Hủy Hôn
Chương 100: Hủy Hôn
Vốn dĩ Tiêu Tử Nguyệt cũng có chút hứng thú với nhóm tiểu thịt tươi này, tuy không so được với Lục Trạch, nhưng tốt xấu gì cũng là mấy anh chàng đẹp trai cảnh đẹp ý vui, bây giờ ngắm Vân Xu đang tập trung xem TV, rồi lại nhìn nhóm minh tinh trong màn hình dù đã trang điểm đậm vẫn không che hết khuyết điểm, lòng nàng lặng yên như nước.
Cuộc đời yêu cái đẹp đã viên mãn, không còn yêu cầu gì nữa.
Đêm khuya, tiếng ngáy nho nhỏ vang lên.
Noãn Noãn là một chú mèo lười đã sớm làm tổ trong lòng Vân Xu ngủ say, đuôi nhỏ đầy lông quấn quanh cổ tay nàng, có lẽ vì đổi chỗ mới không có cảm giác an toàn, nó vẫn luôn ở cạnh Vân Xu không chịu rời đi.
Tiêu Tử Nguyệt thuận tay vuốt ve:
“Nó cũng thông minh lắm, biết bám chặt lấy ngươi không buông.”
“Noãn Noãn vẫn luôn rất thông minh, lần trước ta khó chịu, nó vẫn luôn yên tĩnh ở bên cạnh bầu bạn với ta, không chạy lung tung không kêu gào, ngoan lắm.”
Vân Xu nhớ lại những ngày tháng khi trước, không nhịn được lại ôm chặt mèo Ragdoll vào lòng.
Tiêu Tử Nguyệt cau mày, trong đôi mắt phượng xinh đẹp hiện lên vẻ lo lắng:
“Khó chịu lúc nào, có đến bệnh viện không, bây giờ đã khỏe chưa?”
“Là chuyện của hai tuần trước rồi, bây giờ ta đã khỏe.”
Vân Xu vội giải thích.
Tiêu Tử Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, trong lòng lại ghi nợ Lục Trạch, thời gian Xu Xu ở Lệ Cảnh không quá hai tháng, giữa chừng còn bị bệnh, Lục Trạch là tên ngốc sao, chăm sóc người ta thế nào vậy!
Nhưng không sao hết, sau này nàng chắc chắn sẽ nuôi Vân Xu trắng nõn, khỏe mạnh.
Hôm sau, Tiêu Tử Nguyệt lại tỉ mỉ dặn dò Vân Xu rất nhiều việc, mới trở về nhà họ Tiêu.
Ba Tiêu đang chờ nàng ở nhà, hủy hôn là chuyện lớn, hắn cần phải nghe suy nghĩ thật của con gái, nếu Tiêu Tử Nguyệt thật lòng muốn hủy hôn, bất kể thế nào ba Tiêu cũng sẽ giúp nàng hoàn thành tâm nguyện.
“Nguyệt Nguyệt, tối qua ngươi gọi điện cho ta nói muốn hủy hôn, có phải đã xảy ra chuyện gì không? Hay là thằng nhóc Lục Trạch kia ức hiếp ngươi?”
Ba Tiêu híp mắt, nếu thật sự Lục Trạch làm chuyện quá đáng, hắn chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua cho hắn ta.
Tiêu Tử Nguyệt khẽ giương cằm, môi đỏ cong lên:
“Ba, ba còn không biết tính của ta sao, hắn ức hiếp được ta à?”
Ba Tiêu nghĩ lại quả thật như vậy, từ nhỏ Nguyệt Nguyệt đã cực kì thông minh, chưa từng thấy ai có thể khiến nàng thiệt thòi.
“Thế thì tại sao? Mấy ngày trước chẳng phải ngươi nói muốn đến công ty Lục Trạch xem thử à, hôm qua lại đột ngột đổi ý.”
Tiêu Tử Nguyệt không muốn kéo Vân Xu vào, thế nên đáp:
“Còn có thể vì sao, chính là không có cảm giác thôi ạ, trước đây ta bằng lòng ở cạnh hắn, là vì hắn đẹp trai gia thế tốt xứng với ta, bây giờ, trong mắt ta hắn cũng chỉ có vậy.”
Giọng điệu miễn cưỡng khiến ba Tiêu sửng sốt, hắn lại quan sát tỉ mỉ sắc mặt con gái, xác định nàng nói lời thật lòng.
Thật sự rất kỳ lạ, thằng nhóc nhà họ Lục cũng không thích, ánh mắt của nàng sao đột nhiên lại cao như vậy.
“Hơn nữa hôn ước này cũng không cần thiết lắm, người hai nhà chuẩn bị một chút, chọn ngày lành công bố chuyện này ra ngoài chẳng phải được rồi sao.”
Tiêu Tử Nguyệt hời hợt nói, trước giờ nàng là người phụ nữ quyết đoán, cho đến lúc này hoàn toàn không còn tình cảm gì với Lục Trạch nữa, lại càng phóng khoáng hơn.
“Chắc chắn chưa?”
Ba Tiêu hỏi lại lần nữa, xem ra con gái thật sự không xem trọng hôn ước này, ngay cả ngày lành cũng muốn dùng.
“Con rất chắc chắn.”
Giọng điệu Tiêu Tử Nguyệt khẳng định.
Ba Tiêu không hỏi nữa, chỉ cần nàng quyết định, tất nhiên hắn sẽ giúp nàng đạt được mục đích:
“Được, nếu đã như thế, qua hai ngày nữa ta sẽ gọi điện bàn bạc với Lục Trạch.”
Cố hết sức hủy hôn một cách ổn định.
“Vâng, Lục Trạch cũng có ý hủy hôn, cho nên hai nhà không ai nợ ai, càng không cần nhường nhịn, ba…ba đừng để Lục Trạch mượn cơ hội này chiếm lợi ích nhà họ Tiêu chúng ta.”
Tiêu Tử Nguyệt nhắc nhở.
Ba Tiêu gật đầu, điểm này hắn biết rõ, nhà họ Tiêu và nhà họ Lục là người hợp tác cũng là đối thủ, trong lòng hắn tự có tính toán.
Sau khi bàn xong chuyện hôn ước, cuối cùng Tiêu Tử Nguyệt nhắc đến Vân Xu với ba Tiêu.
“Mấy ngày nay con quen một người bạn mới, sau này rảnh sẽ đưa nàng về gặp ba.”
Nhắc đến Vân Xu, ý cười trên gương mặt xinh đẹp của Tiêu Tử Nguyệt càng đậm, khiến ba Tiêu hơi ngẩn người.
Đã lâu rồi hắn chưa thấy con gái mỉm cười thân thiết như vậy, xem ra nàng rất thích người bạn mới này của mình.
“Tính tình của nàng dịu dàng lại hiền lành, lúc mỉm cười vừa xinh vừa ngọt, còn nuôi một con mèo Ragdoll đáng yêu…”
Tiêu Tử Nguyệt nói mãi không ngớt về ưu điểm của Vân Xu, ánh mắt sáng rỡ hưng phấn.
Lúc vừa bắt đầu ba Tiêu còn vui vẻ lắng nghe, sau đó càng nghe càng thấy không ổn, đây là đang kể về người bạn mới sao?
Sao lại giống cảnh trước khi con gái dẫn bạn trai về nhà trong phim truyền hình vậy, ước gì khen người ta đến nở hoa.
Đăng bởi | Buu.Buu |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 14 |