Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiêu Tử Nguyệt 3

Phiên bản Dịch · 1028 chữ

Chương 94: Tiêu Tử Nguyệt 3

"Tiêu tiểu thư, thành thật xin lỗi, đây là tất cả những gì chúng ta có thể tra ra được. Vị Vân Xu tiểu thư đó giống như đột nhiên xuất hiện trên thế giới này vậy, chúng ta căn bản không thể tìm thấy bất cứ thông tin trước đây nào về nàng, chỉ biết rằng nơi đầu tiên nàng xuất hiện là ở cảng biển thành Đông. ”

Các thám tử vẻ mặt đầy bất lực, đây là lần đầu tiên lực lượng họ gặp phải tình huống như vậy, có đội viên không tin đã gặp tà mà điều tra lại nhiều lần, nhưng kết quả vẫn vậy.

Hơn nữa đến nay, họ thậm chí còn chưa có được một bức ảnh trực diện nào của nàng ấy. Đối tượng này nếu không ở nhà, thì cũng chỉ đi loanh quanh trong khu phố, nhiều khi bị che giấu quá kín đáo, họ lại không dám tiến tới quá gần, sợ sẽ đánh rắn động cỏ.

Nhưng cố chủ vô cùng gấp gáp muốn xem tư liệu, họ chỉ đành xâu chuỗi các thông tin hiện có và gửi qua cho nàng.

Aiz...hy vọng vụ này sẽ không đạp đổ bát cơm mưu sinh của họ.

Cúp điện thoại, Tiêu Tử Nguyệt lướt xem tư liệu trên máy tính, giống như lời thám tử tư nói, thông tin chỉ vỏn vẹn vài trang, ảnh chụp được cũng chỉ là chụp từ xa, cô gái trong ảnh trên tay ôm một chú mèo Ragdoll đáng yêu, khí chất tao nhã như có như không, tựa như hòa quyện với non sông gấm vóc đằng xa.

Trong tư liệu viết, Lục Trạch cách ba, bốn ngày sẽ đến đây một lần, nhưng hắn chưa từng ở lại qua đêm, mối quan hệ giữa hai người cũng rất mập mờ.

Thành thật mà nói, nếu không phải một người bạn của Hạ tiểu thư tình cờ thấy, có lẽ Tiêu Tư Nguyệt đã một khoảng thời gian dài không thể tìm được hành tung của Lục Trạch.

Tiêu Tử Nguyệt thực sự rất tò mò, Vân Xu đó rốt cuộc đặc biệt như thế nào, mới có thể khiến một người nổi tiếng lạnh lùng vô tình như Lục Trạch, phải hao tâm tổn sức che giấu triệt để như vậy.

Có lẽ nàng sẽ phải đích thân đến gặp.

Tiêu Tử Nguyệt hành động cực kỳ nhanh chóng, ngay ngày hôm sau đã hùng hùng hổ hổ tìm tới cửa.

Trong phòng khách, Vân Xu ngồi xổm trên mặt đất, nhẹ nhàng lắc lắc cây gậy trêu mèo trong tay, những chiếc lông màu cam lướt nhanh trong không khí, bé mèo Ragdoll dễ thương cố gắng vươn ra đôi chân nhỏ xinh như hoa mận, khăng khăng đòi bắt lấy thứ đồ chơi đang thu hút toàn bộ sự chú ý của nó.

Thân thể mềm mại kéo căng ra, bé mỡ trên bụng cũng rung rung theo.

Dì Vương đang thu dọn đồ đạc bên cạnh, thỉnh thoảng bắt gặp hình ảnh Vân Xu đang trêu chọc mèo con thì không khỏi mỉm cười.

Vừa lúc đó, có tiếng chuông cửa vang lên.

Dì Vương mở video giám sát lên xem thử, một cô gái lạ mặt thanh tao và xinh đẹp đang đứng trước cửa, nàng dường như phát giác được ánh mắt của bà, liền nhìn về phía máy quay.

Mi mắt bà giật giật, trong lòng dâng lên một dự cảm không tốt, liền vội kêu Vân Xu trở về phòng.

Dì Vương đã từng làm việc trong gia tộc giàu có, từng gặp qua không ít những bà vợ làm ầm lên vì chồng mình ở ngoài bao nuôi nhân tình, có những phu nhân lửa giận phừng phừng không gì cản nổi, làm đến mức điên đảo đất trời, bà trông thấy mà trong lòng hả hê lắm.

Nhưng giữa Vân Xu và Lục tiên sinh không phải là mối quan hệ tình nhân.

Là một bảo mẫu luôn chăm sóc cho Vân Xu, bà nhận thức được rõ ràng Lục tiên sinh có ý với Vân Xu, nhưng vì một lí do nào đó mà hắn không thể hiện ra, hắn luôn mượn cớ là ân nhân của Vân Xu mà ép buộc nàng ở lại đây.

Dì Vương muốn giúp Vân Xu nhưng với khả năng của bà đặt trước một Lục thị hùng mạnh thì chẳng khác gì lấy trứng chọi đá, không biết tự lượng sức mình.

Bây giờ có một vị thiên kim tiểu thư xa lạ tìm tới cửa, dì Vương liền nghĩ đến thân phận của Lục Trạch, chắc hẳn có liên quan đến hắn, khả năng xấu nhất là vị tiểu thư này cho rằng Vân Xu là tình nhân của Lục Trạch nên tìm tới để dằn mặt.

Dì vương sắc mặt lo lắng, liền gửi tin nhắn cho Lục Trạch, lại đợi thêm một lúc.

Tiêu Tử Nguyệt vẫn giả vẻ bình tĩnh đứng đợi ngoài cửa, trên tay đeo một chiếc túi xách nhỏ được khảm những viên kim cương tinh xảo, tiếp tục bấm chuông cửa một cách từ tốn.

Một số người qua đường đã bắt đầu chú ý đến tình hình ở đây.

Dì Vương không còn cách nào khác đành phải giả vờ bình tĩnh mở cửa.

Tiêu Tử Nguyệt đứng ở cửa đợi hơn mười phút, nét mặt diễm lệ vẫn điềm nhiên như không.

Ngay khi cửa vừa mở, liền bước thẳng vào trong.

Người phụ nữ mở cửa khoảng năm mươi tuổi, khuôn mặt chất phác, ăn mặc giản dị, tay đang nắm chặt tay nắm cửa, có lẽ là người giúp việc.

Ah!

Lục Trạch cũng thật để tâm đến người phụ nữ đó, không chỉ để nàng sống trong ngôi nhà do mình đứng tên, mà còn đặc biệt thuê người đến chăm sóc.

Nhìn quanh phòng khách, dưới con mắt của Tiêu Tử Nguyệt, nhìn thoáng qua liền biết chủ nhân bố trí căn phòng này đã bỏ ra không ít tâm tư.

Bạn đang đọc Xuyên Nhanh: Vạn Người Mê Khuynh Đảo Chúng Sinh (Bản dịch) của Nguyệt Dạ Sanh Ca
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.