Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Năm 20 Tuổi

Tiểu thuyết gốc · 2244 chữ

Việc huấn luyện quân sỹ của hai bên kéo dài đúng 1 năm. Năm Thái Bình thứ 23 theo lịch nước Lương. Cuối mùa xuân đầu mùa hè, thời điểm này cũng là thời cách sinh thần của Lương Triều Dương và Lương Minh Nguyệt không xa. Tranh thủ một thời gian ngắn quay về thành Lương Kinh. Lương Minh Nguyệt đã đến Thiếu Dương Cung một chuyến.

- Em muốn làm cái này không?

- Cái này là gì?

- Việc lớn. Muốn thử không?

- Chi định làm gì thì cứ nói luôn đi. Vòng vo quá.

- Đánh.

- Ý chị là đánh vào về phía bắc.

- Đúng thế.

- Chị xin phụ hoàng chưa? Việc này không đùa được đâu.

- Rồi. Thánh chỉ ở đây luôn này.

Thật ra là Lương Anh buộc phải chiều theo con gái chứ không phải là vui vẻ gì. Lương An cũng đã nói trước là chỉ cho phép đánh thăm dò. Không được hăng máu mà tiến quá sâu.

Lương Minh Nguyệt có nghe những gì cha mình nói hay không thì không ai rõ. Chỉ biết là Lương Minh Nguyệt rời thành Lương Kinh ngay ngày hôm sau. Mấy ngày sau đó thì cả Hắc Long Quân cùng với Lạc Thành Doanh đều tiến về phía bắc.

Cùng lúc đó thì Thần Võ Doanh do đích thân Lương Triều Dương chỉ huy cũng xuất phát. Phía Hắc Long Quân thì không biết thế nào còn Thần Võ Doanh được phổ biến là đây là chiến dịch tập luyện thực chiến. Việc quan trọng nhất là bảo vệ quân số, đánh thành chiếm đất là ưu tiên thứ hai.

Hắc Long Quân là đơn vị đầu tiên của nước Lương. Đúng như Lương Minh Nguyệt nói, cô sẽ là người tiên phong. Hắc Long Quân bắt đầu tìm kiếm mục tiêu của mình nhưng quân Thịnh đã rút hết vào trong các thành trì để phòng ngự.

Quân Lương vì thế không có một chiến thắng mở màn nào mà phải chờ các lực lượng tuyến sau đến tập hợp đầy đủ để công thành. Hiện tại tất cả thành trì dọc miền nam nước Thịnh đều được gia cố vững chắc để sẵn sàng phòng ngự. Những thành trì quá nhỏ thì khi phát hiện lượng lớn quân Lương họ sẽ rút lui và tập hợp lại với nhau.

Vì thế mà nửa tháng trôi qua hai bên vẫn không đánh với nhau trận nào, một bên đi tìm còn một bên thì cứ trốn. Cuối cùng quân Lương tập kết tại khu vực thành Xương Bình. Một trong những thành trì lớn nhất ở miền nam nước Thịnh rồi tiến hành vây thành.

Quân trong thành Xương Bình có khoảng 7 vạn người là quân sỹ từ các nơi khác tập hợp về. Quân miền nam nước Thịnh từ các nơi khác cũng chuẩn bị kéo đến để hỗ trợ.

Quân Lương bắt đầu triển khai vòng ra phía sau thành Xương Bình để cắt đường tiếp viện của nước Thịnh với tòa thành này. Quân Thịnh tất nhiên là không thành Xương Bình bị bao vây toàn diện cho nên bắt đầu tổ chức phá thế bao vây.

Quân Thịnh do Vũ Văn chỉ huy đánh vào đội quân đang chặn đường do Lương Minh Nguyệt tự mình chỉ huy. Hắc Long Quân mở đầu trận chiến bằng việc càn thẳng vào đội hình của quân Thịnh. Thiết giáp kỵ binh của Hắc Long Quân vẫn tiếp tục lao lên ngay cả khi trước mặt họ là mưa tên được xả ra từ cung tiễn thủ nước Thịnh.

Những tấm khiên của họ cắm đầy tên, đến lúc cách đội hình quân Thịnh 30 bộ thì họ bất ngờ tách ra. Phía sau họ một đội chiến kỵ được trang bị nặng húc thẳng vào đội hình bộ binh quân Thịnh. Những binh sỹ đứng đầu tiên bị hất văng ra sau. Khiên của họ cũng bị những mũi thương của Hắc Long Quân xiên vỡ. Sau đội kỵ binh nặng này thì chiến kỵ còn lại của Hắc Long Quân cũng ùa vào như một mũi tên cắt ngang đội hình bộ binh quân Thịnh.

Kỵ binh của nước Thịnh thì đang bị xạ kỵ của Hắc Long Quân quấy rối. Tầm bắn của họ xa hơn hẳn cung tiễn thủ cũng như xạ kỵ nước Thịnh lại còn được thiết giáp kỵ binh hỗ trợ cho nên kỵ binh nước Thịnh được bố trí ở hai bên sườn đội hình đang không phát huy được tác dụng.

Đội hình bộ binh quân Thịnh sau khi bị tách làm đôi thì lại phải đối mặt với quân sỹ người Lạc của nước Lương tràn đến. Tổng quân số tham chiến của hai bên lúc này khoảng 20 vạn với mỗi bên khoảng 10 vạn người.

Phía chính diện thành Xương Bình. Thần Võ Doanh nước Lương dưới sự chỉ huy của Lương Triều Dương bắt đầu công thành. Không có Diệp Tinh Hà nên chiến thuật bắn đá lửa không thể sử dụng được. Quân Lương phải dùng chính sức mạnh của mình để chiếm lĩnh tường thành. Lĩnh Vực phòng ngự của Lương Triều Dương đang là chỗ dựa cho quân Lương.

Mặt phía sau thì 2 người Vũ Văn và Thịnh Cường, là người tiếp theo sở hữu Kỳ Lân của hoàng gia nước Thịnh hợp sức đánh với Lương Minh Nguyệt. Mục tiêu của họ rõ ràng là ép cánh quân này phải rút lui về phía chính diện.

Không muốn để cho quân Thịnh đạt được mục đích cho nên Lạc Hà bắt đầu tham chiến. Hai người nước Lương muốn cầm chân 2 Lĩnh Vực kia để cho Hắc Long Quân tự thắng. Lương Minh Nguyệt lợi dụng ưu thế của U Minh Khí mà đấu với Thịnh Cường. Còn Lạc Hà thì cố hết sức công phá Lĩnh Vực của Câu Trận. Khu vực bốn người tác chiến tất cả quân sỹ hai bên đều dạt ra để tránh bị cuốn vào Lĩnh Vực mà thiệt mạng vô ích.

Dự tính của phía nước Lương đang phát huy hiệu quả hơn khi mà nhờ có Lĩnh Vực của Lương Triều Dương. Cửa thành Xương Bình đã bị công phá. Quân Lương bắt đầu tràn vào trong thành dưới sự chỉ huy của Minh Võ. Quân Thịnh bên trong thành Xương Bình buộc phải rút lui để bảo toàn lực lượng. Khi họ chạy ra ngoài thì lại gặp đúng trận chiến ở phía này. Tình hình vì thế mà trở nên vô cùng lộn xộn khi mà hai bên cứ chồng chất lên nhau.

Gần 20 vạn người của hai bên bắt đầu khiến khu vực phía sau thành Xương Bình biến thành một bãi tha ma đúng nghĩa khi mà cố người chết càng lúc càng nhiều. Mục đích thăm dò ban đầu của nước Lương bị phá sản ngay trong trận đầu tiên. Mục đích bảo toàn lực lượng của nước Thịnh cũng tan vỡ khi mà hai bên mất kiểm soát trong cuộc chiến. Đặc biệt là lực lượng người Lạc. Họ là bên giết nhiều nhất cũng là bên thiệt hại nặng nhất. Quân Thịnh do thu hụt về số lượng Lĩnh Vực cho nên buộc phải rút lui. Khi họ hoàn toàn rời khỏi chiến trường thì thiệt hại đã là 6 phần. Quân Lương thiệt hại cũng là 5 phần. Cái này đúng với câu giết địch 1000 tự tổn 800. Chiếm được 1 tòa thành mà hai bên đều bỏ ra một cái giá quá lớn.

Lương Triều Dương biết mình đã quá đà cho nên lệnh cho quân Lương quay về chứ không tiếp tục thuận đà tiến lên nữa. Việc không thực hiện đúng ý đồ chiến thuật này của toàn quân làm cho Lương Triều Dương rất phiền lòng.

Ngay sau đó thì cuộc họp toàn quân được diễn ra ngay tại quân doanh. Cả ba đạo quân tham chiến của nước Lương đều có mặt đầy đủ.

- Trước khi tham chiến, ta đã có lệnh rõ ràng. Vậy mà khi đánh nhau tất cả lại chỉ lo đánh mà quên hết lời ta nói.

- Bẩm điện hạ, tình hình lúc đó buộc phải đánh. Nếu không quân ta sẽ bị kẹp hai đầu.

- Thành ra thế này rồi. Tất cả chuẩn bị cùng ta về chịu tội với phụ hoàng.

- Không đánh tiếp sao?

- Chị à, chúng ta không chuẩn bị lương thảo cho việc tấn công vào sâu trong nước Thịnh.

- Vậy thì em cứ mang theo đại quân rời đi trước, chị dẫn theo Hắc Long Quân ở lại chặn hậu.

Quân Lương sau khi họp bàn xong thì bắt đầu rút lui theo đúng kế hoạch. Lạc Thành Doanh nơi bị tổn thất nhiều nhất rút đầu tiên sau đó đến Thần Võ Doanh.

Tân Binh ở Thần Võ Doanh lần đầu trải qua trận chiến khốc liệt, tâm lý của họ đúng là chưa được chuẩn bị cho việc lần đầu đã phải đánh nhau gắt như thế này.

Hắc Long Quân ở lại đoạn hậu thực chất là Lương Minh Nguyệt muốn đánh đội quân nước Thịnh đến tái chiếm lại đất. Lương Minh Nguyệt muốn gây ra tổn thất nhiều hơn cho quân Thịnh.

Quả nhiên mấy ngày sau có lực lượng quân Thịnh tiến về phía thành Xương Bình. Họ không có đông người cho nên khi bị quân Lương ập vào tấn công thì không thể phản kháng. Khoảng 2 vạn quân Thịnh bị giết không còn một người.

Lương Minh Nguyệt đạt được mục đích thì cho Hắc Long Quân rút lui ngay. Việc này chỉ có thể làm được một lần, đợi khi đại quân nước Thịnh đến thì họ sẽ rất khó rút lui được.

Sách sử sau này ghi lại: "năm Thái Bình thứ 23, thái tử chỉ huy 20 vạn người tấn nước Thịnh. Hai quân giao chiến tại Xương Bình. Mỗi bên đều thiệt hại quá nửa. Thu Nguyệt Công Chúa sau đó đánh một trận phục kích giết được 2 vạn địch. Chiến dịch cứ thế mà kết thúc".

Trận này quân Lương mất gần 10 vạn người mà không chiếm được 1 tấc đất nào. Cái được duy nhất là có thể tiêu hao được lực lượng nước Thịnh. Mất hơn 10 vạn người không phải là con số nhỏ.

Trong tất cả người tham chiến thì chỉ có Lương Minh Nguyệt là cảm thấy vui vẻ. Trận vừa rồi Hắc Long Quân thể hiện rất tốt. Họ cũng là bên thiệt hại ít nhất.

Lương An sau khi nắm được hết tình hình chỉ gọi hai đứa con của mình đến Thiên Dương Cung.

- Ta nói hai con phải phối hợp với nhau. Tại sao lại tách nhau ra thế?

- Là con bố trí sai. Xin phụ hoàng thứ tội.

- Minh Nguyệt, ta đã dặn con thế nào?

- Con đã chuộc lỗi rồi còn gì.

- 2 vạn người đó có tính là gì. Lần sau nhất định phải ở bên cạnh em con. Ứng Long mới là con bài mạnh nhất của hai đứa.

- Nhưng mà đâu thế lúc nào con cũng ở tuyến sau được.

- Không cãi nữa. Hay là con muốn mẫu hậu của con đích thân chỉ huy?

- Vâng ạ.

Thật ra hai bên trận này đều gặp vấn đề. Quân Thịnh thì Lĩnh Vực của họ chưa đủ mạnh để đối đầu lại với nước Lương. Chưa kể đến việc tổn thất trận này cũng không thể coi là nhỏ được. Hiện tại nước Thịnh cũng không tìm đâu ra 10 vạn quân để bù vào. Lực lượng phòng thủ phía nam của họ cũng vì thế mà mỏng hơn. Dẫn đến việc không thể phòng thủ toàn bộ khu vực rộng như thế. Vì vậy mà cánh phía đông của họ buộc phải cắt giảm lực lượng và từ bỏ những phần phía ngoài. Quân thịnh ở vùng lãnh thổ phía đông rút hết về phía gần vùng trung tâm nước Thịnh.

Cùng với đó thì phòng tuyến phía nam của họ cũng co nhỏ lại chỉ tập trung vào hướng đối diện với Bắc Lương Doanh của phía nước Lương. Bởi vì theo tính toán của nước Thịnh. Hai đại doanh của nước Lương đã bị tổn thất nặng sẽ không đánh từ phía Lạc Thành lên nữa.

Vấn đề là nước Lương vẫn còn Lạc Lâm Doanh và Thiên Đông. Huy động hai đại doanh này thì vẫn có được 13 vạn người. Chưa kể đến Lạc Thành vẫn còn đánh được khi mà người Lạc dù mất 4 vạn người thì năm tới họ cũng có thể tuyển thêm được 2 vạn nữa. Quân lực vẫn đủ để đánh tiếp.

Lương Triều Dương và Lương Minh Nguyệt muốn làm một vụ lớn để kỷ niệm sinh nhật 20 tuổi. Cuối cùng thì họ lại thất vọng khi mà buộc phải rút quân về. Lương Minh Nguyệt còn đỡ chứ Lương Triều Dương thì đang nghiêm túc kiểm điểm. Quyết định của Lương Triều Dương đã gây ra sự hao tổn lớn cho lực lượng quân sự của nước Lương. Nếu không có sự anh dũng của binh sỹ toàn quân thì nước Lương đã không thể lui về với thế hoà như vậy được.

Bạn đang đọc Ám Nhật- Chân Vũ sáng tác bởi Revulsion
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Revulsion
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.