Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Có thể tưởng tượng như thế sao? (2)

Tiểu thuyết gốc · 1275 chữ

Ninh Lập Nghiệp nhìn lệnh bài, xác định là thật thì kinh ngạc, hỏi lại.

- Nguyễn Phúc Quang? Trưởng tôn của Hoàng Thành Cấm Vệ Điện Tiền Chỉ Huy Sứ Nguyễn Phúc Hoàng?

Hạ nhân gật đầu.

Ninh Lập Nghiệp nhíu mày.

- Ta chưa từng quen biết người này, cũng không có bất cứ quan hệ gì tới Nguyễn gia, hắn tới bái phỏng ta làm gì?

Hắn tinh ý liếc thấy nữ nhi nhíu mày, thì ra hiệu hạ nhân lui ra xa, sau đó hỏi.

- Ngọc nhi, con quen người này?

Ninh Lan Ngọc lắc đầu.

- Không quen, thời điểm về nhà…

Nàng sơ lược kể lại sự tình gặp Nguyễn Phúc Quang.

Trương thị nhíu mày.

- Chỉ vô tình gặp gỡ, lại tìm đến tận nhà bái phỏng? Hơn nữa nếu hắn đã tìm được đến đây, thì nên biết Ngọc nhi là người đã có gia thất. Biết nữ tử đã có gia thất, còn dây dưa như thế, đây là muốn hủy danh tiết của Ngọc nhi sao? Nhân phẩm của người này, không được.

Một câu đánh giá của Trương thị, đã xem như phán Nguyễn Phúc Quang tử hình.

Nàng là con cháu thư hương môn đệ, rất xem trọng lễ giáo, tính cách của Ninh Lan Ngọc, là hoàn toàn in khuôn mẫu ra từ nàng.

Ý nghĩ của Ninh Lan Ngọc cũng không khác mẫu thân là mấy, trong mắt không che giấu được vẻ chán ghét.

Cho dù Hồ Thành Nhân có tệ hại như thế nào, thì kia cũng là chồng nàng, có mai mối dẫn đường, có hôn thư làm chứng, có trưởng bối hai bên chúc phúc, nàng được kiệu tám người khiêng đi vào cửa chính của Hồ gia, trở thành con dâu của bọn hắn.

Ngươi là cái thá gì, lại muốn dây dưa, hủy thanh danh của ta?

Ngươi cũng không phải ai kia, có tư cách sao?

Ninh Lập Viễn nghe vợ nhận xét, cũng cảm thấy nhân phẩm của Nguyễn Phúc Quang này có vấn đề, nhưng tính cách hắn thận trọng, không muốn chưa hiểu rõ chân tướng đã trục khách, này không phù hợp lễ tiết, vì vậy gọi hạ nhân tới, bảo mời đối phương tới phòng khách.

Sau khi hạ nhân đi, hắn cũng đứng dậy nói.

- Ta đi xem Nguyễn Phúc Quang kia đến có mục đích gì, nếu thật vì Ngọc nhi, vậy thì không cần phải khách sáo, trục khách là được.

Trương thị gật đầu, đồng ý với cách xử lý vấn đề của phu quân.

Chờ phu quân đi rồi, Trương thị mới kéo nữ nhi tâm sự chuyện thầm kín của nữ nhân.

- Ngọc nhi, đã năm năm rồi, sao con còn chưa có tin vui? Chẳng lẽ hai vợ chồng các con không hòa hợp?

Nàng tự nhiên biết nhân phẩm của đứa con rể kia không tốt, nổi danh hoàn khố, nên rất không ưa.

Nhưng nữ nhi dù sao cũng đã gả vào Hồ gia, hơn năm năm rồi còn chưa có tin vui, nàng làm mẹ tự nhiên sốt ruột.

Phải biết ở thế giới này, tội lớn nhất chính là không có con nối dõi, huống hồ là đại tộc như Hồ gia.

Một khi Ninh Lan Ngọc không có con, mà Hồ Thành Nhân ở bên ngoài ăn chơi lêu lổng, lại sinh ra dã chủng nào đó, như vậy địa vị của Ninh Lan Ngọc đáng để lo.

Ninh gia cũng theo đó ảnh hưởng rất lớn.

Ninh Lan Ngọc tự nhiên không dám nói sự tình mình và Hồ Thành Nhân vẫn chưa viên phòng ra, bằng không mẫu thân rất có thể sẽ tức chết.

Vì vậy chỉ có thể lấp lửng.

- Võ giả muốn sinh con không dễ, huống hồ súc… phu quân ăn chơi phóng túng, bị tửu sắc rút sạch, muốn mang thai khó càng thêm khó.

Nghe vậy, Trương thị cũng thở dài, sau đó cảm thấy bất bình thay con gái.

- Gia hỏa kia thật là mắt mù, có thê tử như hoa như ngọc ở trong nhà, lại cả ngày chơi bời lêu lổng. Thành Vũ tài hoa hơn người, sao lại sinh ra một phế vật như vậy, ta thật hoài nghi súc sinh kia không phải con ruột của hắn.

- Mẫu thân, không nên như vậy, lỡ lời này đến tai cha chồng sẽ không tốt!

Trương thị hừ hừ.

- Ở đây chỉ có hai mẹ con ta, sợ cái gì chứ, chẳng lẽ ngươi lại bán mẫu thân?

- Là số phận của nữ nhi không tốt, trách ai được.

Ninh Lan Ngọc lẩm bẩm, thần sắc buồn bả.

Thấy con gái u sầu như thế, Trương thị càng bất bình, giận lây sang cả Hồ Thành Vũ.

- Hừ, ta thật hối hận vì năm đó đồng ý gả con cho phế vật kia, cũng là do Thành Vũ quá biết lừa gạt, nói cái gì tuổi trẻ ai không có lúc sai lầm, cưới vợ về lại tu tâm dưỡng tánh… hừ hừ, đều là lừa người. Nếu năm đó hắn cầu hôn cho chính hắn, ta càng thấy an tâm hơn, ít nhất cả hai rất xứng đôi, nữ nhi ta khuynh quốc khuynh thành, hắn thì tài hoa hơn người…

- Mẫu thân, người nói cái gì vậy?

Ninh Lan Ngọc giật thót cả mình, khuôn mặt đỏ bừng, còn tưởng mẫu thân biết được bí mật của hai người.

- Mẫu thân cũng chỉ tưởng tượng mà thôi, nơi này cũng không có ai, con lo lắng cái gì?

Ninh Lan Ngọc khẽ gắt.

- Có thể tưởng tượng như thế sao?

Trương thị nói.

- Có gì không thể? Lúc ấy hắn mất thê tử đã lâu, một thân một mình không có lương phối, con lại là hoàng hoa khuê nữ… Haiii, lại nói Thành Vũ cũng số khổ, thê tử mất sớm, hắn lại một mình gà trống nuôi con, không có đi bước nữa… nam nhân như vậy rất khó động tình… một khi động tình, sẽ yêu không rời không bỏ, chết cũng vô hối…

- Không rời không bỏ, chết cũng vô hối sao…

Người nói vô tình, người nghe hữu ý, ánh mắt của Ninh Lan Ngọc lại trở nên mông lung, nhớ đến hình ảnh hắn vì cứu nàng, bị hắc y nhân chém trọng thương, còn có lúc hắn bế nàng, không chút hối hận hay sợ hãi nhảy xuống Vực Thiên Sương…

Tim nàng lại bắt đầu lay động…

- Ngọc nhi, con làm sao vậy?

Nhìn thấy nữ nhi đột nhiên thẩn thờ, Trương thị lo lắng hỏi.

- Dạ không có gì, chỉ là nghĩ tới một số chuyện không vui mà thôi!

Trương thị thở dài, sau đó ý vị thâm trường nói.

- Làm nữ nhân, điều an ủi nhất là có hài tử ở bên cạnh bầu bạn, bằng không sẽ rất buồn chán…

Ninh Lan Ngọc im lặng không nói.

Mà lúc này, Nguyễn Phúc Quang cũng đã bị Ninh Lập Nghiệp không chút khách khí hạ lệnh trục khách, khiến sắc mặt hắn âm trầm như nước.

Đến hiện tại hắn vẫn chưa hiểu, vì sao mới đầu Ninh Lập Nghiệp còn rất khách khí, cùng hắn trò chuyện vui vẻ, nhưng hắn vừa hỏi đến Ninh Lan Ngọc, đối phương liền trở mặt, nói mình có việc, sau đó hạ lệnh trục khách.

Nguyễn Phúc Quang làm sao biết, sau khi trải qua chuyện này, hắn đã nằm trong danh sách đen của Ninh gia, muốn vào cửa lần nữa còn khó hơn lên trời.

Bạn đang đọc Xuyên Việt Ngũ Long: Ta Từ Lừa Gạt Tiểu Tức Phụ Bắt Đầu sáng tác bởi ThienVucThanhChu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThienVucThanhChu
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.