Xuyên việt Ngũ Long
Lão Vũ nhìn mình ở trong gương, đã qua hơn một giờ, nhưng vẫn không cách nào tin được.
Trong gương là một trung niên tầm năm lăm tuổi, dáng người oai hùng, thân cao ít nhất 1m8, khuôn mặt dù đã đứng tuổi, nhưng vẫn không giấu được nét phong độ thời trai trẻ.
Người hắn mặc một bộ cẩm phục, lưng đeo đai ngọc, vừa nhìn đã biết là nhân vật phú quý.
Đó chính là bộ dáng của lão Vũ hiện tại.
- Không nghĩ tới, thật không nghĩ tới, tình tiết xuyên vào tác phẩm máu chó như vậy, lại xuất hiện ở trên người mình…
Lão Vũ lẩm bẩm.
- Hơn nữa nhân vật này, không chỉ có cuộc đời giống mình, tên tuổi giống mình, mà ngay cả bộ dáng cũng giống như đúc…
Nhìn mình trong gương, lão Vũ không biết đây là thực, hay chỉ là một loại ảo giác sau khi chết.
Hắn còn nhớ rất rõ, mình vì báo thù, nhẫn nhịn bốn năm, lang thang nhặt rác, mặc cho kẻ thù giám sát, nhục mạ, đánh đập…
Bốn năm đó, lão Vũ không cách nào dùng từ ngữ để diễn tả những gì mình trải qua, cay đắng, tủi nhục, đau đớn, suy sụp, tinh thần vặn vẹo… tất cả hắn đều tự mình thử nghiệm.
Mà kẻ thù của hắn, vì muốn hành hạ hắn, để hắn sống không bằng chết, nên dù có thừa năng lực để hắn biến mất, nhưng vẫn để hắn sống, chỉ là cho người giám sát, một khi hắn muốn chạy trốn, hay có điều bất thường, thì sẽ đánh đến thừa sống thiếu chết.
Lại không biết, quyết định này của đối phương, sẽ khiến mình hối hận đến dường nào.
Bởi vì từ lúc đó, một kế hoạch báo thù đã được lão Vũ ấp ủ.
Muốn lật đổ đế chế thương mại của đối phương, kia là điều không thể, bởi vì ở dưới sự giám sát của kẻ thù, hắn ngay cả mở quán ăn vỉa hè, bán hàng rong cũng không làm được.
Vì vậy hắn lập ra một kế hoạch dài hạn, nhẫn nhục sống từng ngày, chờ đợi thời cơ tới.
Hắn không xin ăn, mà đi nhặt rác, bởi vì xin ăn, làm sao có thể xin được các linh kiện, tài liệu… để làm boom tự chế?
Quả boom phát nổ ở trong biệt thự kia, là hắn nhặt từng linh kiện, hoặc mua lại ở chỗ vựa thu mua, gom góp từng tí một trong hơn bốn năm.
Về phần bộ com lê, giày tây, còn có người cắt tóc cho hắn, đó là người lúc trước từng nợ ân tình của hắn, khi hắn sa cơ, từng nói với người kia: Nếu có một ngày chú sắp mất, con có thể tới giúp chú chỉnh trang lại cho tươm tất, để chú ra đi thanh thản không?
Đối với nhân tính, lão Vũ quá hiểu rõ, hắn đã sa cơ, còn bị kẻ thù nhằm vào, những người thân quen trước kia, ai giám ra tay giúp hắn?
Nhưng lấy một ân tình to lớn, chỉ để đổi điểu kiện tươm tất trước khi lìa đời, thì đại đa số người sẽ vui lòng trả.
Nghĩa tử là nghĩa tận, không phải sao?
Còn con trai hắn, một súc sinh không hơn không kém, hơn nữa tâm tính vặn vẹo, bị chà đạp lâu như vậy, sao có thể không sinh ra ý nghĩ báo thù?
Chỉ là không dám, với chưa có cơ hội mà thôi!
Tất cả đều ở trong tính toán của mình, mục đích chính là kéo kẻ thù cùng chết.
Phải nói, nếu không phải lúc trước hắn vì quá nuông chiều con trai, tất cả suy nghĩ điều bị tình thương của cha chi phối, thì đối thủ làm sao có cơ hội xuống tay với hắn?
Một khi không còn điểm yếu này, cho dù hắn đã cùng đường mạt lộ, cũng có thể khiến kẻ thù run rẩy.
Nhớ tới ánh mắt tuyệt vọng của kẻ thù khi hắn kích hoạt quả boom tự chế, khóe miệng lão Vũ nhịn không được nhếch lên nụ cười khoái trá.
Từ trong hồi ức tỉnh táo lại, lão Vũ lẩm bẩm.
- Mặc kệ là thật hay ảo, nhưng nếu đã trọng sinh vào nhân vật có cuộc đời giống hệt mình này, ta nhất định sẽ không để bi kịch xảy ra…
- Từ hôm nay, ta chính là Hồ Thành Vũ, Tri Phủ Thanh Hà Phủ, Nhị đương gia của Hồ gia.
Hồ Thành Vũ đi tới bên bàn, ngồi xuống ghế, tự rót cho mình một chén trà, nhấp một ngụm, mùi vị không hề thua kém các loại danh trà ở kiếp trước.
- Chỉ là không biết hiện tại, đã đến giai đoạn nào trong Ngũ Long Tranh Bá Truyện… nếu là sau tiết điểm Thái Giám Loạn Triều Cương, vậy thì rất nguy hiểm, hầu như khó có khả năng xoay chuyển tình thế, bởi vì khi đó loạn tượng đã sinh, mấy nhân vật chính kia đã thành đại thế, các tông môn ẩn thế cũng sớm xuất sơn, lựa chọn xong minh chủ để phò tá…
Hồ Thành Vũ lẩm bẩm, bắt đầu nhớ lại cốt truyện của Ngũ Long Tranh Bá Truyện.
Bộ truyện này có đến hai phần, phần một là nói về Chiêu Hoàng Nữ Đế.
Nàng là một người trọng sinh, hơn nữa còn trọng sinh từ trong bụng mẹ, thuộc về thể loại phụ hoàng và mẫu hậu có thể đọc được suy nghĩ của ta.
Chính vì vậy, từ sau khi Chiêu Hoàng Nữ Đế sinh ra, tiên hoàng ở dưới sự trợ giúp của nàng, làm ra rất nhiều biến cách, khiến cho quốc lực của Bách Việt ngày càng hùng mạnh.
Đến năm 13 tuổi, sau khi làm lễ thành nhân, tiên hoàng liền chủ động thoái vị, nhường ngôi cho con gái, để Chiêu Hoàng Nữ Đế chấp chưởng triều chính.
Đến thời đại này, Bách Việt càng phát triển vượt bậc, nhất là Nữ Đế có rất nhiều kỳ tư diệu tưởng, sáng tạo vô số thứ thần kỳ, chẳng hạn như gương thủy tinh, xi măng, bánh xe cao su, trang phục mới lạ của phái nữ, vật phẩm sinh hoạt hằng ngày, phương pháp làm muối, làm nông… nói chung nhiều không kể xiết, nhưng không ngoại lệ, mỗi một loại đều mang đến lợi ích to lớn cho bách tính cùng quốc gia.
Cũng nhờ vậy, Bách Việt mới trở nên hùng cường, hoàn thành sự nghiệp thống nhất toàn bộ tiểu quốc ở xung quanh, tạo thành Đại Việt to lớn như hiện tại.
Nhưng tiệc vui chóng tàn, đến năm Chiêu Hoàng Nữ Đế 30 tuổi, ở dưới sức ép của hoàng tộc cùng triều thần, nàng lập nam hậu.
Vốn dĩ hai người từ nhỏ thanh mai trúc mã, Chiêu Hoàng Nữ Đế cũng có chút tình cảm với đối phương, cho nên cuối cùng gật đầu đồng ý.
Hôn lễ diễn ra long trọng, ai nghĩ đến trong đêm tân hôn, Chiêu Hoàng Nữ Đế lại bị ám sát, khiến cho thiên hạ chấn động.
Tiên hoàng chỉ có một mình Chiêu Hoàng Nữ Đế là con, Chiêu Hoàng Nữ Đế chết trẻ, hoàng vị nên về ai?
Nội bộ hoàng tộc, còn có các đại lão trên triều đình, tự nhiên tranh đấu kịch liệt, diễn biến thành nhiều phe phái, đánh đến kinh thành hôn thiên ám địa.
Cuối cùng sau khi thấy tổn thất quá lớn, bọn hắn mới ngồi xuống thỏa hiệp, chọn thế tử vừa mới sinh được mấy ngày của Anh Dực Vương kế vị, hiệu là Chiêu Nghi Đế.
Lập mẫu thân của Chiêu Nghi Đế là Dương Vân Nga làm thái hậu.
Đăng bởi | ThienVucThanhChu |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 14 |