Quyết Đấu
Chương 10: Quyết Đấu
Sáng hôm sau, khi mặt trời vừa mới chớm tỉnh giấc, những ánh năng ấm áp của ban mai chiếu xuống cũng là lúc những con người đầu tiên bước ra đường. Lúc này từ trong một con hẻm gần chợ, một đứa trẻ đang chạy nhảy tung tăng khắp trên lề phố, thì từ phía sau, bóng dáng của một thứ gì đó cao lớn, chắn hết cả những tia nắng mặt trời. Câu bé quay lưng lại và bất giác nhìn thấy.
- Wowwwww............
Bất chợt cậu bé như ngớ người trước sự hùng vĩ của nó, đôi mắt to tròn bỗng sáng long lanh, cái miệng cứ há ra đầy vẻ kinh ngạc, đôi chân mau lẹ vội chạy vào trong nhà nói lớn:
- Mẹ ơi!!, mẹ ơi... tòa nhà đó thật tuyệt!!!
Góc quay lại chiếu đến chỗ xa, nơi một tòa nhà không biết từ đâu, chỉ sau một đêm thì bất thình lình xuất hiện. Nó cao lớn và hoành tráng vô cùng, dùng bằng từ thì khó mà nói hết vẻ đẹp nguy nga cùng tráng lệ của nó. Tòa nhà này cao hai tầng, nằm trên khu đất hai mặt tiền, lại rất gần trung tâm của chợ, nơi mà những chuyến hàng thường xuyên phải qua lại tấp nập, là một trong những khu phố nóng hổi về độ đông đúc.
Từ sáng sớm, đã có gần ngàn người đứng ở đây sắp hàng, họ chờ để được mua một ổ bánh mì PôPô vì hôm nay tiệm bánh mì này tiến hành giảm giá, chỉ với hai đồng đã có thể mua được một ổ, nhìn dòng người nối đuôi nhau tấp nập, khiến cho khu phố này mới sáng ra đã rộn ràng vô cùng.
- Ây, ông chủ, bán cho tôi hai ổ bánh mì xiên thịt.
- Có ngay, à.. không biết ngài muốn ăn ở đây hay mang về?
- Ở? Ăn ở đây có khác biệt gì sao?
- Vâng tất nhiên rồi!! Để tôi giới thiệu một chút, ngài ra phía đằng sau xem, những cái bàn ghế ấy, đều là dành cho mọi người, ai có nhu cầu ngồi ăn tại đây xin cứ tự nhiên, chỗ chúng tôi thoáng mát, sạch sẽ, lại có các bố trí các loại hoa cỏ trang trí vô cùng độc đáo, tạo cho quý khách một bầu không khí buổi sáng thư giản và thoái mái. Không những thế, mời mọi người xem, hôm nay chúng tôi có bán thêm một số loại thức uống mới, đây!! đây gọi là trà chanh, cái ly màu nâu này là cafe sữa, cái ly màu đen này thì hẳn là các vị đều biết rồi, đó là cafe đen thông thường, tất nhiên chúng tôi cũng đã có ghi bảng giá trên trang thông tin rất kĩ càng, mời mọi người xem.
Đồ Uống
1 Ly nước cam: 2 đồng
1 Ly trà chanh: 1 đồng
1 Ly cafe sữa: 3 đồng
1 Ly cafe đen: 2 đồng
Đồ Ăn
1 ổ bánh mì thịt nướng: 3 đồng
1 ổ bánh mì trứng oppla: 3 đồng
1 ổ bánh mì xiên thịt: 3 đồng
1 ổ bánh mì chả cá: 3 đồng
Những vị khách đầu tiên nào muốn trải nghiệm dịch vụ của chúng tôi chỉ cần bỏ ra thêm 1 đồng, ai tham gia đến sớm còn sẽ nhận được thêm một đĩa cá viên chiên, một món ăn mới của cửa tiệm chúng tôi. Nào, có ai muốn trải nghiệm dịch vụ này không?
- TÔI.. tôi muốn
- Tôi nữa...
- Tôi muốn...
- Tôi đưa luôn hai đồng, mong anh ưu tiên cho tôi trước.
- ....
Và thế là sau ngày nâng cấp, quán tôi đã mở cửa đón những vị khách đầu tiên. Ở bên trong, những nhân viên mới của tôi cũng đang làm việc hết sức bận rộn.
- Bàn số ba bốn ổ bánh mì các loại.
Một ngưu nhân nói lớn, thân thể của gã vô cùng to lớn, phải gấp mấy lần người thường. Khí chất cũng đương nhiên vượt trội.
- Tầng hai, bàn vip số mười có một gia đình quý tộc gọi năm ổ bánh mì, hai trứng, hai thịt, một xiên. Đồng thời cho hai ly trà chanh, một ly cafe sữa.
Người vừa mới nói lại là một bán nhân tộc linh dương, anh ta cũng rất cao lớn. Nhưng lại trông hiền lành hơn gã trâu kia.
À còn có thêm một tên sư tử nữa, hắn có một khuôn mặt vô cùng điển trai, hiện đang bưng nước phục vụ một số fan girl xinh đẹp. Nói là một số thật ra tôi chỉ là đang nói giảm mà thôi. Nói đúng thì chính là một nùi gái. Vậy quanh anh ta toàn các cô nương xinh đẹp, uy phong của tôi cũng hoàn toàn bị hắn thay thế.
- Anh là người hoàng gia cao quý sao, đẹp trai quá!!! Anh sống ở đâu vậy, anh có thể kí tên lên người em một chữ được không.
- Em nữa..
- Em nữa..
Lúc này tên sư kia ghẽ vuốt mái tóc vàng đầy cao quý nhằm tô điểm thêm cho gương mặt mặt ngầu chói lóa của mình.
- Này các cô em xinh đẹp, nếu muốn được tôi kí tên thì ít nhất phải mua ủng hộ tôi một ổ bánh mì.
À.. tôi quên chưa giới thiệu với mọi người, hẳn là mọi người vẫn chưa định hình được ba gã này là ai, tối hôm qua tôi có đến chợ nô lệ và mua thêm ba bán nhân. Ba người bọn họ hết sức đặc biệt, vì sao tôi nói họ đặc biệt? Vì họ trước đây đều là những vị thống lĩnh của vương quốc bán nhân Autilas, Vương quốc của người bán nhân Autilas nằm trên một dãy núi già Phaga đi về hương Tây Bắc, khoảng nữa năm trước, vương quốc này đã bị xóa xổ bởi Pandora, một vương quốc loài người hùng mạnh. Có rất nhiều các bậc cao tầng và giới quý tộc bán nhân đã bị bắt giữ và bán cho bọn buôn nô lệ. Và ba trong số họ đã được bán về đây, họ vốn là quý tộc bán nhân, họ cực kì căm ghét con người, căm ghét mức tột độ, thà chết chứ quyết không chịu làm nô lệ cho con người, cái danh nô lệ đối với họ mà nói chẳng khác nào một sự sỉ nhục nặng nề.
Người đầu tiên là đại hoàng tử Leon của vương quốc Autilus, anh ta là người sư tử, có một gương mặt đầy lãng tử. Tiếp đến là Denniel, thống lĩnh một chi kị sĩ đoàn của vương quốc, tộc linh dương, gã là một người đàn ông đầy tinh khôn, sở hữu một khí chất phong trần cao quý, và cuối cùng là Darius đội trưởng đội lực sĩ, là gã đô con và trâu bò nhất, anh ta là ngưu nhân, là một tên nóng tính, hiếu chiến, nhưng luôn biết cách giữ bình tĩnh. Họ đều là giới cao tầng, hoàng tộc của vương quốc bán nhân Autilas nhưng đáng tiếc giờ đây lại chỉ còn là cái tên không chút giá trị, nỗi đau mất nước, lòng hận thù khiến họ nhất quyết chống đối loài người dù cho phải chết. Chính vì phản kháng dữ dội nên giá trị tiền bạc rất nhanh giảm xuống, thậm chí còn không ai dam mua, nhưng tôi thì khác tôi đã mua họ nhưng cái giá cũng mỗi người mười đồng chứ không rẻ chút nào.
Tối hôm qua, tôi đã phải dày công thuyết phục họ, tôi kể cho họ nghe về lý tưởng của tôi và mong ước của chính bản thân mình. Nhưng họ gần như chẳng tin tôi và đoái hoài về nó, cho đến khi Yuna xuất hiện và đàm phán với họ, tối hôm qua tôi rất ấn tượng về cách đối thoại của Yuna, cô ấy là người tương đối ít nói, nhưng lời nào cô ấy nói ra đều như hào quang phản chiếu, sấm đánh ngang trời, đánh rất mạnh vào tâm lý của ba người họ. Nói đâu trúng đấy, cuối cùng cả ba người bọn họ thống nhất rằng, nếu tôi đánh bại cả ba người họ thì họ sẽ phó thác tính mạng của họ trong tay tôi.
Và... thế là trận đấu đã diễn ra.
- Cả ba người các ngươi cùng lên đi, ta không muốn tốn thời gian cùng bọn phế vật.
Phế vật?? Tôi cố ý nói câu này để chọc ngoáy vào niềm kiêu hành của họ, khiến họ phải bạo toạc hết mọi sức lực, thì chẳng may tôi đánh thắng họ thì cũng là tâm phục khẩu phục. Cả ba điên cuồng xông đến chỗ tôi, đầu tiên là hoàng tử Leon, anh ta nhanh chóng vung ra nấm đấm của mình, nhưng nó thật sự quá thô, có lực nhưng lại kém hiểm, chỉ cần một cái lách nhẹ, tôi đã để cái đấm của anh ta hóa vào không khí. Tôi phản công vung đấm, một cú đấm nhanh nhưng đầy uy lực, BỐP!! một âm thanh va chạm đau đớn, Leon ngay khắc bị tôi đánh văng ra ngoài va vào bức tường nằm bất tỉnh. Người kế tiếp là Denniel, anh ta cao lớn, động tác nhanh lại dứt khoát, khiến tôi vô cùng khó khăn khi đối phó, tốc độ tung đòn bằng tay của anh ta rất khá, đôi chân cũng uyển chuyển vô cùng, không hổ lại thống lĩnh một chi của kị sĩ đoàn. Không được, tôi phải dứt điểm thật sớm.
Thế Anh Quyền!! Bốp.. Bốp.. Bùm...
Đoàn quyền này của tôi dội ra lực đạo mạnh đến kinh người, chỉ trong phút giây liền ngay chóng bạo phát khiến đối thủ trở tay không kịp. Những cú đánh đều trúng vào chỗ yếu hại, ngay khắc đánh bật anh ta ra. Nhưng người tôi ám ảnh nhất chính là Darius, gã đô con khổng lồ ấy có lực đạo rất mạnh, một cái giọng xuống của lão ta đã khiến cho nền gạch vỡ nát, thảo nào lão bị trói chặt hai tay ôm vào cột.
Bùm.. bùm.. từng tiếng sàn nhà kêu lên đau xót. Gã đúng là có sức phá hoại kinh người, nhưng tốc độ ra chiêu của gã rất chậm, chậm hơn so với tôi tưởng, dù có lực đạo mạnh, to xác, nếu cứ đánh vung vãi mà không trúng thì chỉ tổ tốn công sức mà thôi. Tôi đây không cần phải mạnh như vậy, tôi chỉ cần kỉ thuật là đủ.
Đánh.. nhảy.. đánh.. nhảy.. nhảy.. xoạc.. tẩn.. né.. đánh.
Càng ngày trên thân thể của Darius càng nhiều vết thương.. cuối cùng thì... bụp một âm thanh vang lên, cổ thân thể khổng lồ ấy cũng gục ngã trên sàn gạch.
........................................
- Chúng tôi nguyện từ nay trở về sau sẽ là thanh gươm của chủ nhân, chúng tôi phó thác mạng của mình vào trong tay ngài, thề quyết trung thành!
Đăng bởi | NắmSáng |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 4 |