Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Công Việc Mới: Giao Hàng

Tiểu thuyết gốc · 1446 chữ

Chương 6: Công việc mới: Giao Hàng

Sáng hôm sau, lúc mặt trời còn chưa tỉnh giấc, tôi đã dậy rất sớm để luyện tập, lần này tôi luyện tập là kiếm pháp, kiếm là một loại vũ khí công thủ toàn diện, nó được coi là vua của mười tám loại vũ khí, sát thương lớn lại uyển chuyển, rất thích hợp với thân pháp của tôi.

Soẹt.. soẹt.. từng đường kiếm được tôi chém xuống đầy uy lực, tôi đã bỏ ra rất nhiều thời gian để học tập kiếm pháp và rèn luyện nó. Vận dùng những cuốn sách kiếm pháp mà tôi học được ở kiếp trước cùng kiếp này đã sáng tạo ra cho riêng mình một bộ kiếm pháp: Đoạn Kiếm Thiên Lai, gồm mười ba thức.

Đang điên cuồng luyện tập thì bất chợt tôi phát hiện, Yuna đang núp sau cánh cửa và ngắm nhìn tôi tập luyện, tôi cũng không biết có phải là bản thân mình đã gây ồn làm cô ấy thức giấc hay không, nhưng nếu cô ấy muốn xem thì tôi cũng không ngại biểu diễn cho cô ấy thấy.

Kiếm thứ nhất: Vũ kiếm cuồng phong

Thế đứng, đâm, đỡ đều được tôi biểu diễn đến mức xuất sắc.

Kiếm thứ hai: Sáng kiếm kinh phong.

Đưa kiếm chiếu trời, nhất kích tất sát.

Kiếm thư ba: .....

Kiếm thứ ......

Và thế là tôi biểu diễn cho cô ấy thấy nghệ thuật của kiếm pháp phương Đông. Từng đường kiếm uy phong cùng hoa lệ được tôi tỉ mỉ xuất ra, nếu không xuất kiếm thì thôi nếu đã xuất thì phải làm cho nó thật hoa lệ, không ngả không thôi.

.................... Sau khi luyện kiếm đến động tác cuối cùng ......................

Tôi quay sang chỗ cô ấy mà hỏi rằng

- Dậy rồi à?

Bất ngờ bị tôi phát hiện, thân thể cô ấy giật nảy lên, trên mặt lại đỏ hồng đến mức đáng yêu, xấu hổ nhẹ bước ra. Giọng cô ấy có chút nghẹn mà nói.

- Tôi.. tôi xin lỗi, tôi chưa nhìn thấy gì hết.

- Không sao... sau này muốn nhìn tôi lúc nào cũng đươc... theo tôi, tôi có một thứ muốn tặng cho cô.

Tôi đi trước, cô ấy bước theo sau, cuối cùng chúng tôi dừng lại bên chiếc bàn may cũ của bà. Tôi đưa cho cô ấy bộ quần áo mà tôi bỏ cả tối hôm qua không ngủ để làm ra. Nói ra một chút thì tôi có hơi vô liêm sĩ, nhưng dù sao ở thời đại này, bộ quần áo tôi may ra vẫn được xem là cực phẩm.

Sau khi mặc bộ đồ do tôi thiết kế, cô ấy nhẹ nhàng bước ra tựa như một thiên thần, cô ấy đẹp, đẹp đến mức nghiêng nước nghiêng thành, đẹp đến thần hồn của tôi điên loạn không thôi, thật ra bộ tôi may cho cô ấy được lấy ý tưởng từ trang phục của những cô hầu gái, mặc dù có chút... nhưng tôi thấy cô ấy rất thích nó.

Thế là tôi bèn hỏi.

- Thích chứ?

Cô ấy ngay khắc gật đầu liên tục, tôi cũng nhẹ nhàng xoa lên mái đầu của cô ấy, cảm giác rất êm và... hạnh phúc.

- Nếu đã vậy thì theo tôi, hôm nay chúng ta ra chợ, lát nữa tôi sẽ làm cho cô một món còn ngon hơn gấp mười lần món cô ăn hôm qua.

Cô ấy nghe vậy thì tỏ ra vui sướng không ngừng.

- Vâng!! Cậu chủ.

Cậu?? Cậu chủ?? Mặc dù có chút không quen với cách gọi này của cô ấy những mà thôi kệ đi, chỉ cần cô ấy thích là được.

Thế là tôi dẫn cô ấy ghé vào một số gian hàng, nhất là gã thịt heo Alab, gã cứ hỏi tôi mãi từ đâu lại có một bán nhân xinh đẹp như vậy phục vụ, lão cứ nói là ganh tị với tôi mãi, biết bao giờ gã mới mua được một bán nhân xin đẹp như vậy, trên đường đi tôi cũng bắt gặp nhiều gã côn đồ bịp bợm nhìn cô ấy với ánh mắt đầy dục vọng, và điều đó làm tôi thật sự không vui, thế là tôi lại lấy khăn bảo cô ấy trùm hết mặt lại.

Sau khi mua hết đống rau quả tôi lại vào tiệm bánh mì của mình tiến hành chế biến, điều đầu tiên tôi làm là bữa sáng cho Yuna, tôi làm hai cái bánh mì siêu đặc biệt là trứng chiên thịt bằm, trông cô có vẻ là đói, vì bánh mì quá ngon nên cô ấy ăn liền hai cái. Sau khi ăn no xong thì cô ấy lại đòi làm việc, thế là tôi chỉ cô ấy cắt thịt, rửa rau, tạo than lửa, cô ấy học rất nhanh, nhanh hơn tôi tưởng tượng rất nhiều.

Và thế là hôm nay nhờ có sự giúp sức của cô ấy mà cửa tiệm khai trương sớm hơn dự tính, rất nhanh những vị khách đầu tiên đã mò tới, mặc dù cô ấy còn chút sợ con người nhưng một chặp thì lại quen, tôi cũng khẽ thở vào, còn tưởng phải một khoảng thời gian nữa thì cô mới thích nghi được với môi trường mới.

Hôm nay có rất nhiều giới thượng lưu đã đến mua bánh mì của tôi, họ đều phải chen chúc với nhau để hòng mua được một ổ, có nhiều người trong số họ còn ngỏ ý mua lại cả con người lẫn của tiệm của tôi, nhưng tất cả đều bị tôi từ chối, có người khi tôi từ chối thì thấy tiếc rồi thong thả bỏ đi nhưng có người thì lại mang ấm ức trong lòng, nhất là gã tử tước Graggash, gã ngoài nắm chức vụ quản lí ngục giam còn là ông chủ của một xưởng bánh mì lớn, dạo gần đây bánh mì ông ta đang trên đường ế ẩm vì đã dở lại còn mắc, đã thế quán tôi lại vô cùng đông đúc khiến lão khó lòng mà chịu được.

Tôi hết sức phải cẩn thận với lão, tôi đã từng làm công nhân cho một ông chủ bánh mì, ông ấy đã từng bị lão dùng thế lực chèn ép khiến cho vài tuần liền chúng tôi không có nổi một vị khách buộc phải dâng cho lão một bọc tiền mong lão nới lỏng mới có thể sống qua ngày.

Mây đứa trẻ hôm trước tôi giao bọn chúng việc rao hò kéo khách nhưng bây giờ quán của tôi cũng đủ danh tiếng nên công việc rao hò nay tôi không cần nhờ bọn chúng nữa. Chúng có vẻ rất buồn, tôi cũng biết điều đó, chúng đều là những đứa trẻ mồ côi đáng thương, cơm không đủ no mặc không đủ ấm, hiếm có công việc nào như rao hò kéo khách của tôi, vừa nhẹ nhàng lại kiếm được tận hai đồng. Thế nhưng chẳng sao cả, vì tôi đã tìm ra cho chúng một công việc mới, đó là giao bánh mì.

Phải, tôi đã nói chuyện và thương lượng với một vài giới quý tộc, họ đều đặt hàng của tôi mỗi ngày, hiện cửa tiệm tôi đã có bảy vị quý tộc đặt hàng, trung bình mỗi người là mười ổ. Và thế là tôi lại giao cho lũ trẻ công việc giao hàng mỗi sáng sớm, tôi sẽ trả lương cho mỗi đứa một đồng một ngày. Và thế là chúng rất hăng hái chấp nhận.

Hôm nay tôi bán được hơn sáu trăm ổ bánh mì các loại, lời được 970 đồng, tôi cho Yuna mười đồng, bảo cô ấy thích cái gì thì đi mua, nhưng đưa mãi mà cô ấy không nhận, cô ấy đã giúp tôi hôm nay rất nhiều, nếu không nhờ có cô ấy chắc tôi lại bị xoay như chong chóng mất thôi. Thế là tôi bèn giữ lại, thiết nghĩ nên mua cho cô ấy một vài món trang sức.

Hôm nay lũ người buôn nô lệ kia có đến tìm tôi đòi tiền và tôi cũng đã nhẹ nhàng đưa cho họ, thật ra nếu là Yuna thì vài đồng bạc lẻ vốn là không xứng với cô ấy. Sau khi bán hết bánh mì tôi dạy Yuna cách làm bánh mì, làm tương ớt, làm nước xốt rau... Cô ấy học rất mau lẹ và tôi không tốn quá nhiều công sức để chỉ dạy, và thế là một ngày đẹp đẽ lại trôi qua.

Bạn đang đọc Xây Vương Quốc Tại Dị Giới sáng tác bởi NắmSáng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NắmSáng
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.