Nâng Cấp Tiệm Bánh Mì PôPô
Chương 9: Nâng Cấp Tiệm Bánh Mì PôPô
Thời gian cứ thế thấm thoát trôi, đã được một tháng kể từ khi tiệm bánh mì của tôi khai trương. Lúc này Yuna cũng đã quen với công việc thường ngày, gần như mọi thứ tôi chỉ cô ấy đều làm được, tay nghề nấu ăn của cô ấy tiến bộ thần tốc, không nói quá, nó còn ngon hơn tôi nấu nữa, bây giờ hầu như mỗi bữa tối khi về nhà đều là cô ấy nấu cơm. Tôi có ghi cho cô ấy nguyên một cuốn sách công thức các món ăn, giường như cô ấy rất có hứng thú với viêc nấu nướng. Những bộ pháp tôi huấn luyện cho cô ấy, đến nay cũng đã dần trở nên thành thạo, nhưng chưa được chuyên nghiệp. Thiết nghĩ vẫn phải huấn luyện nặng hơn một chút.
Hôm nay vẫn như thường ngày, tôi lại cùng Yuna đến tiệm bánh mì vào ban sớm, nhưng từ đằng xa tôi đã phát hiện, cánh cửa gỗ của tiệm tôi đã bị đập nát thành từng mảnh, tôi như thoáng giật mình, vội vả chạy đến trước cửa hàng mà nhìn vào. Đôi chân tôi chậm rãi từng bước tiến vào trong, một khủng cảnh đổ nát bừa bãi vô cùng. Từng chiếc bàn ghế đều bị đập phá, cái lò bánh mì của tôi cũng đã biến dạng nghiêm trong. Tôi tiến tới nhặt từng ổ bánh mì còn rơi vung vãi ngỗ ngang trên đất.
Yuna thì khác tôi, vẻ mặt cô ấy tái mét như chẳng giữ nổi sự bình tình, cô ấy hoảng hốt chạy đến chỗ tôi mà thốt lên.
- Cậu chủ...
- Tối hôm qua, có kẻ đã đến để đập phá tiệm bánh mì của chúng ta, Yuna em giúp anh thu dọn chỗ này một chút, anh có việc khác phải làm.
- Tôi tiến lại chiếc bàn gãy, nhặt lên một trang giấy trắng và ghi dòng chữ " Hôm nay quán tạm nghỉ một ngày ". Yuna, nếu lát nữa bọn nhóc có đến thì em đưa chúng một đồng, bảo chúng đi nói với các quý tộc rằng quán tạm đóng để tiến hành nâng cấp. Nói rồi tôi bước vội ra ngoài.
Tôi đi đến khu phố gỗ, bước vào một công xưởng và nói chuyện cùng một số thợ xây lành nghề. Tôi bỏ ra một đồng bạc và mua về mười thợ xây, tôi đã có dự tính sẽ sửa lại cửa tiệm của mình, nhưng nếu đối phương đã đến phá thì tôi biết giờ chính là lúc thích hợp để sửa lại cửa tiệm. Tôi thuê những mười thợ xây và hứa hẹn sẽ còn trả thêm cho họ năm mươi đồng bạc nếu hoàn thành xong mọi việc trong hôm nay. Cửa tiệm của tôi khá nhỏ, nằm xen giữa hai căn nhà khác, nhưng hai căn nhà này sớm đã được tôi mua lại từ trước, bây giờ chỉ còn việc tiến hành đập phá một số chỗ, xây liền lại và nâng cấp tiệm bánh mì của tôi lên. Thế là tôi dẫn cả đoàn người tiến về tiệm bánh mì của tôi. Lúc này Yuna vẫn còn đang thu dọn lại đống đổ nát.
Tôi nói cô ấy dừng lại và làm cho đồ ăn sáng cho những thợ xây, nhớ pha cho họ một bình trà đặc biệt. Cô ấy răm rắp nghe theo. Trong lúc họ đang thưởng thức món bánh mì buổi sáng thì tôi lại đi về nhà lấy bản thiết kế mà tôi đã vẽ ra từ trước sau đó quay trở lại. Tôi cùng các vị thợ xây vừa uống trà vừa xem qua một chút bản thiết kế, hầu hết họ đều rất kinh ngạc với bản thiết kế tỉ mĩ của tôi, từng li từng tí đều được chú thích kĩ càng. Hơn nữa lại xây dựng trên một bố cục hoàn hảo, độc đáo, một bản thiết kế phải nói là rất xuất sắc.
Không đợi lâu, tất cả mọi người liền bắt tay vào công việc, lô vật liệu xây dựng tôi đặt mua bây giờ cũng đã được vận chuyển tới. Đầu tiên là tạo móng cho trụ, vì móng tôi đặt rất thấp nên công việc chuyển biến khá nhanh. Sau đó mọi người tiến hành tạo khung, xây tường. Lại nói sáng nay có rất nhiều người tới định mua bánh mì của tôi, nhưng tôi đều cúi đầu xin lỗi nói họ hãy quay lại vào ngày hôm sau. Tôi còn hứa hẹn sẽ giảm giá và tung ra loại bánh mì mới vào sáng mai.
Hôm nay cô bé Anna, tiểu thư út của Nam Tước Norman cũng đến đây để hỏi han công việc.
- Hả!!! Anh Nam à, hôm nay không có bánh mì sao? Hôm nay mà không được ăn bánh mì của anh, thì cuộc sống của em hôm nay sẽ không được hạnh phúc.
- Xin lỗi Anna nhé, hôm nay cửa tiệm anh tạm đóng một ngày để sửa chửa. Em cũng có thể đến các cửa tiệm khác gần đây để mua mà!!
- Không mua!!! Mấy cửa hàng kia chẳng qua chỉ là hàng nhái, em ăn thử rồi, vị nó dở ẹc, còn thua xa bánh mì của anh. Huhu
Thấy cô bé như vậy tôi cũng hơi khó xử, tôi thật sự đang rất bận, bỗng nhiên sực nhớ.
- À!! Hay là em nói với chị Yuna, bảo chị ấy làm cho em một phần.
Cô bé nghe tôi nói vậy liền ra sức khoái chí chạy đến bên Yuna mà ôm chầm lấy cô không buông.
- Ah.. Chị Yuna ơi!! Làm em hai phần đi!!!!
Yuna lần đầu bị một giới quý tộc ôm nũng thì ngượng ngùng, đâu đâu cũng thấy đáng yêu. Tôi lại càng hy vọng cô ấy sẽ có thêm vài người bạn mới. Anna sau khi ăn hai bánh mì thì sung sức vô cùng, cô bé bảo đám thủ hộ phải cùng đứng ra làm việc cùng, thế là tôi lại có thêm năm vị phụ hồ không công.
Mãi đến trưa thì công việc đã hoàn thành phân nữa, dự kiến đến chiều tối thì sẽ cơ bản hoàn thành, ngày mai lầu một có thế mở bán.
Nghĩ giữa ban trưa, Yuna và tôi đãi họ bữa cơm vô cùng thịnh soạn, có đủ các loại mĩ vị, ai nấy bụng ăn cũng no căng cả ra. Nhất là loại trà chanh mà tôi vừa pha chế, uống vào lại khiến cho cảm giác mệt mỏi tán biến, tâm trạng thấy thoải mái vô cùng, sự sung mãn mới đây ra đi lại quay về.
Chúng tôi đã làm xuyên buổi chiều không nghỉ, dù tôi có nói họ nghỉ ngơi một lát nhưng ai cũng mạnh dạn từ chối, họ đã ăn cơm của người ta, nhận lương của người ta thì phải làm cho người ta. Họ quyết tâm nói với tôi, nội trong hôm nay nhất định sẽ xây hoàn tất công trình này, nhưng tôi có chút không tin, làm thế nào lại xây xong hai lầu chỉ trong một ngày được chứ.
Mà thôi kệ, tôi lúc này đi ra tiệm hoa, hoa vốn một thứ xa xỉ mà chỉ có giới quý tộc mới thường hay mua chơi. Tôi tính là muốn đi mua một số chậu và lãng hoa để trang trí cho cửa tiệm của mình. Công việc này thật sự không dễ dàng như tôi nghĩ, việc lựa chọn loại hoa nào cho phù cũng là một vấn đề nan giải với tôi, vì tôi là người yêu cái đẹp nên nhìn hoa nào đẹp thì đều muốn mang về. Đến tận tối mít thì lúc này gánh xe hoa của tôi mới được vận chuyển về cửa tiệm. Từ đằng xa tôi đã trông thấy một công trình vô cùng tuyệt mĩ không biết từ nơi đâu mọc lên, đây giống như là một nhà hàng sang trọng kiểu tây, hay nơi cao cấp gì đó cho giới thượng lưu vậy.
Công trình này có hai tầng, phía trên còn có ban công đón gió, tôi phải ngắm nhìn chút lâu, chút kĩ mới nhận ra. Nó chẳng phải là công trình mà tôi đã thiết kế và cho xây dựng đấy ư? Làm thế nào mà những thợ xây lại hoàn thành nó nhanh như vậy. Lúc tôi bước vào bên trong cửa tiệm thì những ánh đèn dầu đã sáng trưng, những thợ xây họ đang ngồi lại với nhau cùng ăn nhậu tiệc tùng, lượng người ở đây phải lên đến vài chục. Trong đó có cả nam tước Norman và bá tước Sivir, họ là những quý tộc đã giúp đở tôi rất nhiều.
Từ đằng xa nam tước Norman đã trông thấy tôi đang đứng ngơ ngác ngoài cửa, ông nhanh chóng gọi lớn tên tôi và nói.
- Hạo Nam đấy à?? Khà... Lại đây nhanh đi, có chuyện lớn như vậy sao không bảo chúng tôi giúp đỡ?
Đồng dạng bá tước Sivir cũng vội lên tiếng.
- Về rồi đấy à... Nhanh lên nhanh lên, mau lại đây tiệc tùng đi. Ông chủ lớn!!
Hóa ra là họ biết tôi đang xây dựng lại cửa tiệm nên mang theo những thợ xây của nhà họ đến để cùng giúp đở, hèn gì tôi lại thấy hiếu kì, làm sao những thợ xây tôi thuê lại hoàn thành nhanh như vậy. Lại nói, hai vị quý tộc này hết sức tuyệt vời, dưới trướng họ đều là những thợ xây người bán nhân, họ đều được ngồi cùng bàn ăn uống và nói chuyện hết sức vui vẻ, tôi có thể thấy được những người bán nhân kia rất quý trọng họ. Nhưng suy cho cùng họ cũng chỉ được coi là khá hơn nô lệ mà thôi.
Trong lúc ăn uống cùng nam tước Norman và bá tước Sivir, tôi đã thì thầm vào tai họ việc cửa tiệm của tôi bị đập phá vào đêm qua, họ bất giác ngạc nhiên nhưng rất nhanh cảm thấy việc này cũng bình thường mà thôi. Họ cho tôi mượn tạm bốn vị vệ binh, những vệ binh này sẽ giúp tôi canh gác ở đây mỗi đêm. Nhưng chỉ được bảy ngày mà thôi, sau đó tôi phải tự nghĩ cách. Họ cũng chỉ cho tôi những kinh nghiệm chống trộm... Tôi đã học được rất nhiều thứ.
Sáng nay tôi cũng phát hiện một số kẻ đáng nghi rình trộm cửa tiệm của tôi, một trong số đó tôi biết, là thuộc hạ thân cận của lão Graggash kia. Chờ đấy!! Tôi nhất định không tha cho xưởng bánh mì của lão.
Đăng bởi | NắmSáng |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 3 |