Ngày Đầu Tiên Tại Vùng Đất Phú Yên
Chương 14: Ngày Đầu Tiên Tại Vùng Đất Phú Yên
Trời vừa hửng sáng, ánh nắng chiếu xuyên qua những tán cây, soi sáng cảnh tượng hùng vĩ của vùng đất Phú Yên trải dài trước mắt. Hưng đứng ở một vị trí cao nhìn xuống, trong lòng dâng lên niềm hi vọng mới. Sau bao nhiêu gian nan và mất mát, cuối cùng, đoàn người đã vượt qua rừng sâu, đến được nơi mà hắn hy vọng sẽ trở thành nơi an cư lạc nghiệp.
Hưng hít một hơi thật sâu, ánh mắt đầy quyết tâm. Hắn biết rằng để xây dựng một cuộc sống mới tại đây, điều cần thiết trước mắt là nhân lực. Lúc này, đội ngũ chỉ còn khoảng 150 người, đa phần đã kiệt sức sau chuyến hành trình khổ cực. Hắn cần thêm người để có thể nhanh chóng phát triển và xây dựng một ngôi làng đủ mạnh mẽ để tự vệ trước bất cứ mối đe dọa nào.
Hưng mở hệ thống triệu hồi – công cụ huyền bí đã đồng hành cùng hắn từ những ngày đầu. Hắn đã từng triệu hồi Trần Quý và Trần Hạo, hai nhân tài tuyệt vời, giờ đây là cánh tay đắc lực của hắn. Nhưng lần này, mục tiêu của Hưng là tăng cường đội ngũ nông dân, lực lượng chủ chốt để bắt đầu xây dựng cơ sở vật chất.
"Hệ thống, triệu hồi thêm 350 nông dân," hắn thì thầm, giọng trầm đầy kiên quyết. Mỗi người triệu hồi sẽ tiêu hao 100kg lương thực, một con số không hề nhỏ, nhưng hắn đã tính toán kỹ càng. Hưng biết rằng, sự đầu tư này là cần thiết để sớm ổn định cuộc sống cho tất cả mọi người.
Ngay khi hắn dứt lời, không gian trước mặt bỗng mờ ảo, và từ ánh sáng đó, từng bóng người xuất hiện. Hệ thống kích hoạt với một luồng năng lượng mạnh mẽ, tạo nên những hình ảnh rõ rệt của các nông dân mới. Mỗi người đều có dáng vẻ khỏe mạnh, rắn rỏi, là những người dân chất phác, quen thuộc với lao động và cày cấy.
Từng người một bước ra, cúi đầu trước Hưng, sẵn sàng nhận lệnh. Với việc triệu hồi 350 nông dân, đội ngũ của Hưng giờ đây có tổng cộng 500 người: 400 nông dân và 100 dân binh, một lực lượng đủ mạnh để bắt đầu công việc xây dựng và bảo vệ vùng đất mới.
Hưng phân chia nhiệm vụ một cách hợp lý. Trần Quý, người đã chứng tỏ tài năng trong việc tổ chức, được giao nhiệm vụ quản lý toàn bộ đội ngũ nông dân. Hắn chỉ thị cho Trần Quý dẫn dắt mọi người vào rừng, chặt gỗ, thu thập vật liệu xây dựng, chuẩn bị cho việc dựng nhà và đóng thuyền. Trần Quý lập tức nhận lệnh, ánh mắt sáng lên, thể hiện lòng trung thành tuyệt đối với Hưng.
Trong khi đó, Trần Hạo – người vốn nổi danh với tài nghệ chiến đấu và chiến thuật – được giao trọng trách huấn luyện đội dân binh. Hưng yêu cầu Trần Hạo tổ chức các buổi luyện tập hàng ngày, nâng cao kỹ năng chiến đấu và khả năng ứng phó trong các tình huống khẩn cấp. Đồng thời, đội dân binh sẽ chia thành nhiều nhóm nhỏ, thay phiên nhau tuần tra khu vực xung quanh ngôi làng, bảo vệ an toàn cho mọi người trước những mối nguy tiềm ẩn từ tự nhiên hoặc từ bất kỳ kẻ xâm nhập nào.
Hưng không ngừng đi xung quanh, giám sát mọi công việc. Trong lòng hắn dâng lên một niềm tự hào, thấy từng người một bận rộn với công việc được giao, tạo nên khung cảnh sôi nổi của một cộng đồng mới. Dưới sự dẫn dắt của Trần Quý, các nông dân chia thành từng nhóm nhỏ. Một số vào rừng chặt gỗ, nhóm khác đan lưới đánh cá từ những sợi cỏ và dây mây hái được trong rừng, chuẩn bị cho công việc đánh bắt hải sản dọc bờ biển. Đây là nguồn thực phẩm dồi dào giúp duy trì và bổ sung lương thực cho cả làng.
Hưng quan sát mọi người làm việc không biết mệt mỏi. Từng chiếc lưới được đan dày và chắc chắn, những thân cây gỗ được đốn hạ và kéo về nơi tập kết. Hắn nhìn xa xa, nơi biển xanh trải dài đến tận chân trời, nghĩ đến viễn cảnh những chiếc thuyền sẽ lướt sóng, đánh bắt cá để nuôi sống cả làng.
Trong khi đó, Trần Hạo nghiêm túc huấn luyện đội dân binh. Mỗi người trong đội đều được rèn giũa về kỹ năng cận chiến, cùng với khả năng phối hợp tác chiến. Hưng nhìn thấy sự quyết tâm trong ánh mắt của từng người, cảm nhận được tinh thần chiến đấu mãnh liệt từ họ. Đội dân binh không chỉ là lực lượng bảo vệ mà còn là nền tảng vững chắc để phát triển quân sự cho tương lai, khi mà họ có thể đối mặt với những mối đe dọa tiềm tàng từ những thế lực bên ngoài.
Buổi chiều hôm đó, khi mặt trời dần buông xuống, ngôi làng dần trở nên sống động hơn với những công trình đầu tiên được hình thành. Mọi người dựng lên những căn nhà nhỏ, sơ sài nhưng đủ để che mưa chắn gió. Tiếng cười nói rộn ràng vang lên, pha lẫn với tiếng gỗ va vào nhau, tiếng búa đục rì rầm. Một cảm giác an lành bao trùm lên không gian, khiến Hưng cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm.
Dù biết rằng con đường phía trước vẫn còn nhiều chông gai, nhưng với sức mạnh và sự đoàn kết của tất cả, Hưng tin tưởng rằng ngôi làng này sẽ sớm trở thành một nơi bình yên và thịnh vượng. Hắn thầm nhủ, tất cả sự gian khổ và mất mát đều không uổng phí, vì những gì họ đang xây dựng hôm nay sẽ là nền móng vững chắc cho tương lai của tất cả.
Hưng đứng nhìn cảnh tượng mọi người nỗ lực lao động trong buổi hoàng hôn, đôi mắt ánh lên quyết tâm không bao giờ tắt. Hắn thầm tự hứa rằng sẽ không để bất cứ ai phải chịu thêm đau khổ và mất mát, sẽ bảo vệ những con người ở đây bằng mọi giá. Đây là khởi đầu cho một chương mới của cuộc đời hắn, một hành trình xây dựng và bảo vệ đầy hy vọng và trách nhiệm.
Đăng bởi | tranthaidan0704 |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 3 |