Tường Vi Trắng (3)
Hai mắt cô gái nhắm nghiền, làn da tái nhợt, mái tóc đen lòa xòa như tảo tản ra trên tấm ga trải giường màu trắng, trong miệng cắm một đóa hoa tường vi màu đen đang nở, hai tay chắp lại đan vào nhau, người đàn ông cũng ở tư thế giống nhau, chỉ thiếu hoa tường vi trong miệng, kết quả khám nghiệm tử thi cho thấy những cô gái này đều bị “Tường vi đen” tiêm formalin[4] dẫn đến thiệt mạng, thời gian bắt đầu vào ngày một tháng hai, mỗi ngày một lần, dù là khám nghiệm hiện trường hay hồ sơ phạm tội, tất cả đều chỉ về phía Việt Nẫm.
Nhìn vào bức ảnh, Việt Nẫm nhếch khóe miệng, độ cong khóe miệng tựa như đang giễu cợt, cô gái yên tĩnh như hoa huệ chậm rãi nói: "Đúng đấy, tại sao tôi phải giết bọn họ?"
Nói xong dường như nghĩ đến điều gì đó, cô hơi ngả người ra sau ghế, ngón trỏ chạm vào chiếc bàn trước mặt một lúc, còng trên tay kêu cộp cộp, cô nói với tấm gương trong phòng bên trái: “Sáu ngày, các vị có thể đến muộn thêm chút nữa không?”
Cô ấy đang nói chuyện với chiếc gương, nhưng đôi mắt của cô ấy lại nhìn vào bốn người phía sau tấm gương. Một cảm giác ớn lạnh từ xung quanh đánh tới, cả người sởn gai ốc. Nếu như không biết có chiếc gương ngăn cách khiến cô ấy không thể nhìn thấy bên ngoài, họ cho rằng chiếc gương đó hoàn toàn không tồn tại.
“Trời.”
“Thế quái nào mà chúng ta nhận được kịch bản phim kinh dị vậy? Cô ta đã xem rồi! Cô ta đã xem rồi!”
“Mẹ ơi, NPC này đáng sợ quá, ánh mắt thế này chắc chắn là hung thủ rồi.”
“Sáu ngày, cô ta nói không biết ngượng à, tôi chưa từng thấy NPC nào có thể chạy nhanh như vậy, cô ta chắc chắn là hung thủ.”
Khi Việt Nẫm nhìn sang chỗ khác, bốn người chơi đang nhìn trộm phòng thẩm vấn mới thở phào nhẹ nhõm, lão Triệu trong phòng thẩm vấn nhìn gương, cảm thấy có chút khó hiểu: "Người chơi"
Việt Nẫm không nói, chỉ nghịch cái còng kim loại.
Không đúng, thời gian trò chơi là tám ngày, hôm nay là ngày thứ bảy, nếu là người chơi thì cô nên nói cho anh ta biết, kẻo mọi người bị loại vì thiếu manh mối.
Thời gian không còn nhiều, thái độ bất cần và bất hợp tác của cô gái khiến Lão Triệu tức giận, anh ta còn muốn nói gì nữa, đồng nghiệp bên cạnh dùng ánh mắt ám chỉ anh ta đừng hoảng, sau đó đặt một chiếc túi vật chứng trong suốt khác lên bàn, bật đèn lên, ánh sáng chói mắt chiếu lên khuôn mặt Việt Nẫm.
“Mấy món đồ này được tìm thấy trong túi xách của cô, cô giải thích như thế nào?”
Trên bàn có một tấm thiệp và hai đóa tường vi trắng nửa nở nửa tàn.
“Giải thích cái gì?”
Ánh đèn chói mắt chiếu vào mặt Việt Nẫm khiến cô cảm thấy khó chịu, sau khi nghiêng mặt tránh sang một bên, những quyển sách cô đã xem trước đó tự động hiện lên trong đầu cô.
Giai đoạn đầu thẩm vấn có thể bố trí trong phòng kín và tối, dùng đèn chiếu vào phạm nhân, tạo cho đối phương cảm giác bị áp lực đè nén, đồng thời nắm giữ thế chủ động, nhằm tránh bị đối phương hiểu rõ, điều này có lợi cho việc thẩm vấn sau này -------Chương ba của “Thẩm vấn tâm lý tội phạm và tra khảo”.
Không có gì đáng ngạc nhiên khi những điều này ngày càng xuất hiện nhiều hơn. Cô đã trải qua cùng một cảnh 863 lần, và 1263 lần là những cảnh khác. Cô có thể đọc thuộc lòng câu tiếp theo mà đối phương muốn hỏi.
-----Tôi khuyên cô tốt nhất nên hợp tác.
“Tôi khuyên cô tốt nhất nên hợp tác.”
-----Chúng tôi nắm giữ rất nhiều bằng chứng.
“Chúng tôi nắm giữ rất nhiều bằng chứng.”
Việt Nẫm thở dài, lười biếng dựa vào ghế, “B”
“Cái gì?”
“Boring.” (nhàm chán)
----------------
Chú thích:
[4] Formalin: Tên khoa học là formandehyd, là trong y học dung dịch dùng để ướp xác.
Đăng bởi | wWind |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 5 |