Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trốn Chạy Và Gian Nan

Tiểu thuyết gốc · 1051 chữ

Chương 13: Trốn Chạy Và Gian Nan

Đoàn người của Hưng rời khỏi ngôi làng trong đêm, bước vào hành trình bôn ba xuyên qua những cánh rừng dày đặc, tránh xa sự truy sát của quân đội Trần Quảng. Trước khi khởi hành, Hưng đã cẩn thận chọn lộ trình đi qua các vùng núi hoang vu, ít người qua lại nhằm giảm khả năng bị phát hiện. Tuy nhiên, gã Trần Quảng lại sở hữu mạng lưới gián điệp rộng khắp, nắm rõ từng con đường ngõ ngách trong khu vực. Do đó, đoàn của Hưng gần như không lúc nào được nghỉ ngơi trọn vẹn, luôn phải đề cao cảnh giác.

Cuộc truy đuổi bắt đầu căng thẳng khi Trần Quảng gửi một đội quân tinh nhuệ bám theo dấu vết của họ. Trong những ngày đầu tiên, đoàn người cố gắng di chuyển nhanh nhất có thể, nhưng do phải đi sâu vào rừng núi, nhiều người bắt đầu kiệt sức. Mỗi bước đi đều trở nên nặng nề khi phải vượt qua những con suối lạnh lẽo, trèo lên những dốc đá dựng đứng, xuyên qua các tán cây rậm rạp. Đêm đến, mọi người cố gắng dựng lều tạm để nghỉ ngơi, nhưng thường chỉ có thể chợp mắt trong chốc lát trước khi phải tiếp tục di chuyển, sợ rằng đám quân lính của Trần Quảng sẽ ập đến bất cứ lúc nào.

Cuộc sống trong rừng cũng không dễ dàng gì. Thiếu thức ăn, thiếu nước sạch, lại không thể dừng lại lâu để săn bắt hay hái lượm. Những ngày đầu, đoàn còn có đủ sức và lương thực, nhưng khi càng đi xa, những túi cá khô càng vơi dần, không đủ cho tất cả mọi người. Hưng chỉ đạo chia khẩu phần cẩn thận, nhưng vẫn có nhiều đêm dân làng phải đi ngủ với cái bụng đói.

Một buổi sáng nọ, khi mặt trời còn chưa ló dạng, cả đoàn vừa dừng lại nghỉ chân bên một con suối nhỏ thì tiếng động bất ngờ vang lên từ xa. Một nhóm lính do thám của Trần Quảng đã phát hiện ra họ. Hưng ra lệnh cho mọi người nhanh chóng rời đi, nhưng đám lính nhanh chóng áp sát, buộc cả đoàn phải giao chiến. Cuộc đối đầu diễn ra chóng vánh, nhưng cũng khiến đoàn người hao tổn đáng kể. Ba người bị giết ngay tại chỗ, trong khi năm người khác bị thương nặng, phải được đồng đội cõng trên lưng để tiếp tục hành trình.

Cuộc trốn chạy ngày càng trở nên gian nan hơn. Các thương binh dần trở thành gánh nặng, và những cơn sốt rét, sốt phát ban bắt đầu xuất hiện trong đoàn. Rừng núi ẩm ướt là nơi lý tưởng cho các bệnh truyền nhiễm lan tràn, đặc biệt là khi mọi người không có đủ chăn màn ấm áp, không có thuốc men. Hưng cùng một số người khỏe mạnh cố gắng tìm thảo dược xung quanh để chữa trị tạm thời, nhưng bệnh tình của một số người vẫn ngày một xấu đi. Họ phải quyết định bỏ lại một số người không thể tiếp tục, trong lòng đau đớn nhưng không còn cách nào khác. Một vài ngày sau, những tiếng la hét hoảng sợ vang lên khi có người trong đoàn phát hiện một thi thể bị bỏ lại phía sau – người đó đã không qua khỏi cơn sốt, nằm lạnh lẽo trong rừng sâu.

Những ngày tiếp theo, đoàn người liên tục chạm trán với quân lính của Trần Quảng. Gã không từ bỏ cuộc truy sát này, quyết tâm đuổi đến cùng để trả thù cho danh dự của gia tộc. Hưng nhiều lần buộc phải chia nhỏ nhóm người để dễ dàng ẩn náu và tránh sự phát hiện, nhưng phương án này cũng khiến họ dễ bị tổn thất hơn. Có những người bị lạc đường, không tìm lại được nhóm, và đành phải một mình chống chọi với hiểm nguy. Những tiếng hú của sói đêm càng khiến mọi người thêm phần hoảng sợ, và mỗi sáng khi đoàn tập hợp lại, họ thường nhận thấy con số càng ngày càng ít đi.

Cuộc sống khổ cực và sự mất mát liên tục khiến tinh thần mọi người dần suy sụp. Dù Hưng không ngừng khích lệ, động viên, nhiều người vẫn không tránh khỏi cảm giác bi quan. Những đôi mắt từng đầy kiên quyết giờ đây dần mờ đục, mỗi người chỉ còn là những cái bóng lầm lũi trong rừng, cố gắng bám víu vào niềm hy vọng mong manh. Một số thanh niên khỏe mạnh trước đây giờ gầy gò, da xanh xao, đôi mắt trũng sâu vì thiếu ngủ và thiếu dinh dưỡng.

Một tháng trôi qua, đoàn người của Hưng giờ chỉ còn khoảng 150 người, nhiều người trong số họ kiệt quệ về sức khỏe. Nhưng, họ không thể dừng lại; phía sau, đám lính của Trần Quảng vẫn rình rập, luôn chờ cơ hội tấn công. Vào một ngày, khi mặt trời lên cao chiếu rọi cả một vùng đất rộng lớn, đoàn người cuối cùng cũng ra khỏi khu rừng, đối diện với một khung cảnh hoàn toàn mới: vùng đất Phú Yên trải dài trước mắt, với những ngọn đồi xanh ngát và bờ biển lấp lánh dưới ánh nắng.

Đoàn người đứng nhìn nhau, ánh mắt dần trở lại sự kiên quyết. Sau bao gian khổ và mất mát, họ biết rằng cuộc hành trình này không chỉ là để trốn chạy, mà còn là để tìm đến một miền đất mới, nơi họ có thể tái thiết cuộc sống, xây dựng sức mạnh để một ngày nào đó quay trở lại trả thù cho những người đã ngã xuống.

Trong lòng Hưng, một ngọn lửa mới bừng cháy. Anh nhìn về phía xa, thầm nhủ rằng sẽ không bao giờ để những hy sinh này trở nên vô ích. Đây sẽ là khởi đầu cho một hành trình mới, một kế hoạch lâu dài để chống lại thế lực của Trần Quảng và gia tộc họ Trần, bảo vệ hòa bình và danh dự cho người dân của mình.

Bạn đang đọc Vương Quốc Nông Dân: Khởi Nghiệp Loạn Thế sáng tác bởi tranthaidan0704
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tranthaidan0704
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.