễu Cường: “Ha ha, ta cái khác không nhiều, chỉ có tiền là nhiều.”
Lục Không: “Cường ca uy vũ!”
Vương Binh: “Đừng nói Cường ca uy vũ nữa, người uy vũ nhất chính là ngươi! Mẹ nó, chưa gì mà ngươi đã đánh ra được hai trang bị màu xanh lục rồi?! Ngay cả trang bị màu trắng ta cũng không đánh ra được nhiều như thế.”
Liễu Cường: “Vậy ta khá hơn một chút, ta đánh được hai món trang bị màu trắng rồi.”
Vương Binh: “? Âu hoàng tránh xa ta ra!”
Liễu Cường: “Ngươi vừa gọi ta là âu hoàng? Vậy Lục lão đệ phải gọi là gì?”
Vương Binh: “Chắc là dùng dương thọ để chơi game.”
Lục Không im lặng: “Trang bị lần sau ta bán cho Cường ca (Mỉm cười.jpg)”
Vương Binh: “Đừng mà Lục ca, đệ đệ chỉ đùa thôi!”
Liễu Cường: “Nhưng nói thật, vận khí của Lục lão đệ thật sự quá tốt, vậy mà đã có được hai trang bị màu xanh lục rồi, hâm mộ chết ta.”
Lục Không: “【 Tiểu Ác Ma hộ thủ 】, 【 Tiểu Ác Ma chiến phủ 】, 【 Huyết Nha chiến giáp 】 (Mắt kính đen.jpg)”
Phòng chat lập tức chìm vào im lặng.
Lục Không còn tưởng hai người bọn họ rớt mạng.
Nhưng mà nghĩ lại, đây là server Vũ trụ, làm sao có thể rớt mạng được?
Ngay khi Lục Không đang nghi hoặc, tin nhắn lại được gửi đến.
Vương Binh: “Cha ơi! Cha nhìn đứa con trai đáng thương của cha này!”
Đăng bởi | vânkhinh |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 564 |