Ai giết ai (16)
Tiểu Lan hiện tại đang nhắc đến tiểu Vương, hắn biết người này, là người chuyên bán ma túy đá cho đám con cháu nhà giàu, hình như hắn cũng chưa từng thấy xảy ra chuyện gì?
Nếu những người có tiền đó không xảy ra chuyện, cũng không thấy ai gây rối…… Vậy thử xem thế nào?
“Đi gọi tiểu Vương đến đây, để anh thử một lần, miễn phí mà không thử thì phí!”
Lưu Trì châm thuốc rít mạnh một hơi bảo Tiểu Lan đi gọi Tiểu Vương, “Lão tử không tin hút có một lần thì sẽ xảy ra chuyện gì?”
Tiểu Lan mặc lại quần áo mỉm cười đi ra cửa, vừa bước ra khỏi cửa cô liền thu hồi nụ cười trên mặt, lúc đi vào bên trong người bạn làm chung nhướng mi nhìn vết thương trên người cô cười chế nhạo, “Tôi đã bảo cô đừng làm mấy chuyện vô ích này rồi, vừa không có tiền vừa bị giày vò.”
“Cô sau lưng thông đồng với con chồng trước còn đi thương hại kẻ khác? Thật rẻ tiền.” Người bạn làm chung lấy thuốc trong ngăn kéo ra ném về phía cô hừ mũi tức giận.
Tiểu Lan xin lỗi cô ta, sau đó đi thẳng vào vấn đề, "Tiểu Vương đâu? Có thấy anh ta không?"
“Hôm nay không có ca trực của anh ta, sao vậy?” Người phụ nữ giũa móng tay, “Cô có việc à?”
Người không có ở đây, cô cũng không muốn về tay không, cô nhìn người bạn làm chung trầm ngâm một lúc mới lên tiếng, “Cô còn giữ thứ mà lần trước Tiểu Vương để lại cho cậu không? Là quà dành cho người mới ấy.”
"Hả? Không phải cô không làm việc này sao? Sao hôm nay lại làm?" Hoa hồng mà họ giới thiệu thứ này cho khách cao hơn bóng cười nhiều, vì tiền nên cô ta luôn làm công việc này, nhưng trước giờ Tiểu Lan không chạm vào thứ này cũng không muốn lấy giúp người khác.
“Tôi chỉ giúp hắn lần này, làm xong tôi sẽ thôi việc, cô giúp tôi nói với Tiểu Vương một tiếng.”
Cô làm vậy cũng vì tin nhắn lạ kia, cô không biết người đó là ai, nhưng khi người đó nhắn tin cho cô thì cô liền biết. Người đó là kẻ thù của Lưu Trì, mà còn là loại hận đến thấu xương!
Nội dung tin nhắn thật ra không có gì, chỉ yêu cầu cô pha loãng nồng độ bóng cười của Lưu Trì.
Cô làm ở đây lâu như vậy, chỉ cần nhìn những lời này là có thể hiểu được người đó muốn gì.
Cô đã từng chứng kiến rất nhiều người giống như Lưu Trì, khi không hài lòng với hiện trạng sẽ chủ động bước xuống vực thẳm, pha loãng bong bóng chỉ là một ngòi nổ, tiếp theo là chờ thời gian, chủ nhân của tin nhắn chỉ cần chờ là được.
Nếu chủ nhân của tin nhắn đã ra tay hào phóng, cô liền thuận tay giúp người đó một phen, giúp người đó rút ngắn giai đoạn.
Người bạn làm chung hít khí lạnh, cô ta biết rõ tình hình gia đình của Tiểu Lan, để cô thôi việc là không thể! Nghĩ đến hành vi bất thường hôm nay của cô, còn giúp người ta lấy thứ kia, chẳng lẽ nào……
“Vậy cô đã nghĩ tới sau này làm gì chưa?”
Trong mắt Tiểu Lan có chút mê mang, nhưng sau đó chút mê mang đó biến mất, tia sáng rực rỡ như ánh ban mai hiện ra, “Tôi không biết nữa, nhưng tôi có làm gì cũng không muốn làm công việc này nữa……Tương lai sau này, có thể là tôi sẽ tìm một công việc đứng đắn hoặc mở một cửa hàng nhỏ chẳng hạn.”
Người bạn làm chung im lặng, Tiểu Lan không giống các cô, họ đều biết nếu không vì gia đình thì cô ấy cũng không đến đây làm nếu có cơ hội ra ngoài thì tốt biết bao.
“Vậy tốt rồi.” Cô ta ném thứ đó cho Tiểu Lan, sau đó nói với cô trước khi cô ra cửa, “Nếu cô đã muốn đi thì thứ này cứ ghi dưới danh nghĩa của tôi đi, dù sao thứ này cũng là của tôi, tiền hoa hồng để tôi lấy!” Cô ta ra ngoài không được, nhưng Tiểu Lan thì có thể, nếu đã như vậy cô ta hy vọng Tiểu Lan không cần dính vào mấy thứ này, hoàn toàn trong sạch đi ra ngoài.
Tiểu Lan rất muốn khóc, cô nghẹn ngào nói tiếng cảm ơn.
Mỗi người các cô đều biết rằng nơi này không an toàn, sớm muộn gì cũng có ngày bị phía trên điều ra ra, nhưng họ không cưỡng lại được sức cám dỗ của đồng tiền…… Chờ khi xảy ra chuyện, kiểm tra sổ sách sẽ rõ ai đã làm gì.
Luật pháp không dung tình, các cô sẽ phải đối mặt với hình phạt lớn hơn.
Thật nực cười.
Tiểu Lan ngẩng đầu để nước mắt chảy ngược vào trong.
Các cô rơi xuống bùn vẫn liều mạng giãy giụa muốn trở lại thế giới ban đầu, nhưng có một số người rõ ràng là trong sạch nhưng lại sẵn sàng sa ngã.
“Cô nương à, đây đã là biệt thự xa hoa nhất của chúng ta rồi! Cô xem thử đi, có gì không hài lòng, hay muốn bố trí thêm cái gì, cứ nói với chúng tôi!”
"Cô nương, đây đã là biệt thự xa hoa nhất của chúng ta rồi! Nhìn đi, còn có gì không hài lòng, còn muốn cấu hình gì? Nói đi!" Nhân viên kinh doanh bất động sản nói đến miệng lưỡi khô khốc mà đối phương có chút phản ứng nào, anh ta rất buồn bực nha, cô gái này rốt cuộc là đang chọn nhà gì vậy?
Đăng bởi | wWind |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 4 |