Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ma Giáo (2)

Tiểu thuyết gốc · 1113 chữ

Biết được tin, Chu An và Hồ Thành Long lập tức đến Tả Vệ Doanh làm công tác tư tưởng, nghe nói lúc đó Mạc Đăng Dương liên tục cảm tạ hoàng ân, thề sẽ tận trung báo quốc… khiến hai trung thần cảm thấy được an ủi.

Hồ Thành Vũ nhìn tình báo trong tay, ánh mắt lấp lóe hàn quang.

- Gió bắt đầu thổi rồi…

Thời gian sự kiện Thái Giám Loạn Triều Cương đã bắt đầu đếm ngược…

Hai năm, hắn chỉ có hai năm để chuẩn bị.

Có thể nghịch thiên cải mệnh hay không, đều ở trong hai năm này.

- Đại Tông Sư, đến thời điểm đó, nhất định phải đạt tới cảnh giới Đại Tông Sư, bằng không cho dù có biết trước nội dung cốt truyện, thì tất cả cũng chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước, không có bất kỳ năng lực nào xoay chuyển…

Hai năm đạt tới Đại Tông Sư, đây quả thật là người si nói mộng, cho dù Hồ Thành Vũ có không gian tu luyện, trừ thời gian nghỉ ngơi, xử lý công việc… hắn có được tầm 10 năm tu luyện trọn vẹn, cũng khó như lên trời.

Hắn không phải như Mạc Đăng Dương, Trần Lợi, Lê Hoàn, thời gian tu luyện lâu, cộng thêm thiên tư, cơ duyên… đến thời điểm đó đều đã bước vào Đại Tông Sư.

Càng không phải như Nguyễn Phúc Quang, Đinh Hoàng, có khí vận nghịch thiên, tu vi tăng tiến thần tốc, sau lưng còn có Chân Nhân chống lưng.

Tất cả của hắn đều phải dựa vào tranh đoạt, tranh với trời, tranh với người.

Nhưng lão cự gian không hề nản chí, nếu dễ dàng, thì làm sao gọi là nghịch thiên cải mệnh?

Trấn Bắc Biên, Bằng Châu, Thần Nhãn Sơn Mạch.

Núi chính cao 5000m, hiểm trở cheo leo, núi phụ trùng trùng điệp điệp, kéo dài không biết mấy ngàn dặm, là sơn mạch hiểm trở nhất của Bắc Biên, hầu như ngăn cách hoàn toàn Bắc Biên với ba trấn khác là Kinh Đô, Tây Biên và Đông Biên.

Chỉ có một vài quan ải chính, hay một số con đường hiểm trở, mới có thể để Bắc Biên giao thương qua lại với các Trấn khác.

Mà bởi vì Thần Nhãn Sơn Mạch hiểm trở cheo leo, lại nhiều thú dữ, nên hầu như không có người thường dám đi sâu vào trong.

Nhưng trong một thung lũng rộng lớn bí ẩn, lại xây dựng rất nhiều kiến trúc, lầu các xa hoa, tràn ngập vẻ hào nhoáng của thế tục.

Ở khu vực trung tâm có một cung điện xa hoa đại khí, điêu long họa phượng, sơn son thiếp vàng, nhìn giống như nơi ở của bậc quyền quý thế tục.

Chỉ là khi nhìn thấy tấm biển trên đại môn ghi hai chữ Ma Điện, sẽ khiến cho người ta kinh ngạc há hốc mồm.

Xưa nay thứ gì gắn tới chữ Ma, đều khiến người liên tưởng đến đồ vật không tốt, như âm u đáng sợ, sát khí lạnh băng, hoặc tà quỷ giương nanh múa vuốt…

Nhưng nơi này, nhìn không thấy có chỗ nào giống ma, ngược lại tràn ngập vẻ xa hoa lộng lẫy.

Trong Ma Điện đốt trầm hương, tỏa ra khói hương thơm dịu, khiến người ta hít một hơi, sẽ cảm thấy tinh thần sảng khoái.

Một mỹ nhân cao quý thành thục đang nằm nghiêng ở trên ghế thái sư vừa dài vừa lớn, được lót bằng lông chồn trắng tinh nghỉ ngơi, y phục màu tím nhạt, ẩn ẩn có thể thấy được đồ lót bên trong.

Váy lụa tùy ý khoác lên thân thể, phác hoạ ra đường cong kinh tâm động phách, cả người có một loại mềm mại không nói ra lời, làm cho nam nhân cứng rắn nhất trên đời cũng triệt để luân hãm.

Lúc này nàng một tay chống cằm, một tay đặt ở trên bụng, lộ ra một đoạn cổ tay trắng, da thịt kiều nộn trắng nõn còn hơn thiếu nữ.

Khuôn mặt hoàn mỹ tìm không thấy một chút tì vết, cổ thon dài phối hợp búi tóc, càng lộ ra khí chất cao quý thành thục.

Khi nhìn thấy nàng, ánh mắt nam nhân sẽ không tự chủ được trượt xuống, đảo qua bộ ngực đầy đặn, váy tím thu nạp ở vòng eo, càng lộ ra eo nhỏ nhắn một nắm, sau đó ở chỗ eo mông phác hoạ ra đường cong hoàn mỹ rung động lòng người.

Mỹ nhân đang nhắm mắt, giống như đang lim ngủ, đột nhiên đôi mắt mở ra, thần sắc có chút kinh nghi bất định.

- Cơ duyên giáo ta xuất thế lại sớm hơn lúc trước nhìn trộm thiên cơ thấy được… chỉ là…

Mỹ nhân lẩm bẩm, lúc này cửa Ma Điện đột nhiên mở ra, một thiếu nữ mặc váy ngắn chạy vào.

- Sư tôn, người nhìn xem, Loan Loan đột phá Tông Sư rồi…

Thiếu nữ này nhìn chỉ tầm 15 16 tuổi, khuôn mặt thanh lệ tựa như nước chảy phù dung, lộ ra vài phần đỏ tươi mê người, linh động mà kiều diễm.

Bộ ngực thoáng phồng lên, như nụ hoa chớm nở, tùy thời có thể tách ra.

Eo nhỏ nhẹ nhàng nắm chặt, bờ mông vểnh lên rất tròn, cặp đùi đẹp thon dài trắng nõn, càng lộ ra duyên dáng yêu kiều, làm người khác ưa thích.

Rõ ràng khuôn mặt rất non nớt, còn chưa tan hết vẻ ngây thơ, nhưng trong mắt lại tràn ngập mị hoặc cùng già dặn, giống như một nữ tử đã trải qua vô số phong trần trọc nhiễm, nhìn thấu được bản chất dục vọng của nam nhân.

Mỹ nhân ngẩng đầu nhìn lên, thấy được vẻ mị hoặc trong mắt thiếu nữ, còn có khí tức Tông Sư chập chờn bất định kia, sắc mặt không khỏi tái nhợt.

- Loan Loan, sao con lại không nghe lời sư tôn… Hiện tại con đang ở bờ biên giới tẩu hỏa nhập ma rồi con biết không?

Thiếu nữ gọi Loan Loan kia vốn đang vui vẻ, nghe được lời này sắc mặt không khỏi âm trầm, mị diễm cùng dục vọng trong mắt càng thêm dày đặc, khí tức Tông Sư cũng trở nên lúc có lúc không…

Mỹ nhân biến sắc, thân ảnh thướt tha giống như quỷ mị lướt đến bên cạnh thiếu nữ, tay ngọc điểm mấy cái lên người đối phương, khiến thiếu nữ bất tỉnh nhân sự…

Bạn đang đọc Xuyên Việt Ngũ Long: Ta Từ Lừa Gạt Tiểu Tức Phụ Bắt Đầu sáng tác bởi ThienVucThanhChu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThienVucThanhChu
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.