Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giải Tỏa Nổi Niềm Của Yuna

Tiểu thuyết gốc · 1516 chữ

Chương 8: Giải Tỏa nổi niềm của Yuna.

Hôm nay là một ngày đẹp trời đầy nâng và gió. Sau khi bán hết đống bánh mì vào buổi sáng thì tôi lại ngồi bếp ở nhà của mình cùng Yuna, hôm nay tôi muốn cho cô ấy nếm thử một món mới gọi là cá viên chiên. Từ sáng sớm tôi đã ra chợ mua vài loại cá tươi phù hợp, ngay bên cạnh kinh đô tôi đang ở là con sông Antharno nổi tiếng với bến cảng và chợ hải sản, sau khi đi ra đó và mua vài loại cá thì tôi mang về nạo thịt của chúng ra, ướp da vị. Để trong hộp từ sáng đến giờ, bây giờ mới mới đem ra chiên.

Trong lúc tôi đang nấu ăn thì Yuna đang ngồi trên chiếc bàn ăn có phần cũ kĩ, cô ấy ngồi đếm lại từng đồng mà sáng nay vừa bán được, sau đó đem ghi vào sổ quản lý của mình. Bất giác lúc này, một mùi thơm xông thẳng đến, xuyên qua lỗ mũi khiến bụng cô ấy đói đến cồn cào. Tôi chẳng qua chỉ phi một chút tỏi thôi, nhưng phải công nhận tỏi ở thế giới này rất thơm và chắc hạt, đến tôi cũng cảm thấy rất chất lượng.

Từng tiếng dầu chiên nổ lách tách càng làm cho hai cái bụng rỗng bọn tôi nóng lên rạo rực, và thế là tôi lấy những viên cá đầu tiên cho vào chảo dầu, phải nói là rất nhanh, mùi hương của cá chiên bốc lên nghi ngút, lách tách từng tiếng dầu, hương thơm của nó lan tỏa ra khắp nhà bếp khiến chúng tôi như muốn rụn cả chân tay chỉ vì đói. Chưa ăn chỉ ngửi đã biết là nó là một món mĩ vị, nước dãi cũng chảy ra khóe miệng.

Từng viên cá chiên đã bắt đầu vàng lên, mùi hương càng lúc càng trở nên nồng nặc, lúc này Yuna đã không còn kìm được mà nhảy đến chỗ tôi dòm ngó.

- Cậu chủ, đây là món gì sao lại thơm đến như vậy?

- Cái này á? Nó được gọi là cá viên chiên.

- Cá viên chiên? Tên của nó thật lạ, nhưng chắc chắn là rất ngon.

- Chưa ăn mà đã biết là rất ngon?

- Tất nhiên, những món cậu chủ nấu, có món nào không phải là mĩ vị? Hí

Tôi bất giác nở nụ cười, tôi lấy ngón trỏ của mình cạ cạ lên sống mũi của Yuna, trông cô ấy bây giờ đáng yêu đến mức... hận không thể ngay chóng cắn một cái. Á.. viên cá này chín vàng rồi, tôi liền ngay chóng gắp ra thổi thổi, khi biết chắc là nó đã đủ hạ nhiệt, thì đưa đến ngay trước mặt của Yuna hơ hơ mà nói.

- Muốn ăn không?

Cô ấy ngay khắc gật đầu lia lịa, hẳn là đã thèm lắm rồi.

- Nói sao để được ăn?. kkk

Chụt... Cô ấy liền nhón lên, hôn vào má tôi một cái, lần đầu tiên được gái hôn khiến tôi ngượng chín mặt (không tính bà tôi), thế là tôi mặc để cô ấy nhai nhóp nhép miếng cá viên chiên trong sự bất lực, thật nguy hiểm!. Bình thường chỉ cần cô ấy nói vài câu như là cậu chủ thông minh nhất, cậu chủ đẹp trai tiêu soái nhất thì đủ rôi, nào ngờ hôm nay cô ấy lại còn hôn tôi khiến tôi có chút không kịp hoàn hồn.

Từng miếng từng miếng cá viên chiên liền được tôi chiên đến vàng giòn. Tôi còn có làm thêm món sườn sào chua ngọt mà cô ấy thích ăn, cùng với một nồi canh bí đỏ nấu thịt bằm.

Chúng tôi đã cùng nhau ăn cơm hết sức vui vẻ, ăn cơm xong chúng tôi đang rửa bát, bất giác khi đang thổi bong bóng thì cô ấy dừng lại và hỏi tôi một câu.

- Cậu chủ à, cậu nghĩ thế nào về người bán nhân?

Bất ngờ bị cô ấy hỏi khiến công việc rửa bát của tôi có chút khựng lại, nhưng rất nhanh lại quay về như cũ.

- Họ cho dù khác nhau về chủng loại nhưng cùng có nhận thức và trí tuệ cao như con người, vì đâu họ lại phải chịu những bất công như vậy?, con người cũng được, bán nhân thì đã sao? Họ thì không phải là người sao? Đâu thể chỉ vì họ khác ngoại hình, chủng loại thì sẽ bị phận biệt đối xử, bị cho là thấp kém. Mọi người sinh ra trên thế giới này đều có quyền bình đẳng, quyền tự do độc lập và quyền truy cầu hạnh phúc. Chỉ có kẻ ngu dốt và lạc hậu mới đi phân biệt chủng tộc.

Nói đến đây, tôi quay sang và nhìn thẳng vào đôi mắt của Yuna, khí chất trên người tôi bất giác bốc lên, một sự uy nghiêm của người đứng đầu, tôi nắm lấy chặt lấy lòng bàn tay lạnh do ngấm nước của cô ấy mà nói rằng.

- Yuna, tin tôi, tôi nhất định sẽ xây dựng thành công một vương quốc, mà nơi đó mọi chủng loại đều có quyền được sống, được tự do bình đẳng làm những thứ mình thích, được làm việc và vui chơi thoải mái, được truy cầu hạnh phúc và có cuộc sống của riêng mình. Tin TÔI.. TÔI NHẤT ĐỊNH LÀM ĐƯỢC. Bán nhân thì đã sao? Tôi còn muốn cưới một bán nhân làm vợ của mình.

Từng lời từng lời tôi nói như sấm đánh vang trời, Yuna bất giác ngơ ngác đi đôi chút, nhưng cuối cùng nét môi cô ấy cũng nở một nụ cười mản nguyện, nước mắt cô ấy lại rơi, nhưng mà rơi vì hạnh phúc tột cùng. Tôi ôm cô ấy vào lòng, ôm rất chặt tuyệt không buông ra, tôi mò trong cái túi quần của mình, đó là một sợi dây chuyền pha lê quý giá, đây là có thể nói là báu vật của cả gia đình tôi, là thứ mà mẹ tôi đã nhận được khi kết hôn với cha tôi. Viên pha lê này có màu xanh, được khảm lên mặt ngọc đầy nét tinh xảo, sợi dây chuyền cũng làm từ bạc mạ vô cùng tỉ mỉ. Tôi đeo lên cổ cô ấy, mái tóc cô ấy thoang thoảng mùi dầu bồ kết được tôi vuốt nhẹ ra sau, bấy giờ cái khoảnh khắc ấy như in đậm vào trong tâm trí tôi, cô ấy cười rạng rỡ cùng vòng dây chuyền mà tôi đã tặng. Một nụ cười hạnh phúc vì gỡ bỏ được nổi niềm lâu nay.

Sợi dây chuyền này, tôi đã muốn đưa cho cô ấy từ lâu, nhưng mãi đến tận bây giờ mới có cơ hội, danh chính ngôn thuận đeo lên cho cô ấy. Ngày hôm ấy Yuna đã cười rất tươi, tôi nhìn thấy cô ấy tràn trề hạnh phúc. Cũng là lúc nhẹ nhàng đôi môi tôi khẽ chạm vào bờ môi của Yuna, một nụ hôn nhẹ nhàng nhưng đủ. Có lẽ... Tôi yêu cô ấy thật rồi.

Tôi nhẹ nhàng bồng cô ấy lên đôi cánh tay của mình, cô ấy thon dáng lại rất nhẹ, thâm chí tôi còn tự tin chỉ cần một tay cũng đủ để nhấc cả người cô ấy lên, tôi chậm rãi từng bước từng bước bồng cô ấy đi về phòng ngủ của mình. Tôi đặt cô ấy trên chiếc giường vãi trắng có phần phai ố theo thời gian, nhưng tôi biết, cô ấy không có nghĩ nhiều như vậy.

Đôi bàn tay và những cái đuôi của cô ấy khẽ vuốt nhẹ lên cơ thể khiến tôi bị kích thích không thôi. Tôi đã không còn kìm được, nụ hôn tôi thô bạo bấu chặt vào cô ấy.

................................................

Và thế là... cô ấy đã trao hết tất cả những gì cô ấy có cho tôi. Hôm đó tôi vô cùng hạnh phúc nhưng cũng rất giận bản thân, tôi đọc rất nhiều sách nhưng tôi lại chưa bao giờ đọc sách hướng dẫn làm chuyện ấy. Tôi chỉ biết làm theo những cái sơ sài, chủ yếu là bản năng, không có một tí kinh nghiệm, tôi biết cô ấy rất đau vì đây là lần đầu của cô ấy, thậm chí cô ấy còn chảy máu nhưng vẫn cứ gượng cười không sao mặc cho tôi không ngừng thô bạo. Không thể như thế, tôi nhất định phải vào thư viện đọc thật nhiều mới được. (Quan tâm đến cảm giác người ấy của mình đó mới là đàn ông tốt)

Sau ngày hôm đó, giữa hai chúng tôi đã chẳng còn thứ gì rào cản, tôi chẳng ngại ngần công khai tình cảm với cô ấy, cô ấy cũng đã nở một nụ cười rạng rỡ, mọi muộn phiền trong chớp mắt đều tan biến đi.

Bạn đang đọc Xây Vương Quốc Tại Dị Giới sáng tác bởi NắmSáng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NắmSáng
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.