Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Về Quê

Tiểu thuyết gốc · 2256 chữ

Trong lúc tình hình chiến sự còn chưa lắng xuống thì nước Lương lại đón thêm tin xấu. Dương Mạnh tướng quân sau một thời gian lâm bệnh đã qua đời tại phủ của Lương Mặc tại Lạc Thành. Dương Mạnh tướng quân cả đời chinh chiến, không có gia đình chỉ có một con gái nuôi chính là Dương Mặc. Sau khi tin tức được báo đến thành Lương Kinh thì Lương Mặc tạm thời chưa có bất cứ phản ứng nào cả.

Sáng hôm sau, tại Kính Thiên Điện, trong buổi chầu có mặt đủ cả văn võ bá quan. Lương Mặc người đang là thống lĩnh Cấm Vệ Quân, bình thường luôn đứng cạnh bệ hạ nay lại đi xuống dưới. Đứng trong hàng ngũ quan võ. Trước mặt toàn thể văn võ bá quan, Lương Mặc quỳ xuống hành lễ.

- Bẩm bệ hạ, từ năm 18 tuổi thần được bệ hạ nâng đỡ. Một bước trở thành thống lĩnh Cấm Vệ. Hơn nửa cuộc đời thần đã ở tại đây, thần coi thành Lương Kinh như nhà mình. Nhưng nay nghĩa phụ qua đời, thân là con cháu duy nhất thần cần phải quay về làm lễ đưa tang cha. Mộ phần của ông ấy sau này cũng cần có nghĩa trông nom. Vậy nên thần kính xin bệ hạ cho thần được từ quan về quê.

- Mặc, em là em gái của anh. Việc em muốn làm anh nhất định sẽ đồng ý. Này em đã quyết ý như vậy, anh tất nhiên sẽ thành toàn.

- Người đâu tuyên chỉ.

- "Dương Mạnh tướng quân là người phụ giúp trẫm thành lập Hắc Long Quân. Chiến công suốt 30 năm cũng rất nhiều. Nay tuổi cao qua đời, trẫm phong cho thuỵ hiệu Hộ Long Hầu. Tang lễ được tổ chức theo nghi lễ của hầu tước. Thiện Đức Công Chúa, cả đời bảo vệ cho an toàn của hoàng gia cũng như hoàng cung. Lần này về quê phủ đệ được nâng cấp theo quy chuẩn của hành cung. Hạ nhân ban cho 20 người".

Việc Lương Mặc về quê bản chất thì không thay đổi nhiều tình hình của nước Lương. Khi mà nếu có chiến sự ở phía bắc thì Lương Mặc còn dễ dàng trợ giúp hơn khi đã ở sẵn gần chiến trường. Lương An cũng dặn dò Lương Mặc thỉnh thoảng cần để ý đến Lương Minh Nguyệt một chút. Lương Minh Nguyệt đặc biệt giống mẹ ở khoản thích đánh nhau. Không chừng chẳng cần đợi đến sang năm, Lương Minh Nguyệt lại dẫn Hắc Long Quân ra trận tiếp. Bây giờ Hắc Long Quân hoàn toàn dưới quyền Lương Minh Nguyệt, Lương An có muốn cũng không cản được con gái.

Tang lễ của Dương Mạnh tướng quân được Lương Mặc cùng với người Lạc cùng nhau chủ trì. Dương Mạnh tướng quân là một trong số ít những tướng quân của nước Lương từ đầu đã có quan hệ tốt với người Lạc. Nay ông ấy rời đi, người Lạc đã tổ chức nghi thức đưa tiễn ông ấy trên Thiên Mộ. Lương Mặc có gốc là người Lạc cho nên được phép tự mình làm lễ cho cha nuôi tại đây.

Hắc Long Quân đã cử ra 8 binh sỹ khoẻ mạnh khiêng quan tài của Dương Mạnh tướng quân lên núi. Tại đây cả người Lạc lẫn người Hạ đều cúi đầu tỏ lòng kính trọng với một vị tướng quân trung quân ái quốc. Cả đời chưa bao giờ đòi hỏi quyền lợi về phía mình mà luôn đặt quyền lợi của quốc gia lên đầu.

Lương Mặc rời đi cũng có nghĩa là chức thống lĩnh Cấm Vệ Quân hiện tại đang bỏ trống. Mà tạm thời cũng chưa có ai đủ năng lực để tiếp quản vị trí này khi mà nước Lương cũng chưa hề có thêm Lĩnh Vực mới nào. Muốn người có Lĩnh Vực đảm nhiệm vị trí này thì một là phải gọi Võ Trọng hoặc Tần Vũ về. Hai là phải mời Chu Hùng thống lĩnh quay lại. Mà cả hai phương án này đều không khả thi lắm. Chu Hùng thống lĩnh càng ngày càng có tuổi, ông ấy đã phải chủ động xin nghỉ tức là biết bản thân mình không còn đảm đương được trọng trách nữa.

Một lựa chọn khác là tạm thời để Mục Vân lãnh tránh nghiệm này. Thân thể của Mục Vân đã bị tổn hại rất nhiều sau quá trình Lột Xác năm xưa. Càng lớn tuổi thì cơ thể của Mục Vân càng yếu hơn. Đây quả thực là sự lựa chọn rất rất bất đắc dĩ. Lương An quả thật không muốn phải lựa chọn con đường này.

Cuối cùng thì không còn cách nào khác Diệp Tinh Hà phải đứng ra tạm thời thống lĩnh Cấm Vệ Quân. Muốn đào ra thêm 1 Lĩnh Vực trong khoảng thời gian này là việc rất khó khăn dù việc huấn luyện Lĩnh Vực vẫn đang được tiến hành đều đặn. Tuy nhiên những người có tiềm năng đều đã có được Lĩnh Vực hết. Những người chưa có thật sự là rất khó có thể một bước lên trời được.

Chức vụ thống lĩnh Cấm Vệ Quân cần thì rất cần nhưng hiệu quả thực tế sử dụng thì lại không có bao nhiêu. Do bây giờ kẻ có to gan bằng trời cũng không dám xông vào hoàng cung nước Lương. Trong hoàng cung này có ai, có Diệp Tinh Hà và Lương An. Hai người có thể 1 mình huỷ cả một đội quân. Dù có mạnh đến đâu mà rơi vào Huỷ Diệt Huyết Tinh mà hai người kết hợp lại thì thân xác cũng không còn chứ đừng nói là được chết toàn thân. Vì vậy mà chức vụ thống lĩnh Cấm Vệ của nước Lương là chức vụ cao về mặt danh vọng mà thôi.

Trong thời gian này Diệp Tinh Hà vừa phải chỉ huy việc tập luyện của Cấm Vệ Quân. Vừa phải tìm kiếm người có thể thay thế chính thức cho Lương Mặc chứ không phải là tạm thời như Diệp Tinh Hà. Tất nhiên là cả hai phó thống lĩnh của Cấm Vệ Quân cũng được tính đến. Họ trên lý thuyết chính là những người có khả năng bước lên vị trí này nhất. Nếu không vì giai đoạn này đặc biệt cho nên yêu cầu cao hơn chứ không thì một trong hai người đã được bổ nhiệm chính thức rồi.

Còn lúc này sau khi làm lễ tang cho cha nuôi xong, Lương Mặc mới bắt đầu sống những ngày tháng đầu tiên không phải thức khuya dậy sớm để đản bảo việc canh phòng. Trong thời gian này phủ của Lương Mặc đang được sửa chữa lại theo quy chuẩn của hành cung cho nên Lương Mặc đang tạm thời ở nơi mà tri phủ Lạc Thành cung cấp.

Lạc Thành được xây dựng trên khu chính khu vực ngôi làng năm xưa Dương Mạnh tướng quân tìm thấy Lương Mặc lúc đó còn là một đứa bé chỉ vài tháng tuổi. Cho nên nơi này cũng có thể coi là quê nhà của Lương Mặc. Mỗi một người làm quan về quê thường mở tiệc để bà con làng xóm biết mà chung vui. Còn Lương Mặc thì sống rất yên phận. Mặc dù hiện tại Lương Mặc chỉ cần nói một câu thì không chỉ tri phủ ở đây mà ngay cả đại quan trong triều cũng phải nghe lệnh.

Cả cuộc đời cầm kiếm của mình Lương Mặc chưa từng giết một người nào. Thanh trường kiếm được Lương An tặng cho đã từng nhuốm máu kẻ thù nhiều lần nhưng chưa có ai mất mạng vì nó cả. Vì thế mà nó trở thành một thanh kiếm đặc biệt. Trần Ngọc ngày trước rồi đến những người mê kiếm bây giờ đều muốn đến chiêm ngưỡng thử nó một lần. Nơi ở tạm thời của Lương Mặc cũng vì vậy mà có nhiều người đến thăm hơn, đã vậy lại còn toàn là người lạ.

Dân chúng trong vùng biết Lương Mặc thích yên tĩnh, cho nên chỉ khi nào trong nhà có sản vật gì quý thì mới đem tặng. Còn món sữa dê yêu thích của Lương Mặc thì luôn được chuẩn bị đầy đủ. Lương Mặc thích uống sữa dê cùng là vì năm xưa Dương Mạnh tướng quân dùng loại sữa này để nuôi lớn Lương Mặc. Mùi vị đó đã in sâu vào trong tâm khảm của Lương Mặc cho đến tận bây giờ khi đã gần 40 tuổi.

Trước khi Lương Mặc rời đi, Lương An đã dặn "bất cứ lúc nào muốn thì cứ quay về. Nơi đây cũng là nhà của em". Lương Mặc bây giờ ngồi ngẫm lại mới thấy, bản thân mình có đến hai gia đình. Một ở Lạc Thành, một ở Lương Kinh. Hiện tại tạm thời Lương Mặc chưa cảm thấy nhớ thành Lương Kinh nhưng biết đâu đấy, Lương Mặc lúc nào đó sẽ muốn quay lại nơi đó. Ngoài lợi dặn đó ra còn việc phải để ý đến Lương Minh Nguyệt nữa. Nhờ có việc này mà Lương Mặc mới không cảm thấy buồn chán.

Quân doanh của Hắc Long Quân đã lại được rời về Lạc Thành từ sau khi Lương Minh Nguyệt tiếp quản nơi này. Cưỡi ngựa thì chỉ cần mất nửa canh giờ là có thể đến được quân doanh của Hắc Long Quân. Lương Mặc mỗi khi không có việc gì làm thì thường đến nơi này. Cả cuộc đời Lương Mặc đều gắn với quân doanh cho nên đến đây còn thoải mái hơn ở nhà. Lương Minh Nguyệt thấy cô Mặc đến thì cũng bớt nghiêm chỉnh đi mà làm đủ trò như bình thường. Binh sỹ bên dưới nhìn thây cảnh này thì không khác gì Cấm Vệ Quân ở hoàng cung. Hoàn toàn không tin vào những gì xảy ra trước mặt mình. Thống lĩnh của họ bình thường thì như rồng như hổ, khi ở bên cạnh người nhà thì lại như chú cún nhỏ thích được nuông chiều. Nếu không phải tận mặt nhìn thấy có thế nào họ cũng không tin Lương Minh Nguyệt có những lúc như thế.

Diệp Tinh Hà vừa mới lo việc ở Cấm Vệ Quân thì đợt tuyển quân năm nay của họ lại đến. Mỗi một lần Cấm Vệ Quân đều tuyển rất ít người, năm nay cũng chỉ khoảng 1000. Muốn được đứng vào hàng ngũ này thì phải là những người lính tốt nhất trong quân đội nước Lương. Năm nay đích thân Diệp Tinh Hà tuyển chọn thì lại còn gắt gao hơn nữa cho nên số lượng quân sỹ đến thi tuyển cũng ít hơn mọi năm. Do họ tự cảm thấy bản thân mình không đủ khả năng để qua được thử thách của Diệp Tinh Hà. Đây không phải là do họ hèn nhát mà là Diệp Tinh Hà quá đáng sợ.

Những người đến thi tuyển đều là những người cực kỳ tự tin vào năng lực của mình. Đấy là cho đến trước khi họ bước vào cuộc thi. Còn khi đã bước vào rồi thì sự tự tin này của họ trôi đi đâu hết chứ chẳng còn lại bao nhiêu. Hung danh của Diệp Tinh Hà cũng không phải ngày một ngày hai mà là cả một quá trình suốt 20 năm qua.

Số lượng người tuyển được vẫn được đủ 1000 người đã là quá thành công với tất cả binh sỹ tham gia thi tuyển rồi. Dù thực tế là Diệp Tinh Hà đã hạ tiêu chuẩn xuống ngay sau ngày đầu tiên, những người không qua ngày đầu tiên cũng có cơ hội làm lại thì mới được như thế. Chứ nếu vẫn theo quy chuẩn ban đầu thì chắc không quá 100 người được chọn.

Năm nay số lượng người Lạc được chọn làm Cấm Vệ Quân cũng đã tăng lên chứ không còn ít ỏi như những năm trước nữa. Tổng số lượng người Lạc ở trong Cấm Vệ Quân hiện tại cũng đã lên đến con số mấy trăm. Nhớ lại năm xưa chỉ có 3 người, tình nguyện đến Thiên Minh Cung chịu khổ thì nay họ đã có được một phân khu nhà ở trong doanh trại Cấm Vệ rồi.

Diệp Tinh Hà đặc biệt để ý đến những binh sỹ người Lạc tham gia thi tuyển Cấm Vệ Quân. Bởi vì minh sỹ người Lạc thường không thiên về phòng vệ do cách huấn luyện của họ. Những người đã dám thi tuyển Cấm Vệ Quân thì đều là những người đã thay đổi được tâm tính hăng máu xông lên của người Lạc. Hơn nữa còn rèn luyện được sự kỷ luật trong môi trường tự do đó. Cuối cùng là họ chính là những người quyết tâm nhất cho vị trí này. Không ai khao khát hơn binh sỹ người Lạc việc trở thành Cấm Vệ Quân hoặc Hắc Long Quân cả.

Họ đã là những mầm non tốt trong bộ tộc của họ, trong toàn bộ quân đội nước Lương thống nhất thì cho nên họ cũng chính là những người tiềm năng nhất cho việc có được Lĩnh Vực.

Bạn đang đọc Ám Nhật- Chân Vũ sáng tác bởi Revulsion
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Revulsion
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.