Thấy chuyện bất bình
Ngày hôm sau, tôi làm một lễ siêu độ cho Vương Nhã, các bạn học cũng quyên góp một số tiền gửi đến cha mẹ của Vương Nhã, và hứa với nhau rằng dù ai ở nhà cũng sẽ thường xuyên đến giúp đỡ họ!
Sau khi giải quyết xong chuyện của Vương Nhã, chỉ còn chưa đầy hai tháng nữa là đến kỳ thi đại học. Mẹ tôi ép tôi phải ở nhà học, ngày ngày ôm sách vở, mệt thì vẽ bùa, dù sao cũng thấy thoải mái.
Còn Đại Tráng, dù mẹ cậu ta có ép thế nào, cậu ta cũng không thể nào chú tâm vào sách vở. Cậu ta nói: “Tớ mà nhìn thấy sách vở là hoa mắt, tớ không phải là loại người giỏi học hành!”
Hai tháng sau, tôi bước vào kỳ thi đại học. Do thường ngày chăm chỉ học hành, cộng thêm trí nhớ tốt, nên việc thi cử rất dễ dàng. Tôi hoàn thành mỗi môn thi trước thời gian quy định. Còn Đại Tráng thì không tham gia kỳ thi đại học, cậu ta đi làm ngay trước ngày thi một ngày.
Khi điểm thi được công bố, cả thôn đều vui mừng. Tôi đã đỗ vào một trường đại học trọng điểm quốc gia, đây là lần đầu tiên có người trong thôn đỗ vào đại học trọng điểm. Hàng xóm và người thân đều đến chúc mừng, cha mẹ tôi cũng tự hào lắm.
Trong thời gian chờ nhận giấy báo nhập học, tôi dành thời gian ở bên cha mẹ, thi thoảng cũng đến giúp đỡ gia đình Vương Nhã. Trước khi đi, tôi cũng ghé thăm mộ ông nội.
Ngày tôi rời đi, cả làng từ già đến trẻ đều tiễn đưa tôi. Tôi là niềm tự hào của họ. Họ tiễn tôi đến tận cổng thôn, tôi không quay đầu lại, vì có một điều kiêng kỵ trong thôn rằng: khi trong nhà còn có người thân, khi đi xa không được quay đầu lại, phải ngẩng cao đầu và bước đi mạnh mẽ!
Thôn tôi giao thông khá lạc hậu, muốn bắt xe phải đi bộ hơn chục dặm đường núi, nhưng chút đường này không làm khó được tôi. Tôi đi một mạch mà không thở dốc, thật thoải mái!
Đi thêm khoảng một, hai trăm mét nữa, khi rẽ qua một khúc quanh, tôi bỗng thấy bên đường có một chiếc xe hơi màu đỏ có rèm che đỗ ở ven đường, trông rất hào nhoáng, nhưng tôi là người quê mùa, không biết nhãn hiệu xe.
Chỉ là kính chắn gió phía trước của chiếc xe bị tạt một xô sơn, làm kính đen kịt, mờ mịt, cửa xe mở, trong xe không có ai, ngược lại trong rừng cây bên đường lại có động tĩnh?
Chẳng lẽ có người đang làm chuyện mờ ám?
Tôi nhíu mày, nhìn về phía rừng!
Thấy một phụ nữ bị hai gã đàn ông đè xuống đất, đang cố gắng vùng vẫy, van xin, nhưng có vẻ yếu ớt.
Chẳng lẽ là cướp của hãm hiếp người khác trong truyền thuyết sao?
Tôi gãi đầu, khi thấy mặt người phụ nữ đó, tim tôi chợt đập mạnh, đẹp quá, còn đẹp hơn cả Vương Nhã!
Một cô gái mặc áo liền váy, khoảng hai mươi tuổi, cổ áo bị xé rách, lộ ra phần ngực cao vút, có thể nhìn đến một tảng lớn tuyết trắng như ngọc; khuôn mặt trắng trẻo, ngũ quan tinh xảo, tóc dài rối bời, ánh mắt đầy bất lực và tuyệt vọng.
Thấy chuyện bất bình rút đao tương trợ, phải ra tay ngay!
Tôi bước nhanh tới!
Hai gã đàn ông không hay biết có người tiến đến gần, vẫn đè chặt cô gái đó xuống đất. “Đàn bà thôi, xinh đẹp thế này không biết đã bị bao nhiêu thằng cưỡi qua, đừng giãy nữa.”
Cô gái kia nước mắt đầm đìa, cố gắng van xin: “Đại ca, xin các anh tha cho tôi, tôi vẫn là sinh viên, tôi chưa kết hôn!”
Sinh viên?
Nghe đến hai từ này, hai gã kia nước miếng chảy đầy đất, một gã hưng phấn hét lên: “Đại ca, đây là sinh viên, gặp may rồi, anh giữ tay cô ta, mau tới hỗ trợ xé áo cô ta ra, nhanh nào! Tôi không chịu nổi nữa rồi!”
“Mày gấp gì chứ, tao là đại ca, mày là lão nhị, tao lên trước, hơn nữa thuốc đã nhét vào miệng cô ta rồi, đợi thuốc phát tác, cô ta tự nguyện thì sướng hơn!”
“Mẹ nó, tôi 1 phút đều không đợi được nữa rồi, tôi muốn lên!”
Lão nhị hai mắt đỏ ngầu, nhìn chằm chằm vào cô gái kia, nước miếng chảy ròng ròng. Một nữ sinh viên ngây thơ thế này! Nghĩ đến thôi đã thấy kích thích!
Nhưng đúng lúc này—
“Này, hai thằng khốn, hai thằng đàn ông bắt nạt một cô gái, không biết xấu hổ à!”
Tôi lao tới, hét to một tiếng, làm hai gã kia giật mình, nhưng quay đầu nhìn thấy tôi, chúng cười lạnh, không có biện pháp, ai bảo tôi gầy gò, dáng vẻ thư sinh, quả thực không có lực úy hiếp!
Cô gái nằm trên đất đã kiệt sức, trước đó bị ép uống thuốc mê, giờ cơ thể nóng bừng, ham muốn khó cưỡng, cô ta kêu lớn: “Cứu tôi, làm ơn cứu tôi!!”
Tôi nhìn lướt qua hai gã kia rồi nói, “Tự cút đi, hay để ta tiễn đi? Tự cút thì ta sẽ không động tay, nếu để ta tiễn đi thì các người phải để lại thứ gì đó!”
“Thằng nhóc, mày chán sống rồi à!!” Lão nhị gầm lên, đứng dậy, cầm dao đâm về phía tôi.
Tôi lạnh lùng cười, nhìn gã như nhìn kẻ ngốc. Tôi từ nhỏ luyện quyền, còn là dùng sát quyền, theo như lời ông nội tôi nói, bắt quỷ không chỉ dựa vào đạo hành, bùa chú, cơ thể cũng rất quan trọng.
Nói không quá, tôi một mình đánh bại hai mươi người đàn ông bình thường không chút khó khăn, hai gã trước mặt này ở trong mắt tôi chỉ là món ăn nhẹ!
Khi còn cách nhau chưa đầy một mét, tôi động thủ, chân nhanh như gió, đầu gối đập mạnh vào ngực gã kia.
“Bụp!”
Tiếng xương gãy vang lên, dao đâm hụt, lão nhị bị đẩy văng ra xa bốn, năm mét, miệng phun máu, nằm lăn lộn trên đất, kêu la thảm thiết.
Tôi liếc nhìn gã, “Bảo cút mà không cút, lại để ta động tay, khốn kiếp!” Sau đó bước lên một bước, nhảy cao hai ba mét, chân phải giáng mạnh xuống hạ bộ của gã.
“Bốp!”
1 tiếng giòn vang, nên vỡ thì vỡ, không nên vỡ cũng vỡ.
Lão nhị nằm trên đất khóc thét, nước mắt nước mũi trào ra, rồi ngất xỉu.
Lão đại thấy cảnh đó mặt tái mét, theo phản xạ định chạy, nhưng đã muộn, tôi bước nhanh hai bước, đấm mạnh một cú!
Tiếng kêu thảm thiết vang lên, lão đại bị hất lên cao ba mét, rồi kêu “kẽo kẹt” một tiếng treo lên cây. Muốn lên không được, muốn xuống không xong, cuối cùng mắt trắng dã, chìm vào hôn mê.
Tôi phủi tay, quay lại đi về phía mỹ nữ nằm trên mặt đất.
Thế nhưng làm cho tôi kinh ngạc chính là, mỹ nữ đó đang tự xé toạc áo mình, mặt đỏ bừng, miệng phát ra tiếng thở dốc nhẹ, ánh mắt như nước xuân, quyến rũ lạ thường.
Tôi nuốt nước bọt, cảnh này tôi chưa từng thấy, càng xấu hổ là tôi đã cứng lên, nếu Đại Tráng thấy chắc cười chết!
Khinh bỉ bản thân một chút, tôi bước tới định đỡ cô ta dậy, nhưng vừa tới gần, cô ta liền ôm chặt lấy tôi, hai tay sờ soạng khắp người tôi, xé rách áo tôi, mắt mơ màng nói: “Đừng đi, tôi muốn, tôi muốn!...”
Tôi trừng mắt, bụng dưới bốc lên 1 cỗ tà hỏa, không kìm được ở chỗ nhô lên kia xoa nhẹ vài cái, thật đúng là mềm mại!
Mỹ nữ mặt đỏ bừng, đôi mắt quyến rũ, bị tôi xoa bóp rên rỉ một tiếng, sau đó nhào tới ôm chặt lấy tôi, tựa như con sói đói, cúi đầu hôn lên cổ tôi!
Mấy năm tu đạo khiến khả năng kiểm soát của tôi khá tốt, ban đầu chỉ chưa quen cảnh này, giờ đã bình tĩnh lại, tâm như đá tảng, nhưng thứ kia dưới quần vẫn thực kiên quyết, chính mình lừa dối chính mình!
Đang nghĩ cách xử lý, cô ta bỗng xoay người ôm chặt lấy tôi, điên cuồng hôn tới, hai tay càng không kiêng dè xé rách áo tôi.
Đăng bởi | langphong0110 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian |