Yuna
Chương 5: Yuna
Tôi vẫn ngang nhiên bước đi trên con phố tối màu, còn cô ấy thì cứ một mực theo sau. Vốn dĩ cô ấy có thể chạy trốn, nhưng trong kinh đô loài người, có chạy cũng không thoát khỏi, thậm chí còn bị bắt lại và hành hung. Cam chịu vẫn là hành động khôn ngoan nhất.
Cô ấy theo tôi đi về nhà, tôi quay sang dùng đôi mắt cảm thương mà nói với cô ấy.
- Ở đằng kia là phòng tắm, cô vào tắm rửa sạch sẽ đi, quần áo tôi có treo một bộ bên trong đó, cô cứ tạm thời mặc bộ ấy trước đã, hôm sau tôi sẽ làm cho cô một bộ mới.
Nhưng đối lại với lời nói của tôi, cô ấy trưng ra bộ mặt tiều tuỵ, tái mét, đôi mắt có chút hoảng sợ. Thấy thế tôi bèn nói thêm.
- Sao? sợ tôi ăn cô à? Nếu cô không nghe lời tôi, tôi sẽ ăn cô thật đấy!
Và thế là cô ấy nghe theo lời tôi, bước vào nhà tắm.
.................... Trong phòng tắm ..................
Từng làn nước mát mẽ gội rửa vào người, từng vết bẩn bụi đều được tẩy rửa sạch sẽ.
- Chất nhớt nhớt này là gì? Sao lại thơm như vậy? Loài người đều dùng thứ này để tắm rửa sao? Thích thật!
- Người thanh niên đó thật kì lạ, sao lại đối với mình như vậy? Thật sự rất khác với những kẻ kia, không hiểu sao khi nhìn thấy anh ta, mình lại cảm thấy rất an tâm.
- Không.. Không nghĩ nữa, nhân loại chẳng có ai là tốt đẹp.
Cô ấy thay lên trên người bộ trang phục của mẹ tôi, có thể nói là bộ đồ đẹp nhất của bà ấy mà tôi còn giữ lại, tôi không biết nó có vừa, chật hay rộng gì không, nhưng mà cũng chỉ là mà mặc tạm thôi mà, cũng không cần phải nghĩ nhiều như vậy.
Tôi lại tiếp tục công việc nấu ăn của mình, từng tiếng dầu lách tách bắn, mùi hương của rau thịt bay lên nghi ngút, lan toả ra cả phòng.
Lúc này khi tôi đang bày từng đĩa thức ăn trên bàn thì cô ấy nhẹ nhàng bước ra, mái tóc cô ấy đen óng khẽ buông dài, khuôn mặt trái xoan của cô ấy có phần hơi đỏ ửng lên vì ngâm nước, cô ấy có một đôi môi hồng đào đầy mọng nước, một cái mũi thanh cao phân khúc giữa, nhưng tuyệt nhất vẫn là đôi mắt, một đôi mắt đẹp và sâu thẳm như đại dương, cơ thể cô ấy toát lên một mùi hương hoà quyền với sữa tắm, nó là vị trên cơ thể phụ nữ, khiến mũi tôi như bị kích thích bởi mật ngọt.
Cô ấy sở hữu một nước da trắng sữa mà bất kì một người con gái nào đều phải ganh tị, một thân hình thon thả, yêu kiều đến mê người, nhất là chín cái đuôi hồng phe phẩy khiến cơ thể tôi ngay chóng nóng lên rạo rực, như có thứ gì đó nóng hổi bên trong tôi muốn ồ ạt phóng ra ngoài, cảm giác lúc này của tôi rất lạ, thật sự là rất lạ, tôi chưa bao giờ có cảm giác này trước đây, một cảm giác chiếm hữu, phải!! tôi muốn chiếm hữu cô ấy. Nhưng ngay khắc tôi tự ép mình phải nhịn xuống, tôi chưa từng có hứng thú với bất kì ai suốt mười tám năm qua nhưng hôm nay khi gặp cô ấy nhất là trong hoàn cảnh này, trái tim tôi bất giác khẽ rung động.
Tôi thở ra một hơi, nhìn cô ấy mà nói rằng
- Cô tắm xong rồi sao? Lại ngồi đây ăn đi, tôi nấu xong rồi.
Cô ấy nhìn tôi như con nai vàng ngơ ngác, đôi tay cô ấy khẽ run run, giọng lắp bắp mà đáp lại.
- Thật sao?? Tôi có thể ngồi cùng bàn ăn với anh sao? Thôi... Anh ăn trước đi, tôi.. tôi không đói.
Đã đói còn bày đặt thanh cao, thế là tôi bèn ra chiêu một chút, tôi ngồi xuống và gắp miếng thịt thơm ngon bỏ vào miệng nhai nhóp nhép.
- Ưmmmmmm... miếng thịt này sao lại ngon thế nhợ, ngon đến mức tê dại cả người, ngon lắm đấy, cô thật sự không muốn ăn sao?
Tôi vừa ăn vừa khẽ đá mắt sang để xem biểu cảm của cô ấy.
Oc.. Òng .. Ong...
Tôi tươi cười quay sang nhìn cô ấy mà hỏi trêu.
- Hả?? âm thanh gì vậy?
Lúc này cô ấy ngồi chồm xuống, đôi bàn tay trắng ngần thon thả khẽ ôm lấy bụng của mình, lại bất giác cô ấy nhìn thoáng qua tôi mà khuôn mặt không khỏi đỏ ửng lên vì xấu hổ.
Thấy thế tôi liền phì cười, biểu cảm cô ấy thật đáng yêu. kkk
- Lại đây ăn đi, tôi không thèm ăn thịt bán nhân đâu ha ha.
Và thế là cô ấy bèn nghe lời tôi tiến đến ngồi xuống bàn, vì biết cô ấy không sài được đũa nên tôi đã chuẩn bị thìa cho cô ấy. Cô ấy nhanh chóng múc một miếng thịt kho cho vào miệng khẽ nhai nhẹ nhàng. Bất ngờ khuôn mặt cô ấy sáng bừng lên, kinh ngạc mà thốt lên rằng.
- Ngon.. Ngon quá!
Thế là cô ấy ăn rất nhanh, một chén cơm liền ngay chóng hết sạch.
- Hết cơm rồi, c~h.o .. cho tôi xin thêm một chén được không? Chỉ .. chỉ thêm một chén nữa thôi.
Giọng cô ấy có phần sệ xuống, nghe nũng nịu đến mức tâm thần tôi có chút điên đảo, đúng là không chịu nổi ahh, như này mà ai giám làm tổn thương cho được.
- Được chứ!! tất nhiên rồi.
Sau khi ăn sạch sành sanh, tôi và cô ấy cùng nhau rửa chén, tôi chỉ cô ấy trò thổi bong bóng và có vẻ như cô ấy rất khoái trò đó, cô ấy cứ nghịch suốt giống như một đứa trẻ vậy, thật đáng yêu.
Khoảng thời gian tiếp theo cô ấy luôn ngồi cạnh tôi, tôi lúc này còn đang viết sách, cô ấy có vẻ rất hứng thú với những gì tôi đang viết, tôi bèn gấp tập và kể cô ấy nghe những câu chuyện của mình, dường như tôi thoáng thấy cô ấy cười, một nụ cười xinh đẹp toả nắng khiến lòng tôi ngất ngây.
Sau đó tôi mang cô ấy lên phòng ngủ, cho cô ấy nằm trên chiếc giường nệm của bà tôi. Thật khù khờ khi cô ấy còn nhìn tôi mà nói rằng.
- Xi..~n.. Xin anh nhẹ nhàng, tôi chưa làm việc đó bao giờ.
- Hả?
Nghe vậy, tôi lại bật cười, rồi xoa đầu cô ấy mà nói rằng.
- Ngủ đi cô nương, ai muốn làm việc đó với cô đâu chứ.
Nói rồi tôi lại xoay lưng bước đi, bất chợt như xực nhớ ra điều gì, tôi quay lại mà hỏi nhẹ.
- Phải rồi, tôi vẫn còn chưa biết tên cô, tôi tên Hạo Nam, còn cô?
- Tôi.. tôi tên Yuna.
- Yuna??.. Ha.. quả là một cái tên hay.
Tôi nhìn cô ấy và mỉm cười, đôi chân tôi miễn cưỡng gồng mình ra khỏi phòng trong gương mặt ngơ ngác của Yuna, tôi không biết cô ấy đang nghĩ gì về tôi, chỉ biết khi tôi đóng cửa lại khoé mắt cô ấy khẽ rơi lệ.
Tôi bước ra khỏi phòng và thở phào nhẹ nhõm, không nghĩ tới, nói chuyện với cô ấy lại khiến tôi áp lực như vậy, đó là lần đầu tiên tôi nói dối trong đời, rằng bản thân tôi rất muốn làm việc đó với cô ấy.
Tôi bước xuống phòng và ngồi lên chiếc bàn may cũ kĩ của bà, tôi muốn đêm nay phải may cho cô ấy một bộ quần áo, tôi đã định hình trong đầu của mình ra thiết kế của nó, cũng mò ra được luôn số size từng vòng của Yuna, nếu như mặt trời đã qua đi và mặt trăng nhẹ rơi xuống, xin giúp tôi giữ cho cô ấy một đêm an lành.
Đăng bởi | NắmSáng |
Thời gian | |
Lượt đọc | 3 |