Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khai Trương Tiệm Bánh Mì PôpPô

Tiểu thuyết gốc · 1498 chữ

Chương 3: Khai Trương Tiệm Bánh Mì PôPô

Phù... tôi khẽ thở vào khi mọi công việc tôi làm hôm nay đều đã hoàn tất. Tôi tiến về ngôi nhà của mình, thật ra nó trước kia là của bà tôi.

Căn nhà nhỏ hẹp này của tôi vẫn luôn như vậy, nó sạch sẽ vì luôn được tôi lau chùi, những tấm vãi thô luôn được xếp ngăn nắp gọn gàng, bên cạnh nó đặt một chiếc bàn, một chiếc bàn may có phần cũ kĩ nhưng lại chứa đựng một nỗi niềm yêu thương khó tả mỗi khi tôi nhìn về.

Vẫn như hằng ngày, tôi lại bắt đầu luyện võ, tôi đã luyện tập thân thể và luyện võ từ khi còn rất nhỏ, những bài tập này đều là những môn học tôi học được từ kiếp trước của mình. Từng bài quyền phái, từng động tác được tôi thanh thoát luyện ra.

Tôi đã luyện tập như thế hằng ngày hằng ngày, sau khoảng hai tiếng thì công việc luyện tập của tôi kết thúc. Tôi đi tắm rửa, thay quần áo, nấu cơm, đọc và viết sách, đến khoảng tầm hai mươi giờ tối thì lên giường đi ngủ, ngày mai phải dậy sớm để đi gánh nước, và còn công việc khai trương của tiệm nữa.

...... Ò ó o o o ....... Tiếng gà bắt đầu gáy lên...

Khi mặt trời còn chưa ló dạng thì tôi đã dậy, tôi vệ sinh cá nhân và khởi động tay chân. Sau đó tôi đi ra ngoài giếng gánh nước, nơi đây không có máy bơm nước nên thật sự rất phiền khi cứ phải gánh đi gánh lại từng thúng nước, sau khoảng hơn mười lần gánh thì bể nước ở tiệm tôi cũng đã đầy.

Lúc này tôi đi ra chợ, tôi tìm đến những gánh xe rau quả buổi sớm, vì nó lúc đó còn rất tươi mới và giá cả lại rẻ hơn. Tôi gánh hai bạt rau và vác nó về tiệm tiến hành rửa sạch và cắt gọn.

Tiếp đó tôi đem những cục thịt cắt thành từng miếng rồi rửa chúng với nước sạch. Tôi đặt chúng trong một chiếc nồi và tiến hành nêm gia vị. Sau khoảng chục phút thì công việc hoàn tất.

Lúc này tôi bèn kê chiếc vĩ lên và nướng từng miếng thịt, cứ vài phút thì lại lấy nước xốt quét lên, những miếng thịt bắt đầu chín đều, mùi hương của chúng bay bay, thơm đến nứt mũi, lúc này đã có rất nhiều người xuống đường và mặt trời cũng bắt đầu ló dạng.

Bây giờ đã có một vài người vì mùi hương của thịt nướng lan toả mà bị hấp dẫn đến quán của tôi, những âm thanh bàn tán cũng bắt đầu rộn ràng bên ngoài. Thịt nướng ở đây cũng được xem là một món ăn xa xỉ ở nơi đây, nên một tiệm bánh mì mà đi nướng thịt lại một việc phi thường khó hiểu.

Rất nhanh chỉ sau vài chục phút, khi mặt trời đã lên cao và toả nắng ấm. Trước quán của tôi đã bắt đầu tập trung đông hơn chục người, họ đều bị hấp dẫn bởi mùi hương và hành động nướng thịt ngoài trời của tôi.

Chẳng mấy chốc mà miếng thịt cuối cùng cũng đã lên dĩa.

Tôi gọi đám trẻ lại và cho chúng một đồng, bảo chúng reo hò về tiệm bánh mì của tôi đến khắp khu chợ, khu phố, cứ nói rằng có một loại bánh mì nhân thịt đặc biệt đang thu hút rất nhiều người, mọi người mau lại xem xem.

Và thế là tôi mang đĩa thịt nướng vào trong và bắt đầu kéo cửa. Khai Trương!!!

- Bánh nhân thịt ba đồng một ổ, siêu ngon siêu rẻ, mua ngay kẻo hết.

Tôi bắt đầu hò reo để hu hút mọi người lại.

Lúc này những tiếng bàn tán bắt đầu vang lên càng thêm phần rộn ràng. Mọi người đều quay sang hỏi người xung quanh mình.

- Này, bánh mì nhân thịt là gì thế? tôi chưa nghe đến bao giờ.

- Tôi cũng là lần đầu nghe thấy có loại bánh mì đặc biệt như vậy, nhưng mà ba đồng lận, mắc lắm!! tôi không mua đâu.

- Anh nghĩ gì vậy? anh nhìn xem bánh mì này có nhân thịt và rau bên trong, anh tưởng rẻ lắm chắc, ba đồng là đúng giá rồi, tôi thấy còn rẻ ấy chứ! Không phải chỉ là ba đồng thôi sao? Chúng ta bỏ ra người một đồng, mua ăn thử xem sao?

Nghe như vậy cả ba gật gù đồng ý, và thế là cái bánh mì đầu tiên mà tôi làm đã được bán ra. Sở gỉ tôi còn tưởng là phải cắt ra để mọi người ăn thử nữa cơ.

Họ nhờ tôi cắt nhỏ ra thành ba phần, và tôi cũng làm y như vậy. Cả ba người họ cầm miếng bánh mì trên tay mà không khỏi ham muốn, rất nhanh người chính giữa đã gặm xuống một miếng, nhai nhóp nhép.

Tự nhiên trong đầu lưỡi ông ta khẽ cương lên vì bị kích thích. Mặt ông ta như sáng lên màu hạnh phúc.

- Ngon!! Ngon quá mọi người ơi!!!

Ông ta kinh ngạc mà thốt lớn lên.

Vị bánh mì giòn vàng, miếng thịt đậm đà gia vị, phần rau tươi xanh, lão còn thấy được vị chua của nước xốt cà, vị cay của tương ớt, tất cả chúng đều hoà quyện lại với nhau làm đầu lưỡi ông ta đê mê không thôi.

Thế là cả ba ăn ngon lành trong những tiếng trống bụng của những người xung quanh.

- Cho tôi thêm một ổ nữa.

- Kệ nó, hôm nay có phải tán gia bại sản thì tôi cũng phải mua ăn.

- Cho tôi một ổ, không.. là hai ổ, cho tôi hai ổ.

- ...

- ....

Và thế là cả đoàn người bắt đầu lao xao chen chúc vào tiệm bánh mì của tôi, những tiếng hò hét, chen chúc nhau càng làm cho nó thêm phần rộn ràng, thu hút càng một lúc nhiều người, những đứa nhóc tôi giao cho chúng công việc quảng bá đến nay đã có thu hoạch, chúng mang đến cho tôi những vị khách ở giới thượng lưu.

Trong đó có một tiểu thư của giới quý tộc, con gái út của nam tước Norman.

- Tiểu thư!! chạy chậm thôi, chờ tôi với.

Từ phía xa, tôi đã thấy một cô gái tuổi tầm mười hai, đôi chân cô tinh nghịch chạy nhanh đến quầy hàng của tôi mà hét lớn.

- Cho tôi một hai ổ bánh mì, tiền đây.

Tôi thấy ngay vậy liền tươi cười nhận lấy tiền của cô bé và nhanh chóng làm ra hai chiếc bánh mì.

Tôi thích thú nhìn biểu cảm của cô ấy dù vẫn có rất nhiều người đang chen lấn xô đẩy. Cô ấy nhìn chằm chằm vào ổ bánh mì mà đôi mắt sáng lên long lanh. Quyết định cắn một cái, đôi môi hồng chúm chím nhai từ từ, ực.. một tiếng nuốt xuống.

- Ng~o..n... N~gon Ngon quá!!! Bánh mì này ngon quá đi. Này NaNa cô cũng ăn thử xem, ngon lắm!!!

Cô bé tinh nghịch đưa một ổ bánh mì còn lại cho nữ hầu của mình.

Cô hầu gái chạy đến nơi vừa thở dốc vừa nói:

- Tiểu.. Tiểu thư ăn đi, tôi.. tôi không ăn đâu.

Nhưng lúc này, một mùi hương nức mũi khiến cho người ta dù có ăn rồi vẫn muốn ăn nữa. Cô ta nhìn chằm chằm vào ổ bánh mì rồi quyết định cầm lấy nó cắn một miệng. Từ đầu lưỡi của cô ta truyền đến một loại hương vị quái lạ, vừa thơm ngon vị thịt, vừa giòn của bánh, vừa cay của tương ớt, đậm đà của xốt cà chua nhưng tất cả chúng đều hoà quyện lại với nhau khiến cho cơ thể của cô ấy như sống lại từng ngày hạnh phúc.

- Lão bản, làm cho ta thêm mười ổ..

Cô tiểu thư đáng yêu kia lại ngay chóng hô to.

- Vâng!! có ngay.

Và thế là ngày khai trương đầu tiên của tiệm bánh mì PôPô đã thành công ngoài mong đợi. Chỉ sau hai tiếng, hơn hai trăm ổ bánh mì hoàn toàn bán sạch.

- Ngày mai tôi còn bán thêm bánh mì trứng loại mới, mọi người nhớ tới ủng hộ cửa tiệm tôi nhé.

- Hả?? Hết rồi sao, tức thật!! mình tới trễ quá, ngày mai nhất định phải đến thật sớm mới được.

- Tôi cũng thế!!

- Đúng vậy.

- ...

- ...

Có rất nhiều người không ăn được bánh mì của tôi mà cảm thấy tức tối vô cùng. Còn tôi thì lại thấy hạnh phúc vì bản thân đã làm được điều mà mình mong muốn.

Bạn đang đọc Xây Vương Quốc Tại Dị Giới sáng tác bởi NắmSáng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NắmSáng
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.