Ai giết ai (1)
Việt Nẫm vừa mở mắt chưa kịp quan sát hoàn cảnh xung quanh, thì cổ bị ai đó bóp chặt, sau đó trời đất quay cuồng, ánh mắt mờ đi.
“Khụ khụ…… ùng ục ùng ục----”
Dòng nước lạnh như băng tràn qua đỉnh đầu, Việt Nẫm há miệng theo bản năng muốn kêu cứu, nhưng vừa há miệng thì nước tràn vào, mấy lần đều bị sặc.
!!!!!
Lần này là tình huống gì? Ai đó đang cố dìm chết cô ư?
Mưu sát?
“Thế nào? Dám cắn tao! Giả vờ trinh tiết liệt nữ gì hả?”
"Nhà chúng tao nuôi mày lâu như vậy, tao chỉ thu chút lợi thôi, mày dám cắn tao hả? Con khốn!"
“Cắn tao! Xem mày còn dám cắn tao nữa không!”
“Trì Tử, cẩn thận đừng giết nó, lát nữa nó còn phải nấu bữa tối cho chúng ta nữa!"
Lượng tin tức quá lớn nhưng Việt Nẫm không có thời gian để sắp xếp lại suy nghĩ, việc thiếu oxy khiến Việt Nẫm cảm thấy phổi như sắp nổ tung, cảm giác bỏng rát do ngạt thở khiến cô bùng lên bản năng muốn sống.
Cô không biết mình bị sặc bao nhiêu nước, cũng không biết đã qua bao lâu, động tác giãy dụa của Việt Nẫm càng ngày càng nhỏ, người bóp cổ cô mới buông lỏng tay.
"Hừ! Khụ khụ khụ khụ ......" Việt Nẫm chớp lấy cơ hội, lập tức bò ra khỏi hồ, sau khi phun ra hết nước trong cổ họng, đầu óc cũng bắt đầu hoạt động, ký ức bắt đầu ghi lại.
“Mày biết sai chưa?” Người đàn ông vừa mới bóp cổ Việt Nẫm dùng chân đá vào người cô, sắc bén nói: “Cmm chứ trinh tiết liệt nữ!”
Hắn sờ lên cổ, thấy máu trên tay càng thêm phẫn hận, như muốn trút giận hắn đạp thêm một cước vào Việt Nẫm đang co ro trong góc.
Gạch tráng men, đường ống nước, bồn rửa rò rỉ, đồ dùng vệ sinh cá nhân, bồn cầu.
Đây là nhà vệ sinh ư?
Nơi cô vừa bị dìm nước là bồn rửa mặt trong nhà vệ sinh, Việt Nẫm nhìn lên người đàn ông muốn dìm cô chết đuối, trên cổ hắn có một dấu răng đang chảy máu, váy trắng mặc trên người có vài vết rách. ………
Cưỡng hiếp bất thành?
"Đừng hòng chơi trò giả chết với tao! Dọn dẹp sạch sẽ chỗ này rồi đi làm bữa tối đi!"
Nhìn thấy Việt Nẫm cúi đầu im lặng, người đàn ông hừ lạnh một tiếng, hét lên với người ở bên ngoài: "Mẹ, tìm cho con thứ gì để băng bó, con khốn này cắn thật tàn nhẫn."
"Bảo mày tìm người sạch sẽ hơn, mày không thấy nó bẩn à!"
“Tắt đèn rồi thì không phải ai cũng như nhau hay sao? Nó ăn ở nhà của chúng ta, con không thu chút lợi thì thiệt thòi lắm.”
………
Việt Nẫm chưa từng bình tĩnh như vậy, cô nhìn hai người ngồi ở sô pha ngoài cửa, ánh mắt càng ngày càng lạnh lẽo.
Nấu cơm?
Được thôi, ăn thuốc chuột không?
Không giống như hai thế giới trước, lần này có một cái gì đó tương tự như giao diện trò chơi xuất hiện trong tầm nhìn của Việt Nẫm, ở góc trên bên trái có bốn chữ được viết bằng màu đỏ in đậm “Ai giết ai”, giống như tiêu đề, các phím ở những nơi khác đều là màu xám, bao gồm cả phím thoát ở góc dưới bên phải.
Kỳ lạ thật...... đây là cái gì?
Bỗng nhiên Việt Nẫm nhớ tới người chơi, chẳng lẽ đây chính là thế giới trò chơi trong mắt người chơi?
Hiện tại cô có được những thứ này, chẳng lẽ cô là người chơi ư?
Nhưng cô không phải người chơi! Cô không có ký ức gì về đời thực, ngoài kiếp luân hồi vô tận, ký ức ban đầu của cô chỉ là "Tường Vi Trắng".
Cô ngập ngừng nhấp vào chữ màu đỏ, phía dưới tiêu đề "Ai giết ai" xuất hiện một đoạn chữ.
[Cửa ải cá nhân của tân thủ - Ai giết ai]
[Yêu cầu qua ải 1 - thoát khỏi hoàn cảnh khó khăn.]
[Yêu cầu qua ải 2 – tìm ra quỷ.]
Thoát khỏi hoàn cảnh khó khăn?
Hiện tại cô cảm thấy tình thế khó khăn nhất mà cô phải đối mặt là làm sao xử lý hai kẻ bên ngoài mà không để lại dấu vết gì, thông qua những gì bọn họ nói với nhau và quyển nhật ký trong phòng Việt Nẫm, đại khái cô đã hiểu rõ hoàn cảnh của mình.
Cha của "mình" sau khi tái hôn không lâu thì qua đời, mẹ kế và anh kế nhận nuôi mình, sau nhiều năm người anh kế lại đối với “mình” như hổ rình mồi, cuối cùng hôm nay không nhịn được nữa liền ra tay……
Việt Nẫm nhíu chặt mày, lúc này cô đang nghiêm túc suy nghĩ về một vấn đề.
Trước tiên bỏ yêu cầu qua ải thứ 2 sang một bên, yêu cầu qua ải số một là thoát khỏi hoàn cảnh khó khăn có cho phép cô giết người hay không?
................
Dựa vào bản năng, Việt Nẫm tìm một ít thuốc trị vết thương trên người, lau vết máu trên khóe miệng rồi tiếp tục xem quyển nhật ký.
Chủ nhật, ngày 1 tháng 2, trời nắng.
Cúng thất tuần vừa qua, bà ta đã bán nhà, không biết từ khi nào giấy chứng nhận bất động sản đã biến thành tên của bà ta, người đàn ông kia thực sự bị bà ta mê hoặc đầu óc rồi.
Thứ hai, ngày 2 tháng 2, trời nắng.
Để tiện cho việc chăm sóc Lưu Trì, bà ta thuê một căn nhà có hai phòng ngủ gần trường học, tôi muốn dọn ra ngoài nhưng bà ta không cho phép, bảo tôi dọn dẹp phòng chứa đồ rồi vào ở.
Đăng bởi | wWind |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 6 |