Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nam Biên Tứ Mỹ Ba Tư Trác Nhã (2)

Tiểu thuyết gốc · 1458 chữ

Một thanh niên huyết khí phương cương như hắn, bảo hắn đi tự cung, cho dù là thần công hắn cũng không thèm.

- Bất quá có thể tu luyện tới Đại Tông Sư, đã là quá tốt rồi, thần công này cần điều kiện chưa tu luyện bất kỳ công pháp nào, nếu đã tu luyện thì phải phế đi, hoàn toàn phù hợp với tình huống của ta…

Nghĩ tới đây, Nguyễn Phúc Quang không chút do dự, bắt đầu cảm ngộ tu luyện.

Cho đến ba ngày sau, Nguyễn Phúc Quang mới đứng dậy, thần sắc cực kỳ hài lòng.

- Công pháp thật kỳ diệu, tu vi của ta đã khôi phục tới cảnh giới Tam Lưu, hơn nữa trình độ chân khí hùng hậu hơn trước ít nhất gấp đôi…

Nhìn công pháp trên vách đá, trong mắt Nguyễn Phúc Quang không giấu được vẻ vui mừng, thầm nói.

- Trước rời khỏi đây đã, đi tìm nước và thức ăn, bằng không còn chưa thành cao thủ, ta đã chết đói rồi!

Võ giả theo tu vi tăng cao, khí huyết cường đại, có thể không ăn không uống một thời gian, nhưng cũng chỉ nhịn lâu hơn người thường vài ngày mà thôi.

Sau đó hắn vung kiếm, xóa sạch tất cả chữ viết trên vách đá, lạnh lùng nói.

- Thần công huyền diệu như vậy, chỉ có thiêu kiêu như Nguyễn Phúc Quang ta mới có thể học được.

Không chỉ vậy, tất cả dấu vết trong động phủ đều bị hắn kiểm tra và xử lý một lần, người khác tới sau nhìn vào, chỉ thấy đây là một nơi bỏ hoang không có thứ gì.

Sau khi làm xong, Nguyễn Phúc Quang mới hài lòng mỉm cười, tung người bám vào vách đá leo lên.

Chàm Châu, thành Đồ Bàn.

So với châu thành của những Châu khác, thành Đồ Bàn có quy mô và diện tích lớn hơn nhiều, dù sao đây cũng từng là kinh đô của Chăm quốc lúc trước.

Kiến trúc trong thành cũng khá khác biệt với thành trì của người Kinh Việt, xây dựng rất nhiều tháp cổ, điêu khắc tượng thần Bà La Môn, Tu La… nhìn cổ kính hoang sơ, nhưng lại không thiếu vẻ đẹp dị vực.

Lúc này trời còn chưa sáng, cả cổ thành còn chìn trong yên tĩnh.

Phủ Tổng Đốc, cũng chính là hoàng cung năm xưa của Chăm quốc.

Năm xưa sau khi Chiêu Hoàng Nữ Đế nhất thống thiên hạ, cố cung cũ của các tiểu quốc tự nhiên bị phong bế, chỉ được mở ra khi Nữ Đế vi hành thiên hạ đi ngang qua.

Nhưng sau khi Nữ Đế băng hà, triều thần đấu đá, làm quyền lực của triều đình suy yếu, Chế Bồng Na cùng các cựu thần Chăm quốc đều sinh ra dã tâm.

Ba năm trước, Chế Bồng Na lấy lý do phủ Tổng Đốc bị bão lũ làm hư hỏng, cần phải xây dựng lại, trình tấu xin triều đình cho phép tạm thời chuyển vào cố cung ở tạm, chờ phủ Tổng Đốc mới hoàn thành sẽ chuyển ra.

Đương nhiên nếu chỉ có một tờ tấu sớ này, đám đại thần đang nắm quyền trên triều tự nhiên sẽ khịt mũi xem thường, không chút do dự ném qua một bên.

Nhưng kèm theo tấu sớ này, là mấy chục rương vàng bạc châu báu, đặc sản địa phương, còn có hàng trăm vũ nữ Apsara nóng bỏng diễm lệ… làm cho nó trở nên cực nặng, đám đại thần kia dù sao cũng đã già, cầm thấy nặng trịch, ném không nổi a.

Vì vậy cả đám tặc lưỡi thở dài, trình tấu với ấu đế và thái hậu, cuối cùng chấp thuận thỉnh cầu, nhưng yêu cầu sau khi phủ Tổng Đốc xây xong, phải lập tức chuyển ra.

Chế Bồng Na tự nhiên liên tục đồng ý, rối rít cảm tạ long ân.

Nhưng đến nay, ba năm đã trôi qua, nhưng phủ Tổng Đốc mới còn chưa được động thổ đào móng.

Dã tâm của Chế Bồng Na, trí sĩ trong thiên hạ ai không nhìn ra, nhưng hiện tượng như vậy đâu đâu cũng có, triều đình hiện tại cũng không có tinh lực đi quản.

Ít nhất hiện tại Chàm Châu vẫn nộp thuế lên triều đình đầy đủ, Chế Bồng Na cũng rất “biết điều” với đám đại lão trong triều, chưa có lộ ra ý định phản nghịch, không phải sao?

- Báo, đại nhân, xảy ra đại sự!

Cố cung yên tĩnh bị thanh âm the thé phá hủy, khiến rất nhiều binh sĩ tuần tra cùng nha hoàn giật mình.

Trong tẩm cung của quốc vương lúc trước, trên giường êm, Chế Bồng Na còn đang chìm vào mộng đẹp, khóe miệng thỉnh thoảng còn nhếch lên nụ cười đắc ý.

Bên cạnh hắn là một thiếu nữ chừng 25 tuổi, dung nhan cực kỳ diễm lệ, làn da không trắng hồng rạng rỡ như Ninh Lan Ngọc, hay Tống Diệp Hoàng Lan, Phạm Tử Huyên, mà pha lẫn giữa màu bánh mật và trắng nhẹ, nhìn tràn ngập khỏe mạnh cùng dẻo dai.

Ngũ quan tinh xảo không chút tì vết, mày như núi xa, lông mi vừa dài vừa cong, môi hồng ướt át, mái tóc đen óng mượt xõa tung, cho dù đang nằm ngủ, cũng toát ra vẻ đẹp kinh tâm động phách.

So với đám người Ninh Lan Ngọc, Tống Diệp Hoàng Lan… thì mỗi người mỗi vẻ, mười phân vẹn mười, không hề kém cạnh chút nào.

Nàng chính là Ba Tư Trác Nhã, một trong Nam Biên Tứ Mỹ, ái thiếp của Chế Bồng Na.

Đồng thời nàng còn có một thân phận khác, chính là Thần Nữ đời này của Bà La Môn Giáo.

Bà La Môn Giáo là một giáo phái cực kỳ cường thịnh ở Chăm quốc cùng một số tiểu quốc lân cận trước kia, chỉ là sau khi Chiêu Hoàng Nữ Đế xua binh nam tiến, Bà La Môn Giáo gần như bị diệt sạch, chỉ còn lại một ít tàn dư trốn vào núi rừng hiểm trở.

Hiện tại thiên hạ loạn tượng, Bà La Môn Giáo nhìn thấy thời cơ phục hưng, vì vậy mới để Ba Tư Trác Nhã xuất thế, đi theo bên cạnh Chế Bồng Na, mục đích cũng giống như Huyền Thiên Giáo.

Khí vận là thứ gì đó rất hư vô mờ mịt với bách tính, nhưng đối với những đại giáo kia, bọn hắn lại tin tưởng không nghi ngờ.

Chỉ có đi theo quân chủ từ lúc khởi nghiệp, trợ giúp hắn thành Chân Long Thiên Tử, mới có thể chia sẽ được càng nhiều khí vận, giáo phái mới có thể nhanh chóng phục hưng.

Hơn nữa giáo lý và pháp môn của Bà La Môn Giáo rất chú trọng giai cấp, phải nói cực kỳ hà khắc, vì vậy bọn hắn cần phải sớm nắm hoàng quyền trong tay, như vậy giáo lý và pháp môn của bọn hắn mới có thể thông suốt, tu luyện không trở ngại.

Kinh Vệ Đà của bọn hắn chia chúng sinh thành năm loại đẳng cấp khác biệt là, Bà La Môn, Sát Đế Lỵ, Phệ Xá, Thủ Đà La cùng Chiên Đà La.

Theo giáo lý của bọn hắn, tổ tiên thuộc đẳng cấp nào thì con cháu cũng thuộc đẳng cấp đó, dù có gắng phấn đấu đến đâu thì cũng không thể được xếp lên đẳng cấp cao hơn (ví dụ: một người Thủ Đà La dù tài năng, chiến đấu dũng cảm, lập nhiều chiến công thì cũng mãi chỉ là lính, không bao giờ được bổ nhiệm làm tướng quân, vì chức vị đó chỉ dành cho người thuộc đẳng cấp Sát Đế Lỵ trở lên).

Người thuộc các đẳng cấp chênh lệch xa thì không được kết hôn với nhau (ví dụ: một người thuộc đẳng cấp Bà La Môn và Sát Đế Lỵ thì có thể kết hôn với một người cũng thuộc đẳng cấp Bà La Môn hoặc Sát Đế Lỵ, cùng lắm cũng chỉ kết hôn với một người Phệ Xá giàu có, chứ tuyệt đối không được kết hôn với Thủ Đà La trở xuống).

Một số công việc chỉ dành cho người thuộc đẳng cấp cao, đẳng cấp thấp hơn không được phép làm, nếu vi phạm sẽ bị trừng phạt (ví dụ: việc cúng tế tôn giáo chỉ có đẳng cấp Bà La Môn được phép làm; chức vị quan lại, tướng quân chỉ có đẳng cấp Sát Đế Lỵ trở lên được phép làm).

Bạn đang đọc Xuyên Việt Ngũ Long: Ta Từ Lừa Gạt Tiểu Tức Phụ Bắt Đầu sáng tác bởi ThienVucThanhChu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThienVucThanhChu
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.