Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bánh Mì Xiên Thịt

Tiểu thuyết gốc · 1454 chữ

Chương 7:

Hôm nay tôi và Yuna đã dậy rất sớm, cô ấy giúp tôi rất nhiều công việc như lau quét cửa tiệm, làm tương ớt, rửa rau... Mới đây thôi mà bây giờ chúng tôi đã rất thân nhau rồi. Ờ... thật ra thì cũng đã được mười ngày kể từ khi cô ấy đến sống chung với tôi. Quần áo tôi may ra ít nhất được ba bộ rồi, thật ra tôi lại nói xạo với cô ấy, những bộ đồ mà tôi may ra gần đây đều là quần áo dành cho các cặp đôi, nó may theo xu hướng hiện đại và trẻ hóa, nhưng tôi lại nói với cô ấy chúng đều là áo nhân viên của PôPô. Haha

Từ hơn suốt mười ngày tương đối bình yên, không có chuyện gì xảy ra với tiệm chúng tôi trừ một chuyện, Yuna cô ấy bị bọn côn đồ trong thành phố bắt đi, nhưng rất may là tôi đã xuất hiện kịp thời và tẩn bọn chúng một trận nhừ tử. Hôm ấy, Yuna rất sợ, cô ấy đã khóc rất nhiều, cô ấy ôm tôi vào lòng và khóc nức nở, tên tôi cũng bị cô ấy đem ra gọi liên tục, tôi cũng đồng dạng ôm thật chặt cô ấy lòng, không vì hiểu sao khi cô ấy khóc, khóe mắt tôi lại cứ cay cay. Tôi đứng dậy và hứa với cô ấy bằng cả danh dự của mình.

- Bằng cả mạng sống này, anh nhất định sẽ bảo vệ em, kẻ nào động đến em thì phải bước qua xác Hạo Nam này.

.......................................................

Kể từ ngày hôm đó cô ấy cũng cười rất nhiều, nụ cười của cô ấy rất đẹp, đẹp tựa nữ thần nhưng nụ cười ấy vẫn vướng muộn phiền, tôi biết cô ấy luôn có tâm sự nhưng cô ấy không nói với tôi, có thể cô ấy sợ hoặc tôi chưa đủ tin tưởng để cô ấy dựa vào. Nhưng tôi quyết, dù có thế nào, tôi cũng sẽ luôn bảo vệ cô ấy. Có người từng nói với tôi, đừng nói trước hay hứa hẹn bất cứ điều gì vì hoa đẹp rồi cũng có lúc tàn, tình đẹp đến mấy rồi cũng sẽ có ngày tàn phải, nhưng cũng có người lại nói, tình yêu đôi khi là sự tích lũy theo thời gian, bạn bình thường không thích, không quan tâm, không yêu cô ấy nhưng đến một thời điểm bạn sẽ nhận ra bản thân đã vướng phải gông xiềng. Thế nên là bất kì lúc nào, bất cứ thời gian nào hãy trân trọng và yêu thương họ, đừng để mất đi rồi mới cảm thấy hối tiếc. Hoa tàn thì đã sao? Hoa tàn thì hoa lại mọc.

Sau đó tôi đã dạy cho Yuna những kĩ thuật phòng thân, dạy cô ấy một số bộ pháp chuyên dùng để chạy trốn, huấn luyện cô ấy sử dụng phi đao.

Suốt mười ngày qua tôi đã cùng với các thương lái thương lượng và kí kết các bản giao dịch về bột mì, rau củ các loại, trứng thịt, họ đều đã đồng ý vào mỗi sáng sớm sẽ mang hàng đến tận tiệm bánh mì của tôi, so với việc mua số lượng lớn ở các cửa hàng kia thì làm việc với thương lái khiến giá cả của mặt hàng rẻ hơn rất nhiều, vì thế mà tôi đã giảm được số tiền lớn, bây giờ một cái bánh mì bán ra tôi lời được 1,7 đồng.

Trong suốt mười ngày qua, có khá nhiều các chủ tiệm bánh mì khác đến phàn nàn với tôi là họ bị thua lỗ do không bán được bánh mì, nguyên nhân là do bánh mì loại mới của tôi, tôi và họ đã ngồi xuống thương lượng với nhau, tôi nói với họ rằng họ hãy yên tâm, bánh mì tôi bán ra với giá ba đồng một ổ, tuy là hợp lý nhưng ba đồng chẳng phải là giá rẻ, rồi đến một lúc nào đó mọi thứ sẽ bình ổn lại thôi, tôi xin họ thêm hai mươi ngày và hứa sẽ bồi thường mỗi người năm mươi tiền đồng nếu quán của họ vẫn trong tình trạng ế ẩm.

Hơn một nữa trong số đó đều gật gù đồng ý, số còn lại thì cay cú bỏ về, dù cho có là hai mươi ngày đi nữa sau đó mọi thứ bình ổn trở lại thì số khách mua bánh ở họ mỗi ngày cũng giảm đi không ít, vì đâu chứ? Chính là vì sức hút của tiệm bánh mì của tôi. Họ chính là không chấp nhận chuyện này.

........................... Lại mười ngày trôi qua .............................

Thế là lại thêm mười ngày đã trôi qua, mười ngày này, trong thị trường của tôi xảy ra rất nhiều vấn đề, những gã chủ tiệm không thích tôi đã hội thành một nhóm chống đối, dẫn đầu là gã tử tước Graggash, họ bắt chước ra những kiểu bánh mì của tôi, chúng cũng có thịt, có rau, có nước xốt, họ thay tương ớt có trong bánh mì của tôi bằng ớt trái cắt nhuyển. Dù không ngon bằng tôi, nhưng nó vẫn rất tuyệt và giá cả còn rẻ hơn tôi những một đồng, và đó là ngày đầu tiên tôi không bán hết số bánh mì trong tiệm của mình.

Thế là tôi lại ngồi bàn và sáng tạo ra loại bánh mì mới, bánh mì xiên thịt nướng, tôi đem thịt vào cái máy xay do tôi chế ra và xay chúng thành thịt nhuyển, đắp thành cây, nhúng gia vị rồi đem ra nướng, nó không những tiêu của tôi ít thịt hơn mà còn ngon hơn, thêm nữa những củ cà rốt và củ cải trắng tôi ngâm trong bình đến nay đã đủ ngon để xài được, chúng sẽ làm gia tăng thêm phần khẩu vị của bánh mì, khiến chúng trở nên ngon hơn. Và thế là cơn sốt bánh mì mới lại bùng nổ, tất cả khách hàng lại một lần nữa về với tiệm của tôi, thậm chí còn đông hơn cả khi trước. Lô hàng đặt trước của tôi từ năm mươi ổ mỗi ngày lên thành một trăm ổ một ngày, những đứa trẻ giao hàng lại trở nên bận rộn hơn bao giờ hết.

Việc không may nhất mà tôi gặp phải trong tuần vừa qua chính là gã công tước Havard của hoàng gia đã đến và đòi tôi phải giao nộp tất cả công thức bánh mì tôi đang có hiện nay, gã công tước giàu có này là một tên bủn xỉn và độc ác, hơn nữa lại còn là em trai của đức vua, được biết tòa thành của lão, người dân bị đánh thuế rất nặng, nặng đến mức khiến đói khát cùng cực. Dịch bệnh và nạn đói hoành hành khắp thành. Những hành động xấu xa của lão ở nơi đây không ai là không biết, bắt cóc hiếp dâm, giết người, cướp bóc những tòa thành khác, ai nghe đến cái tên Havard này đều phải sợ đến tái mét mặt mày. Trước sự uy hiếp của lão, tôi không thể không giao nộp những công thức trên, nhưng điều tôi ghét nhất là lão dám đá động ý nghĩ xấu xí của lão sang Yuna, đó là điều tôi không thể chấp nhận, mém một chút nữa thôi là tôi đã đứng lên và giọng vào mặt lão rồi.

Rất may mắn khi ấy có bảy tám quý tộc đã đến và giúp đỡ tôi, nhất là nam tước Norman, ông ấy có cha là Simpa, một vị Hầu Tước kệ cận và hết sức được tin tưởng bởi Đức Vua Alexander, dù là cấp bậc của ngài Simpa nhỏ hơn một bậc so với Havard nhưng quyền lực chẳng thua kém gì so với Havard, nhất là gã này còn liên tục hăm he cái ghế vàng của vua. Và cũng nhờ có uy phong của các vị quý tộc kia mà tiệm bánh mì của tôi yên ổn tròn hết mười ngày. Nhưng tôi biết, nếu lão đã cay cú thì sớm hay muộn gì tôi cũng sẽ xảy ra chuyện.

Lúc này tiệm bánh mì tôi khai trương đã được tròn hai mươi ngày, tôi đem toàn bộ số tiền ra tính lại một lần, trừ cho chi phí ăn uống sinh hoạt của tôi và Yuna, tiền công cho bọn nhóc, tôi có được 14.150 đồng, đổi ra sẽ được 141 đồng bạc lẻ 5 đồng.

Bạn đang đọc Xây Vương Quốc Tại Dị Giới sáng tác bởi NắmSáng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NắmSáng
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.