“Học viện 12 Con Giáp có hai khối, một là khối thường, một là khối phản tổ.”
“Khối thường là nơi dành cho những học sinh bình thường. Ngoài các môn học cơ bản, họ còn được đào tạo những kiến thức về Người Phản Tổ và cách chế ngự họ, những thứ mà các trường bên ngoài không có. Hầu hết sau khi tốt nghiệp, họ sẽ vào làm trong Phán quyết ty, hoặc các cơ quan quân đội, chính trị, cảnh sát của thế giới người bình thường. Nói trắng ra, đây là Học viện quân sự.”
“Còn Khối phản tổ thì cơ bản là thành viên của các gia tộc Phản Tổ. Bắt đầu từ lớp 6, học sinh sẽ cần tham gia nhiệm vụ cùng giáo viên và bạn học, điều tra hoặc hỗ trợ cảnh sát trong các vụ án liên quan đến người bình thường hoặc người phản tổ. Khi cần thiết, có thể phải chiến đấu với tội phạm.”
"Tuy nhiên, nếu nhà trường đưa ra yêu cầu như vậy, cháu có quyền từ chối. Cháu là thiếu chủ của Long gia, người thừa kế của gia tộc, và cũng chỉ mới phản tổ được vài ngày. Chú tin rằng cháu sẽ không vì tò mò hay lòng thương hại mà nhận những nhiệm vụ có độ nguy hiểm cao.” Long Ý Minh nói.
Hai trăm năm mới xuất hiện một “bé rồng” Long Ý Minh không muốn để cô giẫm lên đầu mình, cũng chẳng mong cô sớm chết như vậy.
Những quy tắc này Cảnh Bội hiểu rõ hơn ai hết, nhưng cô vẫn im lặng lắng nghe Long Ý Minh nói. Thực ra, cô khá thích nghe giọng của Long Ý Minh, vì đó là giọng nói trầm ấm, trưởng thành và lịch lãm, rất dễ nghe.
Cảnh Bội yêu tất cả những thứ đẹp đẽ, từ hoa tươi, người đẹp, giọng nói dễ nghe, đến những người có tâm hồn đẹp, bầu trời xanh hay làn gió trong lành.
Chiếc xe rẽ qua một khúc cua, cánh cổng nguy nga của Học viện 12 Con Giáp hiện ra trước mắt. Trên cánh cổng sắt đen đó, có một vòng cung với 12 con vật xếp theo thứ tự: chuột, trâu, hổ, thỏ, rồng... chính là 12 con giáp.
Người thành lập ngôi trường này có 12 người, và khi họ đau đầu nghĩ tên cho trường, họ phát hiện rằng tuổi của mỗi người lại trùng với một con giáp khác nhau. Sự trùng hợp này mang đậm bản sắc văn hóa địa phương, thế là họ quyết định đặt tên trường theo 12 con giáp.
Học viện 12 Con Giáp là một ngôi trường danh tiếng, nhưng lúc này trước cổng lại có một nhóm người trông khá lạc lõng, thậm chí còn dựng lều tạm ở trước cổng.
Chính vào thời điểm này, Cảnh Bội gặp Long Linh.
Cô ta đang cùng một số bạn học phát nước khoáng và bánh mì cho những người này. Một ông lão nắm tay Long Linh nói gì đó, trông cô ta rất chăm chú lắng nghe, trong khi ông lão nước mắt lưng tròng.
Một sinh viên khác đeo máy ảnh trên cổ đang chụp lại cảnh này.
“Rảnh rỗi lo chuyện bao đồng.” Cảnh Bội nghe thấy Long Ý Minh lẩm bẩm đầy khinh thường, có vẻ ông ấy không hề ưa những gì Long Linh đang làm.
Thấy Cảnh Bội nhìn sang, Long Ý Minh tưởng cô không hiểu chuyện, liền giải thích: “Mấy người này đến đây để chen ngang vào danh sách, toàn những người ích kỷ chỉ biết nghĩ cho bản thân.”
Vì nhiều thế giới đã hợp nhất, hầu hết đều là các tiểu thuyết có yếu tố tội phạm và trinh thám, cộng thêm sự tồn tại của Người phản tổ, thế giới này trở nên vô cùng nguy hiểm. Ngay cả khi đang đi trên đường, người ta có thể phải cởi giày cao gót và chạy trối chết để thoát thân.
Khi đối diện với những tội phạm khó nhằn, mọi người bắt đầu phụ thuộc vào Người phản tổ. Chẳng hạn, Người phản tổ loài chó có thể dùng khứu giác cực nhạy để nhanh chóng tìm ra nạn nhân hoặc hung thủ. Nếu có sự giúp đỡ của Người phản tổ, các vụ án trong thế giới người bình thường sẽ dễ giải quyết hơn nhiều.
Nhưng vấn đề là tội phạm trong số Người phản tổ cũng không ít, và họ còn nguy hiểm hơn, phạm vi sát thương cũng lớn hơn. Những vụ này chỉ có Người phản tổ mới có thể nhanh chóng và an toàn xử lý.
Số Người phản tổ quá ít so với người bình thường, nên các vụ án do họ gây ra luôn được ưu tiên xử lý. Chỉ khi có đủ nhân lực, họ mới hỗ trợ cảnh sát giải quyết các vụ án khác. Điều này thường khiến công tác cứu hộ bị trễ, bỏ lỡ thời gian vàng để cứu viện.
Nhưng khi người thân đang gặp nguy hiểm, ai còn có thể giữ được lý trí? Họ đều nóng lòng, chỉ mong Người phản tổ ra tay giúp đỡ ngay lập tức để cứu người thân.
“Mười năm trước, có người chạy đến Học viện 12 Con giáp xin giúp đỡ, theo quy định, học sinh không được tự ý tham gia các vụ án hình sự lớn, chỉ có thể chờ Học viện sắp xếp. Nhưng lúc đó, một học sinh 13 tuổi lớp 3 bị gia đình nạn nhân thuyết phục, lén lút đi tìm hung thủ."
*lớp ở trường này không phân biệt độ tuổi, sẽ có lớp 3-1, 3-2,,...
Long Ý Minh cau mày kể về sự kiện sau này được các gia đình và giáo viên dùng để cảnh báo trẻ em: “Cậu ta thực sự đã tìm thấy hung thủ. Nhưng dù là Người phản tổ với thể chất vượt trội, cậu ta vẫn chưa hoàn toàn kiểm soát được sức mạnh. Trong cơn hoảng loạn, cậu đánh trượt nhiều lần và bị hung thủ dùng gậy đánh gục. Khi Phán quyết ty tìm thấy, cậu ta đã bị tra tấn dã man, bị phanh thây một nửa cơ thể và bị nấu chín.”
“Những kẻ ích kỷ đó, con cái nhà mình gặp chuyện, chỉ biết tìm cách dụ dỗ đứa trẻ nhà khác đi mạo hiểm thay cho họ.”
Long Ý Minh là người thuộc gia tộc Người phản tổ, tất nhiên sẽ đồng cảm với phe này. Đứa trẻ ngây thơ, chính nghĩa và tốt bụng đó, quý giá bao nhiêu với gia tộc của cậu ta, vậy mà lại chết một cách oan uổng và thê thảm đến thế.
Vụ án này đã trở thành một trong những sự kiện làm trầm trọng thêm mâu thuẫn giữa Người phản tổ và người bình thường.
Khi xe đến gần cổng trường, vì bảo đảm an toàn, xe giảm tốc độ.
Cảnh Bội quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy Long Linh đang ngồi xổm an ủi một người phụ nữ trung niên, trên môi nở một nụ cười nhẹ.
Long Linh là kẻ xấu, nhưng tuyệt đối không phải kẻ thiếu suy nghĩ. Cô ta thậm chí còn có tầm nhìn xa. Long Linh nhận ra rằng giữa Người phản tổ và người bình thường chắc chắn sẽ có một cuộc xung đột lớn, nên đã sớm bắt đầu chuẩn bị cho tương lai.
Đăng bởi | Nii_13 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian |