Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tường Vi Trắng (11)

Phiên bản Dịch · 1028 chữ

Chậc, những manh mối này rõ ràng đến mức khiến người khác mù mắt.

Cô duỗi thắt lưng, kéo rèm cửa sổ để ánh nắng chiếu vào, bên ngoài cửa sổ xe cộ qua lại tấp nập, tiếng người ồn ào huyên náo.

Sửng sốt một lúc, Việt Nẫm híp mắt lại.

Vâng, đã đến lúc NPC đi bắt hung thủ rồi.

............

Việt Nẫm cắt tóc ngắn, để tóc mái dày che đi khuôn mặt thanh tú, mua kính áp tròng màu hổ phách và kính gọng đen trông ngốc ngốc một tí, mặc một chiếc áo sơ mi trắng bình thường và quần jean, mang đôi giày nhỏ màu trắng, eyeliner và đuôi mắt dùng bút kẻ mắt tinh chỉnh, trong gương liền xuất hiện một khuôn mặt ngại ngùng, ngay lập tức một sinh viên mới tốt nghiệp chưa trải sự đời xuất hiện ngay trước mắt.

Thu dọn xong đồ đạc, Việt Nẫm chuẩn bị đi ra ngoài, vừa mở cửa đã thấy Lý Nguyên Cát cầm bó hoa Lys như chuẩn bị gõ cửa.

“Hả?” Anh ta liếc nhìn Việt Nẫm rồi nhìn vào số phòng sau lưng cô, ngập ngừng, “Tôi vào nhầm phòng à?”

"Không có mà?" Anh thì thầm, "Xin lỗi, cô có phải ... là bạn của Việt Nẫm không?"

Bộ âu phục màu đen, tóc vuốt keo, trang phục hoàn toàn không giống với bộ lúc sáng, có vẻ như buổi phỏng vấn đã thành công, trên người được xịt nước hoa nồng nặc, đoán chừng xịt cũng khá nhiều... còn những thứ khác, Việt Nẫm bị mù mang tính chọn lọc.

Tấm thiệp bị anh ta nắm chặt trong tay, đối mặt với một cô gái lạ xuất hiện trong phòng của Việt Nẫm, còn cầm thẻ phòng của cô ấy, nên anh ta phải suy nghĩ làm sao để bịa ra một lời nói dối, sau đó trong nháy mắt trở tay đóng cửa phòng lại, không nhìn rõ bên trong căn phòng trông như thế nào.

Việt Nẫm hạ giọng, rụt rè nói: "À, cô ấy vừa đi ra ngoài, nhờ tôi quay lại lấy giúp vài thứ."

“Ồ, cô ấy có nói bao lâu mới trở lại không?” Lý Nguyên Cát nới lỏng cà vạt, không thoải mái ho khan, “Tôi-tôi đến đây để cảm ơn cô ấy, buổi phỏng vấn xin việc của tôi đã thành công!”

“Chúc mừng nha.”

Lý Nguyên Cát không phải là người nói nhiều, cộng thêm Việt Nẫm cố ý làm như vậy, hai người trò chuyện đều cảm thấy ngượng ngùng, thấy bầu không khí càng ngày càng khó xử, Lý Nguyên Cát đưa bó hoa trong tay, "Vậy... cô có thể giúp tôi đặt bó hoa vào phòng cô ấy được không? Việt Nẫm không có ở đây, tôi xin phép đi trước.”

“Được.” Việt Nẫm gật đầu, đến khi anh ta rời đi, từ đầu đến cuối cô đều không lộ ra bất kỳ dáng vẻ quen thuộc nào của “Việt Nẫm”.

Dù sao sau này cũng không gặp lại, sao phải bận tâm đến chuyện đó.

Sau khi rời khách sạn, Việt Nẫm trở lại khu vực gần hiện trường vụ án lúc sáng, loanh quanh một hồi lâu, cô tìm được một khách sạn nhỏ trong một con hẻm tối và vào ở.

Những nơi như thế này cho thuê phòng kiểm tra chứng minh thư cũng không quá khắt khe, chỉ cần nộp đủ tiền thì mọi thứ đều không thành vấn đề, những nơi ngõ cụt trong thành phố vừa vặn phù hợp với Việt Nẫm, khi cô đang che dấu thân phận như hiện tại.

Sàn gỗ cũ kỹ kêu cót két, bà chủ đăng ký thông tin ở quầy lễ tân, trò chuyện rôm rả với Việt Nẫm

"Chứng minh thư cô bổ sung xong liền mang tới đây, tôi trước tiên ghi tên, số chứng minh thư?"

Việt Nẫm tùy tiện báo ra mấy thông tin mà cô xem được trên mạng.

Đèn trong đại sảnh bật tắt, máy tính ở quầy lễ tân vẫn còn để bộ phim chiếu lúc tám giờ, bà chủ ghi thông tin xong, cầm lấy thẻ phòng hỏi: “Buổi sáng tôi đi ngang qua con đường phía trước, tình cờ thấy rất nhiều cảnh sát xung quanh đó, … gần đây xảy ra chuyện gì à? "

Việt Nẫm cúi đầu nhún vai, "Buổi tối ở đây có an toàn không?"

"Cô bé, yên tâm đi! Tôi đã ở đây 30 năm rồi có thấy chuyện gì xảy ra đâu!" Bà chủ chắc lưỡi, nhìn Việt Nẫm nhỏ bé mong manh bằng đôi mắt sáng và tò mò, trong nháy mắt máu bà tám nổi lên, “Tôi nói cô nghe, xảy ra chuyện thường là mấy người giàu có, hoặc khách sạn có tiền, còn chúng tôi ngay cả đồ đạc cũng không dám làm rớt, cô biết tại sao không? Tại vì những người sống ở đây đều rất nghèo.”

“Như chuyện sáng nay nè, chính là khách sạn Vi Gia xảy ra chuyện, tôi thấy cảnh sát bắt rất nhiều người, còn nữa nha, nghe hàng xóm nói có một người đàn ông đẹp trai đã chết trong đó, là giết người vì tình đấy! Tôi đoán là cãi nhau với vợ, bị vợ cắt đứt quan hệ, sau đó……” Giọng bà chủ chùng xuống, sau đó bà ta vỗ tay, “Này, xảy ra chuyện rồi! Tôi nghĩ cảnh sát chắc chắn không tìm được người phụ nữ đó đâu, dựa theo tình tiết phim truyền hình thì tôi đoán có ẩn tình gì đó nha! Không lẽ là chuyện tình gia tộc rồi báo thù gì ấy, trên mạng hay thấy phim kiểu có mối quan hệ huyết thống ba đời đấy!”

Việt Nẫm: “……”

Tôi nhổ vào! Đây chẳng phải kiểu mối tình chân chất nơi thôn quê, sống chết có nhau bị gia đình ngăn cấm hay sao?

Bà chủ à, bà nghiêm túc quá làm tôi tưởng bà là người lên kế hoạch cho trò chơi này đấy, bà dám viết nó à?

Không đỡ được.

Cáo từ!

Bạn đang đọc Xuyên nhanh: Giải Mã của Nhược Kỳ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi wWind
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.