Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tường Vi Trắng (12)

Phiên bản Dịch · 1043 chữ

Việt Nẫm bị bà chủ giàu trí tưởng làm cho giật mình, cô nhớ lại những thông tin có liên quan đến vụ án một lần nữa, xác nhận và khẳng định không có tình tiết kiểu phim tình cảm chiếu lúc tám giờ, sau đó thu dọn đồ đạc đi ngủ.

Đêm khuya, khu vực phía đông thành phố.

Tôn Nhị thay đồng phục, đổi ca với đồng nghiệp ở căng tin rồi về nhà, cô cảm thấy có người theo dõi mình, cô quay lại mấy lần nhưng phía sau đều vắng lặng.

Lạch cạch----------

“Meoooo”

Cái lon bị con mèo hoang đá trúng, phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng của màn đêm, Tôn Nhị đi tới dưới ngọn đèn đường, bật đèn điện thoại di động lên rọi về phía sau, nhưng không thấy gì cả.

Mẹ kiếp! Ý gì đây!

Cô vừa mới chơi game này, thì cho cô vào vụ án kinh dị thần bí sao trời?

Khi Tôn Nhị đang chuẩn bị đi tiếp, một bóng đen lóe lên trước mặt cô, trái tim cô như ngừng đập, cô chưa kịp lên tiếng thì bị một chiếc khăn tay che miệng và mũi.

“Ưm!!!”

Giãy dụa một lát, Tôn Nhị nhắm mắt ngã xuống, trước khi mất đi ý thức, cô hoảng hốt nghe thấy bóng đen nhỏ giọng lẩm bẩm.

“Cô có lỗi với cô ấy.”

Có lỗi…… Ai?!!

Mẹ kiếp! Cái quái gì vậy?

Vụ án giết người?

Cổ họng càng ngày càng khô khốc, không khí xung quanh trở nên loãng hơn, vạn vật chìm vào bóng tối.

Di chuyển Tôn Nhị đến một góc, bóng đen lấy trong túi ra một chiếc váy dài màu trắng và mặc cho cô, động tác nhẹ nhàng và thành kính, thả tóc đuôi ngựa của cô ra, sửa lại kiểu tóc cho cô và lấy một đóa hoa Tường Vi màu đen từ trong túi ra đặt vào miệng cô.

“Như thế này, cô sẽ thích nó!”

"Tôn Nhị, giới tính nữ, 24 tuổi, nhân viên bán hàng của cửa hàng bên cạnh, thời gian tử vong ước tính là nửa đêm ngày hôm qua, cô ấy đổi ca với một đồng nghiệp rồi về nhà, trên đường về nhà thì bị tấn công, không có camera giám sát hay nhân chứng ở gần đó, trên mũi và miệng của thi thể có mùi hạnh nhân, nguyên nhân cái chết là ngộ độc Cyanua.

Cậu cảnh sát trẻ nghe báo cáo hiện trường, kéo tay áo anh họ, thận trọng hỏi: “Anh họ, anh nói xem đây có phải là cùng một hung thủ giết chết người đàn ông hôm qua không?” Trong miệng nạn nhân ngậm hoa Tường Vi màu đen! Giống như là tuyên bố cái gì đó.

“Đây là án giết người hàng loạt?” Cậu cảnh sát trẻ hơi hoang mang, nhỏ giọng nói thầm, "Nhưng cửa ải này không phải gọi là Tường Vi Trắng hay sao?”

Nghe thấy tiếng lẩm bẩm của em họ, anh họ cao thủ game gật đầu và bảo cậu ta cầm lấy điện thoại, "Cậu có biết ngôn ngữ loài hoa của hoa Tường Vi trắng và Tường Vi đen không?"

“Hả?” Cậu ta chỉ biết Tường Vi đen, Tường Vi trắng là cái gì?

“Tình yêu thuần khiết? Giết người vì tình? Tình yêu tuyệt vọng? Cưỡng hiếp rồi giết? Vì yêu sinh hận?”

Sau khi điều tra hiện trường, anh họ im lặng trong chốc lát, nhìn bộ dáng ngốc nghếch không biết gì của cậu ta, anh thở dài, "Haizz… cậu em ngu ngốc của tôi ơi, ngoại trừ việc ăn uống và thải chất màu vàng vô dụng kia ra, anh thực hy vọng cậu ra cửa mang theo não."

“……Huhu.” Sao anh nói em như vậy, không lẽ em khen 666 anh bất mãn, thích khen 999 hơn?

Không có bất kỳ dấu vết xâm hại nào, thậm chí thân thể không giống dáng vẻ sạch sẽ gọn gàng, nhìn tóc có dấu vết bị buộc chặt, hiện tại đã được thả xuống, chứng tỏ từng sợi tóc đều đã được chải chuốt cẩn thận.

“???” Anh làm sao biết rõ vậy?

Anh họ ngồi xổm xuống nhìn một lúc, kêu đứa em ngốc ngồi xuống, anh chỉ vào chiếc nơ bướm trên quần áo nói: "Nếu cậu tự thắt loại nơ này cho mình, thì sợi nơ bên phải nằm dưới."

Anh dời nơ bướm ra, "Nếu là được người khác thắt, vì phương hướng khác nhau, cho nên nó nằm phía trên bên trái."

“Ý anh nói là hung thủ còn nhàn nhã thắt nơ cho cô ấy?” Em họ ngạc nhiên rồi thuận miệng nói: “Chẳng lẽ hung thủ xem cô ấy là búp bê thời trang cao cấp, mặc quần áo trang điểm, sau đó làm quà tặng người khác chăng? Thật biến thái!”

“Đúng vậy, hoa Tường Vi tươi, quần áo mới và trang điểm tinh tế, không phải chỉ là quà tặng thôi đâu?”

Em họ: “………ồ, em thua rồi.”

Tôi không đủ biến thái nên không hợp nhau với các người

“Không phải anh đã nói rồi sao? Cửa ải dành cho tân thủ ngoài việc để cho người mới chơi lâu, sẽ có những manh mối khác được giấu trong vài ngày tới.”

“Ồ, sau đó thì sao?”

“……thời gian là tám ngày, hôm nay là ngày thứ hai, đã có hai người chết, em nói xem?”

“Còn sáu nạn nhân nữa!”

“Đúng vậy, còn sáu nạn nhân nữa!” Anh cho người thu dọn hiện trường sang một bên, ánh mắt bình tĩnh, "Thời gian càng trôi qua, hung thủ càng cho chúng ta nhiều manh mối, khuynh hướng sẽ càng mạnh mẽ, Việt Nẫm mất tích và hai người đã mất, giữa bọn họ chắc chắn có trò gì đó.”

Em họ không muốn nói gì, cậu ta chỉ muốn yên lặng làm con cá mặn.

Nhìn bộ dạng của em họ, anh cũng không đặt hy vọng gì ở cậu ta, "Hôm qua cậu đi hỏi lễ tân khách sạn đúng không, xem hồ sơ ở cục cảnh sát nữa, nói cho anh biết Việt Nẫm trông như thế nào?"

Bạn đang đọc Xuyên nhanh: Giải Mã của Nhược Kỳ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi wWind
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.