Về tông phó ước
"Chỉ là một cục gạch còn tưởng là Linh khí cao cấp gì hay sao, ha ha ha......"
Nhìn thấy Vương Lâm cầm trong tay một cục gạch màu vàng, một trong bốn vị Trúc Nguyên cảnh sơ kỳ kia lập tức cười nhạo nói: "Tiểu hài, ngươi hù ai đây?"
"Hưu!"
Vương Lâm cũng không có đáp lại, chỉ là nhanh chóng huy động linh khí vung ra Đạo Đức gạch.
Theo cảnh giới của hắn càng ngày càng cao, thôi động Linh khí bộc phát ra uy lực cũng càng thêm cường hoành. Lúc này, cả khối Đạo Đức gạch như kinh lôi lóe lên, chỉ trong chốt lát đã xuất hiện tại trước mặt người kia.
"Thật nhanh!" Tu sĩ vừa chế nhạo kia giật nảy mình.
Bọn hắn biết được đối phương có một cục gạch rất lợi hại, nhưng không nghĩ tới lực chiến của nó lại khoa trương như thế.
"Keng!!"
Tu sĩ kia vội vàng ngưng tụ hộ thuẫn trước người đón đỡ công kích, kết quả là hộ thuẫn của hắn bị cục gạch phá thành mảnh nhỏ, thế chìm lực mãnh, nặng nề nện lên trán của hắn, một kích này làm cho tu sĩ Trúc Nguyên Cảnh kia nổ đầu, chết rất thê thảm.
Đám người: "!!!!!"
Cái chết này? Có phải hay không quá nhanh đi.
"Đinh!"
“Hệ thống nhắc nhở: Chúc mừng ngài thành công đánh giết Đường Ngữ Ngân ( Trúc Nguyên cảnh Sơ kỳ ) thu được 50 vạn tu luyện điểm!”
"Nói giết ngươi liền giết ngươi!"
Vương Lâm mặt không biểu tình, tốc độ ra chiêu như lôi đình, cánh tay nổi lên hỏa diễm, phát động Hỏa Trảo Kỳ Lân, phóng tới một vị Trúc Nguyên cảnh tu sĩ khác.
"Các vị đạo hữu cẩn thận, kẻ này đã đạt Trúc Nguyên cảnh Hậu kỳ!" Trần Phi một bên xuất thủ, một bên nhắc nhở những cái đồng bạn kia, bây giừo hắn đã không còn trạng thái bình tĩnh thong dong như trước, sắc mặt dần trở âm trầm.
Lúc này, mọi người rốt cục mới nhìn rõ cảnh giới chân thực của Vương Lâm.
"Oắt con còn nghĩ có thể phản sát sao? Quỳ xuống cho ta!"
Một vị Trúc Nguyên cảnh Trung kỳ tên là Bắc Tấn vung ra đại lượng Linh khí thẳng hướng Vương Lâm mà đến, trong đó cũng không thiếu Thượng phẩm Linh khí.
"Hưu hưu hưu......"
Linh khí của ba vị Trúc Nguyên cảnh tu sĩ tạo ra những công kích cực kỳ mạnh mẽ.
Gặp phải tình huống này, Vương Lâm lập tức triệu hồi ra Huyền Hỏa thuẫn, để nó quay tròn xung quanh bản thân, ngăn lại tuyệt đại bộ phận công kích, đồng thời Vương Lâm giẫm lên Tử Vân kiếm nhanh chóng tới gần ba người, trong tay cầm Huyền Hỏa kiếm phát ra liệt diễm mãnh liệt, đem từng cái công kích tới gần đều hóa giải, đồng thời lục phủ ngũ tạng của hắn phát ra tiếng oanh minh, khí huyết sôi trào, khiến cho thực lực của bản thân tăng lên rất nhiều.
"Mạch Động Sơ cấp!"
Thực lực của Vương Lâm tăng lên chí ít ba thành!
Phát động Mạch Động chi pháp, lại cộng thêm tu luyện Thái Nhất quyết nhận được chiến lực viễn siêu người cùng cảnh giới, để hắn có tự tin có thể lấy một địch bốn!
Tốc độ của Vương Lâm cực kỳ kinh khủng, tung hết sức vung ra một kiếm, lưỡi kiếm phong mang toàn bộ bộc phát, uy lực của một kiếm này cực kỳ dọa người.
"Trảm Hỏa kiếm khí!"
"Xoẹt......"
Kiếm khí quét ngang mà ra, mãnh liệt hỏa diễm bộc phát, trực tiếp đánh vỡ phòng ngự của một tên, nhục thân của hắn cũng bị phân thành hai nửa, thi thể bị hỏa diễm đốt đến cháy đen, từ giữa không trung rơi xuống phía dưới.
"Đinh!"
“Hệ thống nhắc nhở: Chúc mừng ngài thành công đánh giết Vạn Quy ( Trúc Nguyên cảnh Trung kỳ ) thu được 65 vạn tu luyện điểm!”
"Tê!!"
Trơ mắt nhìn xem Vương Lâm chỉ trong vài chiêu đã giải quyết được hai vị Trúc Nguyên cảnh tu sĩ thành danh đã lâu, da đầu của hai người còn lại đều tê dại.
"Lực chiến như vậy cũng là Trúc Nguyên cảnh sao?"
"Luyện Hồn cảnh còn tạm được!"
Nhưng mà, bây giờ bọn hắn mới có ý đồ rút lui thì đã trễ, Tử Vân Khốn Yêu trận chẳng biết từ lúc nào đã được khai triển, bao phủ phương viên mấy ngàn mét xung quanh.
"Nếu các ngươi đã dám đến, cũng đừng nghĩ có thể chạy thoát!" Vương Lâm ra tay cực kỳ tàn nhẫn, đem từng người từng người đánh giết.
"Liễu Như Yên, đây chính là người mà ngươi nói, tiểu oa nhi mới chỉ tám tuổi sao?" Một tu sĩ Trúc Nguyên cảnh còn lại hối hận đến phát điên, "Ta thật hối hận tại tối hôm qua ở trên giường, không có đem ngươi chơi đến chết!"
Sớm biết đối phương có thực lực giết cường giả Trúc Nguyên cảnh như giết gà, hắn làm sao dám đi đến đây tìm cái chết!
Quả thật, một chữ "sắc" này dễ làm cho người ta mê muội!
Nghe vậy, lúc đầu kinh hồn táng đảm Trần Phi sắc mặt tối sầm lại: "Ngươi...... ngươi nói cái gì?"
Đáng tiếc chính là tu sĩ kia đã không thể trả lời hắn được nữa, bởi vì Huyền Hỏa kiếm đã đánh tới, nhẹ nhàng lướt qua cổ của hắn, để cho hắn ôm hận mà chết đi.
Huyết dịch dính trên lưỡi kiếm bị nhiệt độ của hỏa diễm làm cho bốc hơi, Vương Lâm hảo tâm giải thích: "Hắn muốn nói là.... ngươi bị cắm sừng rồi!"
"Ta....."
Nghe được lời này kiến tâm tình của Trần Phi vô cùng sửng sốt, ngay sau đó sắc mặt của hắn đỏ lên, trợn mắt nhìn về Liễu Như Yên đang có chút trốn tránh ở phía sau mình, chợt lấy ra Lang Nha bổng hung hăng nện xuống: "Tiện nhân, ta đánh chết ngươi!"
"Bang!"
Vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, Vương Lâm đã đến ngay bên cạnh người hắn, vung ra Huyền Hỏa kiếm ngăn trở công kích của Lang Nha bổng, nhẹ nhàng lắc đầu: "Ngươi không thể giết nàng!"
Trần Phi: "???"
"Đây là tình huống gì?"
Tựa hồ nhìn ra Vương Lâm đối với mình có chút quan tâm, sắc mặt trắng bệch Liễu Như Yên trong mắt lộ ra vẻ cảm kích: "Đa tạ tiền bối cứu mạng, về sau ta chính là ...."
"Xùy!"
Lưỡi kiếm lướt qua, đầu của Liễu Như Yên rơi xuống, máu tươi ồ ạt chảy ra.
Vương Lâm hờ hững nói: " Để ta tới giết nàng!"
Dù sao cũng là tu luyện điểm, không thể lãng phí được.
Bốn vị Trúc Nguyên cảnh tới đây, bây giờ chỉ còn mình Trần Phi sống sót, lúc này cả thân thể của hắn run lẩy bẩy, nhìn qua người ở trước mắt, khuôn mặt của hắn có chút vặn vẹo, nồng đậm hối hận xông lên đại não: "Ngươi là ma quỷ sao?"
Ba vị Trúc Nguyên cảnh đều là bị Vương Lâm trong thời gian ngắn giải quyết!
Nhân vật nghịch thiên như vậy, mình thế nào lại dám trêu chọc nhiều lần đây?
"Đinh!"
“Hệ thống nhắc nhở: Chúc mừng ngài thành công đánh giết Trần Phi ( Trúc Nguyên cảnh Sơ kỳ ) thu được 50 vạn tu luyện điểm!”
Hoàn thành đánh giết hết thảy bốn vị Trúc Nguyên Cảnh và Liễu Như Yên, Vương Lâm thu hồi Tử Vân Khốn Yêu châu, phi thân chạm xuống đất, nhặt lấy những chiến lợi phẩm này, đồng thời không quên hủy thi diệt tích.
"Ân?"
Ngay tại lúc Vương Lâm đang thu hoạch chiến lợi phẩm, bổng nhiên hắn cảm giác được có người đến, lập tức để hắn quay đầu nhìn về nơi xa thì thấy ở nơi đó có một vị Trúc Nguyên cảnh tu sĩ đang chạy trối chết.
"Đạo hữu, ta chỉ vô tình đi ngang qua, không quấy rầy!" Thà Thần bị dọa đến mặt cắt không một giọt máu.
Nghe nói có người tranh đoạt Thứ phẩm linh mạch, từ đó thu hoạch được đại lượng linh thạch, vì thế nên hắn cũng tới đây.
May mắn chính là, hắn tới chậm một bước!
Bởi vậy, trong lúc vô tình đã được thưởng thức một màn thảm sát cực kỳ bi thảm!
"Đạo hữu xin dừng bước!"
Vương Lâm phi thân đuổi theo, nhiệt tình nói: "Túi Trữ vật của ngươi, có vẻ bên trong chứa rất nhiều linh thạch!"
"Hưu ——"
Ngay khi lời vừa nói ra, lập tức có một cái màu xám Túi Trữ vật ngay lập bay tới, bên trong chứa ba ngàn linh thạch.
Vương Lâm bảo đảm không có chiêu trò lừa gạt, sau đó bỏ những linh thạch này vào trong túi của hắn, áy náy nói: "Không có chuyện gì, là do ta nhìn lầm."
"Cái tên này có chỗ nào ra dáng một quả hồng mềm!"
Tổn thất ba ngàn linh thạch, Thà Thần rõ ràng lòng đang rỉ máu, sau khi hắn may mắn chạy trốn khỏi Vương Lâm, từ đó mới tự nhiên sinh ra cảm giác tiếc nuối, không ngừng kêu khổ: "Đây chính là một cái đại sát tinh a!"
Thật sự một lần này làm cho đạo tâm của Thà Thần sinh ra bóng ma cực lớn.
"Đinh!"
“Hệ thống nhắc nhở: Chúc mừng ngài thành công thôn phệ 15614 viên Hạ phẩm linh thạch, thu được 3 122 800 điểm tu luyện!”
"Đinh!"
“Hệ thống nhắc nhở: Chúc mừng ngài thành công thôn phệ 23 kiện Hạ phẩm Linh khí, thu được 115 000 điểm tu luyện!”
Thu hoạch lần này, ngược lại không có phong phú như tại Thiên Toàn Sơn, trừ ra các loại bổ khí đan dược và những cái Linh khí kia, linh thạch bất quá chỉ hơn một vạn năm ngàn khối.
Cái này cũng là điều dễ hiểu.
Dù sao bọn người Ma Thánh Kiệt làm việc không chính đáng, góp nhặt được linh thạch tự nhiên hơn rất nhiều so với bình thường Trúc Nguyên cảnh.
Thôn phệ tất cả chiến lợi phẩm, Vương Lâm theo thói quen mở ra bảng hệ thống xem xét ——
“Tu luyện điểm: 727 vạn điểm
Tu luyện hiệu suất: 5590 Điểm / Ngày (1500 Điểm / Ngày )
Trước mắt cảnh giới: Trúc Nguyên cảnh Hậu kỳ
Khoảng cách tiếp theo trọng cảnh giới cần thiết: 1200 vạn điểm
Sở học công pháp: Thái Nhất quyết ( Đệ nhất trọng )
Sở học thủ đoạn: Mạch Động ( Sơ kỳ ), Hỏa Trảo Kỳ Lân( Nhị giai pháp thuật ), Thiên Hành Ngự Kiếm Thuật ( Nhị giai pháp thuật ), Vô cực Liễm Khí Thuật ( Sơ cấp ).
Có được bảo vật: Tử Vân Khốn Yêu châu ( Hạ phẩm Pháp khí ), Huyền Hỏa kiếm ( Cực phẩm Linh khí ), Mạc Long thương ( Cực phẩm Linh khí ), Huyền Hỏa thuẫn ( Thượng phẩm Linh khí ), Đạo đức gạch ( Thượng phẩm Linh khí ), và còn có một số Hạ phẩm Linh khí.”
Qua chiến dịch lần này, số tu luyện điểm cần thiết để đột phá tới Trúc Nguyên cảnh Đỉnh phong, chỉ còn thiếu không đến năm trăm vạn điểm.
"Mọi việc đã sẵn sàng!"
Vương Lâm tâm tình chưa nói tới nhẹ nhõm, nhưng ít nhiều cũng có chút tự tin, hắn lại lần nữa ngự kiếm lướt đi, sát tâm nồng đậm: "Lão già, dám dùng truy tử hắc tuyến thuật với ta, đã nói trong vòng một tháng đến lấy đầu của ngươi, Vương Lâm ta quyết không nuốt lời!"
"Trận chiến này, không cách nào có thể tránh được!"
"Nếu đã là như thế......"
"Về tông thôi!!"
Đăng bởi | thanhhoang_k5 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 20 |