Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 14

Phiên bản Dịch · 1023 chữ

Lục Trầm gật đầu, lời của Chu Phú Quý khiến anh yên tâm, trên mặt cũng nở nụ cười, “Được, về nhà tôi sẽ chuyển lời của cậu đến cô ấy. Cậu cũng nên nói chuyện rõ ràng với vợ mình. Tôi về trước đây.”

Lục Trầm trở về nhà, lúc này mới phát hiện trong sân đầy quần áo và giày dép đang phơi, sân cũng được quét dọn sạch sẽ.

Tần Chiêu Chiêu đang cầm thúng gạo từ trong phòng đi ra. Vì bị Lý Kiều Kiều làm phiền, cô chưa kịp nấu cơm, giờ đã là mười hai giờ trưa, bụng cô đói đến mức kêu réo.

Lục Trầm cũng đã về, nên cô định nấu nhiều hơn một chút. Dù sao, tất cả đồ đạc trong nhà đều là do Lục Trầm mang về.

Nếu anh về ăn thì tốt, còn nếu không cô cũng không ép buộc. Dù sao cô cũng đã làm cơm, ăn hay không là việc của anh.

Vừa bước ra khỏi phòng, cô đã thấy Lục Trầm bước tới. Cô không nhìn anh, khuôn mặt cũng không nở nụ cười, "Tôi nấu đủ cho hai người, anh có ăn ở nhà không?"

Lục Trầm cảm thấy hơi lạ. Trước đây mỗi khi thấy anh về, Tần Chiêu Chiêu đều vui mừng khôn xiết, muốn dính lấy anh. Anh cảm thấy phiền phức đến mức muốn tránh càng xa càng tốt.

Bây giờ, Tần Chiêu Chiêu giữ khoảng cách với anh, nhưng anh lại cảm thấy có gì đó không đúng. Chính anh cũng không hiểu bản thân, đây không phải điều anh luôn muốn sao? Tại sao lại cảm thấy không thoải mái?

Nhìn bóng dáng thướt tha của cô, tâm trí anh dường như trôi dạt về đâu.

Tần Chiêu Chiêu thấy anh không trả lời liền quay lại nhìn: "Tôi hỏi anh đấy?"

Lục Trầm mới sực tỉnh: "Giờ này thì trong căng tin cũng hết cơm rồi. Tôi ăn ở nhà."

"Thời gian cũng không còn nhiều, tôi sợ không kịp. Anh đi nhóm lửa, tôi sẽ nấu cơm," Tần Chiêu Chiêu bình thản nói.

Lục Trầm ngoan ngoãn đáp lời rồi vào bếp nhóm lửa.

Là lính nên việc nhóm lửa nấu cơm với Lục Trầm là việc quá dễ dàng.

Tần Chiêu Chiêu thấy anh nghe lời như vậy, tự hỏi liệu anh có bị ảnh hưởng tâm lý gì không, rồi cô lắc đầu lẩm bẩm: “Sao mình phải nghĩ nhiều làm gì, hắn thế nào liên quan gì đến mình?”

Lửa đã nhóm, Tần Chiêu Chiêu cũng đã vo xong gạo.

Cô đổ gạo vào nồi, thêm nước ngập gạo khoảng một đốt ngón tay, rồi đậy nắp lại, sau đó dặn Lục Trầm: "Anh phải để lửa đều, nếu không cơm nấu sẽ không ngon."

Chưa kịp nghe Lục Trầm trả lời, cô đã mang khoai tây ra ngoài.

Lục Trầm biết rằng cô vẫn đang giận vì chuyện trước đó anh đã hiểu lầm cô, không đứng về phía cô, còn đẩy cô. Anh cũng tự nhận là mình sai, không phân biệt phải trái, đã đổ oan cho cô. Nếu là người khác, chắc chắn cũng sẽ giận.

Anh là người biết tự suy ngẫm, đã nhận ra lỗi của mình. Dù chưa xin lỗi nhưng anh đã lên tiếng bảo vệ cô rồi.

Trong khi đó, Tần Chiêu Chiêu đang gọt khoai tây bên ngoài không hề hay biết suy nghĩ của anh.

Dù cô nói là không quan tâm, nhưng trong đầu vẫn không ngừng nghĩ về việc Lục Trầm đã không tin cô và đẩy cô ra. Càng nghĩ càng tức, cô lấy khoai tây ra trút giận.

Sau khi gọt xong, cô quay lại bếp, thái khoai thành sợi rồi cho vào nước rửa sạch. Cô cũng cắt sẵn ớt khô, hành lá và hai tép tỏi.

Hai người ở cùng một phòng nhưng không nói chuyện, không khí trở nên hơi ngượng ngùng.

Lục Trầm muốn tìm chủ đề để nói, nhưng nghĩ mãi vẫn không tìm ra, đành tiếp tục im lặng. Lúc này, anh thật sự mong Tần Chiêu Chiêu giống như trước, nói liên tục dù toàn là chuyện tầm phào.

Tần Chiêu Chiêu nhanh nhẹn thái khoai tây thành sợi mảnh.

Lục Trầm nhìn thấy cô thái khoai một cách thuần thục, mảnh hơn cả đầu bếp ở căng tin, tự hỏi liệu cô có thật sự biết nấu ăn không. Kỹ thuật thái như thế này không phải chỉ học trong một hai ngày là được.

Chỉ là anh thấy cô không giống Tần Chiêu Chiêu của ngày trước nữa.

Tần Chiêu Chiêu đã cắt rau xong.

Lục Trầm cũng nhanh nhẹn đốt nóng chảo.

Tần Chiêu Chiêu không nói gì, chỉ đổ dầu vào chảo nóng, rồi thêm hành lá, muối, tỏi và ớt khô để phi thơm. Sau đó, cô cho khoai tây vào, đảo qua vài lần rồi đổ giấm vào. Khi cho giấm vào ngay từ đầu khoai tây sẽ giữ được độ giòn.

Cô tiếp tục đảo đều cho đến khi chín tới, cuối cùng rắc một ít bột ngọt. Một đĩa khoai tây chua cay ngon miệng đã hoàn thành.

Tần Chiêu Chiêu múc khoai tây ra đĩa.

Sau đó, cô đổ một gáo nước vào chảo còn nóng, rồi dùng bàn chải cọ rửa sạch.

Khắp bếp tỏa ra mùi thơm của cơm và thức ăn, Tần Chiêu Chiêu nhanh nhẹn mở nắp nồi cơm, thấy cơm đã nấu vừa vặn, hạt nào ra hạt nấy.

Lúc này, cô mới nói chuyện: “Tắt lửa đi, cơm chín rồi.”

Lục Trầm nghe lời, dùng tro củi trong bếp để dập tắt lửa.

Tần Chiêu Chiêu bê cơm và thức ăn ra phòng khách, rồi quay lại múc thêm cơm.

Cô thấy Lục Trầm đã múc một bát cơm to đầy.

“Đưa bát cơm đây cho tôi. Anh đi rửa tay rồi vào ăn cơm.” Tần Chiêu Chiêu nhận lấy bát cơm từ tay anh, rồi lấy thêm hai bát cơm nhỏ và đôi đũa, mang ra phòng khách.

Bạn đang đọc Xuyên Về Năm 80, Lấy Phải Sĩ Quan Quân Đội Là Tên Cuồng Mê Vợ (Dịch) của Một Nha Đích Thỏ Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HoaThanh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.