Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1000 chữ

Sau khi lo xong tang lễ cho ông nội, Lục Trầm đưa cô đi ly hôn.

Kết hôn rồi, nguyên chủ mới biết gia cảnh của Lục Trầm tốt như thế nào, sống trong khu nhà tập thể của quân đội.

Mẹ chồng là kế toán của nhà máy quốc doanh, bố chồng là tư lệnh quân khu.

Anh trai của Lục Trầm làm việc trong cơ quan chính phủ, chị dâu là giáo viên trường học.

Em gái làm việc trong thư viện.

Cô lấy lý do ông nội mới mất phải để tang một năm, đợi một năm sau mới ly hôn.

Lục Trầm thấy như vậy thì tốt hơn nên cũng đồng ý.

Bố mẹ chồng bảo cô đi theo quân ngũ. Lục Trầm không đồng ý, lấy lý do nhà tập thể đã ở chật hết, không còn nhà nào thừa để cho cô nên để cô ở nhà.

Anh hứa với nguyên chủ rằng trong năm nay, mỗi tháng sẽ đưa cho cô ba mươi tệ tiền tiêu vặt.

Nguyên chủ thấy mình cũng không đi được, ở nhà không làm gì cũng có ba mươi tệ tiền tiêu vặt nên đồng ý.

Sau khi Lục Trầm đi rồi.

Bố mẹ chồng đối xử với nguyên chủ rất tốt, thời gian trôi qua, nguyên chủ dần dần đánh mất chính mình.

Bản tính của cô cũng dần dần bộc lộ ra ngoài theo thời gian quen biết với bố mẹ chồng.

Vì mỗi tháng có ba mươi tệ Lục Trầm đưa cho. Cô hàng ngày nhàn rỗi, không làm bất kỳ việc nhà nào.

Mỗi ngày việc quan trọng nhất là ra ngoài mua sắm, mua quần áo đẹp, giày dép, mỹ phẩm.

Đói thì ra ngoài ăn.

Còn bố mẹ chồng có bận rộn cả ngày có cơm ăn hay không, cô không quan tâm.

Cũng không phải cô không quan tâm, mà là trong đầu cô không có khái niệm này.

Cô thích mặc quần áo nhưng không thích giặt quần áo, quần áo mặc bẩn cũng không giặt, không có quần áo mặc thì đi mua quần áo. Quần áo bẩn trong phòng chất thành đống.

Cô không thấy bừa bộn, không bao giờ dọn dẹp.

Sau khi quen với nhà chồng, tiền Lục Trầm đưa cho cô tiêu hết, cô liền xin mẹ chồng.

Lúc đầu mẹ chồng còn đưa nhưng sau khi cô tiêu xài ngày càng nhiều, mẹ chồng cũng không đưa tiền cho cô nữa.

Bản tính của cô hoàn toàn bộc lộ, không đưa tiền, cô liền chạy thẳng vào phòng mẹ chồng lục tung tủ lấy tiền.

Mẹ chồng bị cô làm cho suy nhược thần kinh, cuối cùng ngất xỉu phải nhập viện.

Lục Trầm biết chuyện liền về ly hôn.

Nguyên chủ nhất quyết không chịu.

Lục Trầm không còn cách nào khác, không thể để cô tiếp tục làm hại gia đình, cho nên đành tạm thời cho cô đi theo quân ngũ.

Nghe nói được đi theo quân ngũ, cô rất vui mừng.

Mang theo hai thùng quần áo lớn, một thùng đồ ăn lớn, vui vẻ theo Lục Trầm đến khu nhà tập thể.

Cô là tiểu thư thành phố, đến đây không quen một ai.

Lục Trầm lại đối xử với cô lạnh nhạt, khiến cô rất không vui.

Vào lúc cô buồn chán nhất, cô đã quen một quân tẩu trong khu nhà tập thể.

Họ cùng tuổi, cô coi đối phương là bạn, chuyện gì cũng kể cho cô ta nghe.

Ai ngờ người đó không có ý tốt, đem hết những chuyện riêng tư của cô truyền ra ngoài.

Những quân tẩu trong khu nhà tập thể đều biết cô và Lục Trầm là hôn nhân hình thức, đến giờ vẫn chưa động phòng.

Nguyên chủ biết chuyện thì rất tức giận, liền đè quân tẩu đó xuống đất đánh. Sau đó bị những người khác kéo ra, cô cho rằng họ thiên vị.

Lục Trầm về nhà mắng cô một trận.

Cô không chiếm được lợi còn phải chịu thiệt thòi, liền hận tất cả mọi người trong khu nhà tập thể.

Bắt đầu gây chuyện trong khu nhà tập thể.

Những quân tẩu trong khu nhà tập thể biết nuôi gà, trồng rau, tự cung tự cấp.

Chỉ cần có con gà nào đi qua cửa nhà cô, cô không đánh chết thì cũng đánh bị thương.

Rảnh rỗi lại đi dạo một vòng trong vườn rau.

Cà chua, cà chua bi, dưa chuột, cà tím, đậu đũa, ớt chỉ cần cô nhìn thấy là mang về nhà.

Những đứa trẻ đi qua cửa nhà cô, cô cầm gậy đuổi theo. Dọa cho bọn trẻ nhìn thấy cô như nhìn thấy ma.

Lục Trầm vì những chuyện cô gây ra mà ba ngày hai đầu về giải quyết.

Bên này hứa hẹn đàng hoàng, chưa được hai ngày lại tiếp tục tái phạm. Bị cô làm cho đau đầu.

Chỉ cần nhắc đến chuyện ly hôn, nguyên chủ lập tức nằm vật ra đất ăn vạ. Hoặc là lấy một sợi dây thừng ra cổng đơn vị treo cổ.

Lục Trầm mất hết mặt mũi đành phải thỏa hiệp.

Nguyên chủ để có thể sớm động phòng với Lục Trầm, chứng minh quan hệ vợ chồng.

Cô nửa đêm cởi truồng trèo lên giường. Nhưng lại bị Lục Trầm đá xuống.

Còn nói với cô, ly hôn là chuyện sớm muộn. Không cho cô ảo tưởng nữa.

Cô tức giận nhất thời đầu óc ngắn mạch liền nghĩ đến việc hủy hoại của quý của Lục Trầm.

Nửa đêm cầm dao đi vào phòng Lục Trầm, nhân lúc anh ngủ say định ra tay.

Cuối cùng bị Lục Trầm đá một cước, đầu đập vào tường, rồi cô xuyên đến đây.

Tần Chiêu Chiêu xoa trán, cô thật muốn chết thêm lần nữa.

Nhưng nghĩ đến thi thể của cô đã sớm hóa thành tro.

Bạn đang đọc Xuyên Về Năm 80, Lấy Phải Sĩ Quan Quân Đội Là Tên Cuồng Mê Vợ (Dịch) của Một Nha Đích Thỏ Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HoaThanh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.