Áo Bông Cũ 1
Editor: Hye Jin
Nghe Diệp Nam Y nói vậy, cả hai đều không khỏi căng thẳng.
“Các cậu nhất định phải tỏ ra bình thường, nếu để Tề Nhị Oa nhận ra điều gì, ai biết hắn sẽ làm ra chuyện gì nữa.”
Vu Xuân Hương gật đầu: “Nhất định rồi, tớ và Dao Dao sẽ tự kiểm soát cảm xúc của mình.”
Sau khi bàn bạc xong, Diệp Nam Y không giữ hai người lại lâu, ngày mai vẫn còn phải đi làm đồng.
Hai người rời đi, Diệp Nam Y lại quay vào không gian. Nhìn đống hạt dẻ đầy mặt đất, cô cảm thấy hơi mệt mỏi.
Cô nghĩ thầm, tại sao không gian này không có tính năng tự động bóc vỏ nhỉ?
Suy nghĩ một lúc cũng không có cách nào hay hơn, cô đành tự tay làm, đúng là có làm thì mới có ăn.
Khi Diệp Nam Y bận rộn với đống hạt dẻ, Tề Nhị oa đang ở nhà nghe mẹ mình mắng anh trai không ngừng.
“Thôi đi, đừng mắng nữa, anh cả đâu muốn thành ra thế này.”
Vương Tú Liên, người đang không ngớt lời nguyền rủa Tề Đại Oa, vừa nghe Tề Nhị Oa nói vậy liền lập tức im bặt. Nếu để ý kỹ, có thể thấy bàn tay bà ta vẫn đang run rẩy.
“Nhưng mà, Nhị Oa à! Anh cả con thành ra thế này, sau này nhà mình biết sống sao đây!”
Tề Nhị Oa không để ý đến Vương Tú Liên, đi thẳng tới chỗ anh trai mình, ánh mắt kiên định.
“Anh cả, người anh muốn lấy, em nhất định sẽ ép cô ta về đây làm vợ anh.”
Vương Tú Liên nhìn thấy ánh mắt âm u của Tề Nhị Oa, vốn không muốn mở miệng, song nghĩ đến ý định của Đại Oa, bà đành lấy hết can đảm nói:
“Nhị Oa à, anh cả con thích cô Lý Dao, nữ thanh niên trí thức đấy.”
Tề Nhị Oa ngạc nhiên nhìn Vương Tú Liên: “Không phải nói là Vu thanh niên trí thức sao? Sao lại đổi người rồi?”
“Chuyện này ... là vì mẹ thấy Vu thanh niên trí thức làm việc giỏi hơn, nên ...”
Tề Nhị Oa giờ thì hiểu ra, đối với anh, là ai không quan trọng, miễn sao người đó tốt với anh cả là được.
Vương Tú Liên thấy Nhị Oa im lặng, trong lòng thấp thỏm lo âu.
“Chuyện này mẹ đừng lo, mẹ chỉ cần chăm sóc anh cả cho tốt là được.”
Nghe vậy, Vương Tú Liên không đồng ý. Dù bà thiên vị Đại Oa nhưng nghĩ đến những năm tháng vất vả nuôi hai đứa con, bà không muốn mệt mỏi thêm nữa.
“Nhị Oa, không được. Con nói rõ ràng đi, bao giờ thì con cưới vợ cho anh cả?”
Tề Nhị Oa không nói gì, chỉ giơ một ngón tay lên.
Vương Tú Liên mới chịu thôi, dỗ dành Đại Oa đi ngủ.
Những ngày tiếp theo, cuộc sống của Diệp Nam Y rất nề nếp, ngoài đi làm, nếu không cần thiết, cô tuyệt đối không ra ngoài.
Vu Xuân Hương và Lý Dao cũng làm tương tự.
Nếu không vì mùa thu hoạch bận rộn, chỉ với cách sống của ba người, chắc chắn sẽ khiến các thanh niên trí thức khác nghi ngờ.
Đợi vài ngày, Diệp Nam Y bắt đầu sốt ruột, quyết định đêm khuya đến thăm dò nhà Vương Tú Liên xem sao.
Đêm khuya, cô mặc một bộ đồ đen, che kín mặt bằng khẩu trang, rồi lén mở cửa sau, lắng nghe động tĩnh trong kí túc xá thanh niên trí thức.
Thấy không có gì bất thường, cô dùng không gian yểm hộ để lẻn đến nhà Vương Tú Liên.
Khi đến nơi, Diệp Nam Y ngạc nhiên phát hiện trong nhà vẫn còn sáng đèn. Điều này khiến cô vui mừng, có thể sẽ có tin tức ngoài mong đợi.
Quả nhiên, sự bất ngờ đến rất nhanh.
“Tú Liên à, thằng con trai em đã hóa ngớ ngẩn rồi, sau này chúng ta phải làm sao đây? Chẳng phải chúng ta đã bàn rồi sao, đợi nó cưới vợ xong, chúng ta sẽ tính đến chuyện của mình.”
Nghe lén ngoài tường, Diệp Nam Y cảm thấy sửng sốt. Cô chưa nghe nói Vương Tú Liên có người đàn ông nào khác. Nghe giọng điệu này, chuyện có vẻ chưa bị lộ diện ha.
Đăng bởi | HyeJin |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 20 |