Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nguyễn Phúc Quang

Tiểu thuyết gốc · 1276 chữ

Lúc ấy Nguyễn Phúc Quang bế Ninh Lan Ngọc một đường chạy trốn, cuối cùng bị dồn vào đường cùng, không thể tiến lên.

Bởi vì trước mặt là vực sâu vạn trượng.

Biết đã cùng đường, Nguyễn Phúc Quang chỉ có thể ở trước khi chết biểu lộ lòng ái mộ với Ninh Lan Ngọc, hỏi nàng có đồng ý cùng mình phó thác hoàng tuyền hay không.

Ninh Lan Ngọc nhìn nam tử anh tuấn bất phàm, vì cứu nàng mà kinh mạch bị phế, còn rơi vào hoàn cảnh thiên cùng thủy tận như vậy, nữ tử nào không cảm động?

Nhất là khi nghĩ đến phu quân của mình bất học vô thuật, bề ngoài độc ác bạo ngược, nhưng bản chất lại hèn nhát nhu nhược, ngu xuẩn không ai bằng… hạt giống bất bình, tủi thân, không cam tâm bắt đầu nảy mầm.

Dù sao cũng không sống được, vậy thì cùng Bạch Mã Hoàng Tử trong lòng mình cùng chết vậy.

Đây cũng là một nguyên nhân trọng yếu, mà về sau bị Ngô Lân tính kế, trinh tiết mất trong tay Nguyễn Phúc Quang, nàng không có tự sát, hay căm thù đối phương, ngược lại còn giúp Nguyễn Phúc Quang dựng nghiệp.

Nhìn thấy Ninh Lan Ngọc gật đầu đồng ý, Nguyễn Phúc Quang kích động cười ha hả, hái một bông phượng cài lên mái tóc nàng, sau đó ở trong ánh mắt phẫn nộ của đám thổ phỉ, gieo mình nhảy xuống vực.

Dưới vực sương mù dày đặc, chỉ cách chục mét đã nhìn không thấy gì, hơn nữa Anh Hùng Trại hoạt động ở vùng này, tự nhiên biết Vực Thiên Sương này đáng sợ như thế nào, cho dù là Đại Tông Sư có khinh công thượng thừa, rơi xuống cũng sẽ chết, chứ nói gì tới hai người bị trọng thương, không còn tu vi.

Nhưng nhân vật chính làm sao có thể dễ dàng chết như vậy, rơi xuống vực nhặt bí kíp, thần dược, thần khí… chính là kỹ năng cơ bản của main, Nguyễn Phúc Quang cũng không ngoại lệ.

Loại bí kíp hắn lấy được rất thần kỳ, không những có thể tái tạo lại kinh mạch, còn cải biến thể chất, để tu vi ngày tiến ngàn dặm.

Nguyễn Phúc Quang chính là dựa vào công pháp này, từng bước trở nên cường đại, dẫn dắt đại quân Nguyễn gia công thành đoạt đất, thống nhất Trấn Nam Biên, cuối cùng thành tựu Chân Long Mệnh.

Nhớ lại từng chi tiết trong truyện, hô hấp của Hồ Thành Vũ trở nên dồn dập, trong mắt không giấu được vẻ kích động.

Lần này mục tiêu của hắn, một là cứu Ninh Lan Ngọc, không cho Nguyễn Phúc Quang có cơ hội làm anh hùng cứu mỹ nhân, từ đó dây dưa với nàng, để Ninh Lan Ngọc rơi vào tình cảnh bỏ thì thương, vương thì tội, cuối cùng phản bội trượng phu.

Cho dù vị trượng phu kia chỉ trên danh nghĩa, hơn nữa còn rất khốn nạn.

Mà mục tiêu thứ hai, chính là Thuần Dương Bá Thể Quyết!

Không sai, bí tịch mà Nguyễn Phúc Quang lấy được ở dưới Vực Thiên Sương, chính là Thuần Dương Bá Thể Quyết.

Đây là thần công cái thế, trong Ngũ Long Tranh Bá Truyện có nói, truyền thuyết là công pháp do Lục Địa Thần Tiên để lại, cực kỳ huyền diệu.

Chỉ cần có được nó, đan điền và kinh mạch của hắn sẽ được khôi phục, từng bước nghịch thiên cải mệnh.

Nhớ tới nguyên nhân tu vi của mình bị phế, sắc mặt Hồ Thành Vũ âm trầm, đồng thời cảm thấy lạnh sống lưng.

Đám người kia, vì để Hồ gia làm con dê tế thần, có thể nói là tính toán không bỏ xót thứ gì, bố cục sâu đến đáng sợ.

Nếu không phải đọc qua tác phẩm, hắn thật không cách nào tin, trên đời lại có nhân vật đáng sợ như vậy, có thể tính trước thời cuộc mấy chục năm, thậm chí trăm năm.

- Cho dù các ngươi trên thông thiên văn, dưới tường địa lý thì thế nào, lão tử là người xuyên việt, còn biết trước nội dung tác phẩm, chẳng lẽ còn thua dân bản địa như các ngươi?

Trong đầu Hồ Thành Vũ không cam tâm nghĩ, đồng thời thúc ngựa lao nhanh.

Mà lúc này, Phùng Quân Hưng cũng đã xuất lĩnh hai ngàn kỵ binh từ trong quân doanh lao tới, hội họp với đám người Hồ Thành Vũ.

Quân đội một phủ tự nhiên không chỉ có hai ngàn người, bộ binh ít nhất trên vạn, nhưng có thể nuôi được hai ngàn kỵ binh, đã đủ chứng minh tài lực của Hồ gia hùng hậu như thế nào.

Hai ngàn kỵ binh này, trên danh nghĩa là quân triều đình, nhưng thực tế lại là tư binh của Hồ gia.

Từ sau khi Nữ Đế mất, triều đình hỗn loạn, các đại tộc tự chiếm một phương, thánh chỉ hoàng đế khó ra khỏi hoàng cung.

Này có một phần nguyên nhân rất lớn là do hoàng tộc không người kế nghiệp, Đại Việt lại mới nhất thống, tàn dư của các tiểu quốc trước đó chưa diệt sạch, các đại tộc ai ai cũng có dã tâm, lại thêm có người quạt gió thổi lửa, mới khiến một đế quốc hùng mạnh suy sụp nhanh như vậy.

Ở dưới Hồ Thành Vũ dẫn đầu, hơn hai ngàn nhân mã cuốn theo bụi đất mịt mù, lao nhanh về phía thành nam.

- Đây là có chuyện gì, vì sao kỵ binh lại xuất động toàn bộ?

- Dẫn đầu hình như là Tri Phủ đại nhân?

- Chẳng lẽ có đại sự gì, hay loạn tặc công thành?

- Không đến mức, Phủ Hà Thanh chúng ta, trừ huyện Tuy Phước có chút phỉ tặc, thì không nghe nói có dư nghiệt tiểu quốc nào phản loạn…

- Này, ta vừa nghe bằng hữu nói, đại thiếu gia của Tri Phủ đại nhân bị người đánh ở Thực Vi Tiên, có khi nào…

- Không thế nào, chỉ vì chút chuyện nhỏ như vậy, mà cần Tri Phủ đại nhân dẫn thiết kỵ đến sao?

- Ai biết được, Tri Phủ đại nhân xưa nay nổi danh bao che con…

- Hừ, Tri Phủ đại nhân làm người không đến nổi nào, vì sao lại sinh ra một súc sinh như vậy, chỉ cầu trời mong sao hắn sớm chết…

- Con mẹ nó, ngươi muốn chết sao, lời này nếu để tên kia nghe được, bảo đảm cả nhà ngươi không sống đến ngày mai…

Dân chúng ở hai bên đường xì xào bàn tán, ánh mắt tò mò ngắm nhìn đại quân đi xa.

Lúc này ở trước cửa Thực Vi Tiên, có mấy thân ảnh nằm ngã nghiên trên đất, cùng với một thiếu niên mặc bạch y, dáng người cao ngất, phong thần tuấn lãng đứng đó, nhìn xuống mấy người đang nằm.

- Ngươi… súc sinh, ngươi chết chắc rồi, phụ thân ta nhất định sẽ chém ngươi thành muôn mảnh…

Người nói chuyện tự nhiên chính là Hồ Thành Nhân.

Lúc này dáng vẻ của hắn cực kỳ chật vật, khuôn mặt bầm tím, một cánh tay bị gãy, khóe miệng tràn ra máu tươi.

Mấy thị vệ bên cạnh hắn cũng không khá hơn bao nhiêu, đều bị thương không đứng dậy nổi.

Xung quanh trống rỗng, bách tính không ai dám đến gần, sợ bị liên lụy vào.

Bạn đang đọc Xuyên Việt Ngũ Long: Ta Từ Lừa Gạt Tiểu Tức Phụ Bắt Đầu sáng tác bởi ThienVucThanhChu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThienVucThanhChu
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.