Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Song Long Mãnh Tướng Cùng Xung Trận. Giành Quyền Tự Chủ Ở Nước Nam. .

Tiểu thuyết gốc · 1842 chữ

Chương 8:

Song Long Mãnh Tướng Cùng Xung Trận.

Giành Quyền Tự Chủ Ở Nước Nam.

Trên con đường tiến về thành Đại La nghĩa quân của chủ tướng Dương Đình Nghệ được mọi tần lớp nhân dân tộc Việt hưởng ứng, trai tráng tòng quân lên đến hơn ba vạn binh mã. Cả phương nam đang hừng hực khí thế đánh đuổi quân xăm lược Nam Hán Trung Hoa. Lý Tiến đang ở thành Đại La hay tin lo sợ ngày đêm mất ngủ, liền cho quân giữ chặt thành Đại La cố thủ và cho quân phi báo cầu cứu viện binh Nam Hán.

Dương Đình Nghệ đã biết được ý đồ của thái thú Lý Tiến nhà Nam Hán liền cho quân công thành Đại La dữ dội, quân khởi nghĩa quyết lấy thành Đại La trước khi quân cứu viện của tướng Nam Hán là Trình Bảo kéo đến.

Theo mưu kế của Ngô Quyền chủ tướng Dương Đình Nghệ cho những tướng võ công cao thâm đột nhập vào thành chiếm giữ một cổng thành để cho quân khởi nghĩa tràn vào.

Vào một đêm trời tối như mực, Ngô Quyền cùng Lý Đồng Nhân và Phạm Bạch Hổ dẫn theo năm trăm quân tinh nhuệ áp sát chân thành Đại La, Lý Đồng Nhân đứng sát tường thành làm đòn bẩy để Ngô Quyền nhập thành. Bằng nội công thâm hậu của mình, khi Ngô Quyền phi thân lên được nửa bức tường thì nhận luồn chưởng phong trợ giúp của Lý Đồng Nhân trợ lực và đẩy mình lên được mặt thành. Ngay sau khi Ngô Quyền đứng vững liền thả dây thừng xuống để các tướng và quân sĩ cùng nhập thành.

Đến khi binh sĩ đã lên được thành thì Ngô Quyền liền phát lệnh tấn công về cổng thành phía đông thành Đại La. Các binh sĩ giữ thành đang ngái ngủ liền bị quân của Ngô Quyền tập kích kêu la hoảng hốt, tiếng động làm quân giữ thành của Lý Tiến kéo tới và vây cánh quân của tướng Ngô Quyền. Trận chiến đã nỗ ra ác liệt trong thành Đại La, Ngô Quyền dẫn đầu đoàn quân với sự yểm trợ của Lý Đồng Nhân và tướng Phạm Bạch Hổ cùng năm trăm quân tinh nhuệ đã mở được đường đến cổng đông thành, để đạt được mục đích như vậy thì quân của Ngô Quyền hy sinh hết một nửa quân số. Ngay lúc đó, Lý Đồng Nhân vận công đẩy vào cánh cổng thành to lớn mà ngày thường hai mươi người lính mới mở nổi, cánh cổng thành nặng nề được mở rộng thì chủ tướng Dương Đình Nghệ liền phát lệnh cho quân tấn công thành Đại La.

Quân khởi nghĩa sau khi nhận được hiệu lệnh tấn công liền tràn vào thành Đại La ào ào như thác đổ, cuốn văng tất cả những binh sĩ của thái thú Lý Tiến đang thủ thành Đại La trên đường tấn công. Thái thú Lý Tiến liền mở cổng tây thành Đại La cùng gia tướng trốn thoát về phương bắc.

Dương Đình Nghệ vào thành trấn an dân chúng rồi tiếp quản phủ thái thú cùng các tướng bàn kế sách chống quân cứu viện của Trình Bảo.

Cho dù đã hành quân cấp tốc nhưng khi Trình Bảo đến thì lá cờ thêu chữ Dương đang tung bay trên thành Đại La. Vào thời điểm này, Trình Bảo rút quân về thì sợ bị quân khởi nghĩa truy sát nên phải bày binh bố trận đánh với quân Dương Đình Nghệ.

Từ trên thành nhìn xuống Dương Đình Nghệ thấy Trình Bảo bày trận pháp biến ảo khôn lường liền quay sang hỏi các tướng của mình:

- Nghe nói tướng Trình Bảo là mãnh tướng của Nam Hán, thật là trăm nghe không bằng một thấy, trận pháp này lần đầu tiên ta mới chứng kiến. Các tướng có ai biết Trình Bảo đang bày trận gì không?

Các tướng quân khởi nghĩa đang nhìn vào trận pháp chỉ thấy binh sĩ di chuyển linh hoạt có trật tự, trận pháp mà Trình Bảo lập ra biến ảo khôn lường, trận pháp này thay đổi liên tục làm ngay cả Ngô Quyền cũng chẳn biết là trận pháp gì. Các tướng của quân khởi nghĩa bàn tán xôn xao khi không một ai biết được tên của trận pháp chứ nói gì về cách phá trận của Trình Bảo. Mọi cách phá trận của Trình Bảo xem như đã đi vào ngõ cụt thì Ngô Quyền quay sang hỏi Lý Đồng Nhân:

- Sư đệ có biết Trình Bảo đang bày trận gì không?

Sau khi quan sát kỹ lưỡng trận pháp mà Trình Bảo lập ra Lý Đồng Nhân lên tiếng nói:

- Theo như tiểu tướng từng biết thì Trình Bảo đang bày Tiên Thiên Bát Quái Trận Đồ, gồm tám của là Càn, Tốn, Khảm, Cấn, Khôn, Chấn, Ly, Đoài dựa vào trận đồ bát quái ngũ hành mà biến trận. Ngũ hành bao gồm Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ trong đó cửa Khảm là nước cửa Ly là lửa tương ứng với hành thủy và hành hỏa. Còn hành thổ tương ứng với cửa Khôn là địa và cửa Cấn là núi, hành Mộc tương ứng với cửa Tốn là gió và cửa Chấn là sấm, tương tự là cửa Càn là trời và cửa Đoài là đầm tương ứng với hành kim. Lấy tương sinh với tương khắc để làm biến đổi trận pháp cũng như Ngũ Hành Thất Tung Bộ mà đại huynh đang sử dụng.

Vừa nghe đến đây Ngô Quyền bật cười sảng khoái lên tiếng:

- Đệ của ta thật tài giỏi! Ta đã biết cách phá trận của Trình Bảo rồi.

Nói xong liền quay sang cha vợ của mình lên tiếng:

- Thưa cha! Cho con dẫn quân phá trận của Trình Bảo.

Dương Đình nghệ liền cho quân mở cổng tây thành đưa quân ra thành phá trận quân Nam Hán. Phong đại tướng Ngô Quyền làm tướng tiên phong dẫn theo năm ngàn kỵ binh xuất trận, tướng Phạm Bạch Hổ cùng tướng Đỗ Cảnh Thạc làm trung quân sẵn sàng đợi lệnh hổ trợ tấn công vào trận của Trình Bảo. Còn mình và các tướng làm hậu binh sẵn sàng tiếp cứu cho quân phá trận.

Cánh quân do Ngô Quyền chỉ huy công thẳng vào cửa Tốn và cửa Chấn làm lung lay trận Bát Quái Tiên Thiên của Trình Bảo. Theo lời của Ngô Quyền cánh quân xung trận được chia làm hai đánh phá các cửa của trận pháp, khi Ngô Quyền đánh đến cửa Khôn thì bị Trình Bảo biến đổi trận pháp vây tướng Ngô Quyền vào cửa Ly, khói lửa bay mù trời trong trận pháp, quân của Ngô Quyền bị chết quá nữa khi bị vây hãm trong cửa Ly của Trình Bảo, Lý Đồng Nhân trông thấy liền bỏ qua cửa Khảm tiến công về cửa Ly để giải cứu cho đại huynh. Lúc này cánh quân của tướng Ngô Quyền chỉ còn hai trăm binh sĩ đang quyết tâm bảo vệ chủ tướng Ngô Quyền được toàn mạng. Trình Bảo tưởng chừng như đã giết được tướng tiên phong của quân Dương Đình Nghệ thì từ hướng đông có một mãnh tướng đang đánh về phía này với sức mạnh kinh khiếp. Tướng đó đánh đến đâu thì xác quân giữ trận tung lên trời cao như thể tướng đó là một thiên tướng của nhà trời. Ngô Quyền đang tuyệt vọng trong trận với binh sĩ còn sót lại thì thấy cảnh hỗn loạn trong trận pháp đang giam giữ mình liền cho quân mở đường máu đánh về phía đó. Đến khi hai mãnh tướng trời nam hợp lại được với nhau thì sức mạnh được tăng cường khủng khiếp. Lý Đồng Nhân vừa vung đại đao để gạt tên vừa hô vang:

- Đại huynh hãy theo yểm trợ cho đệ phá trận.

Nói xong, Lý Đồng Nhân thúc Huyết Long Câu đánh vào trung tâm của trận pháp nơi Trình Bảo đang ở tướng đài chỉ huy trận pháp. Cánh quân của Lý Đồng Nhân thế mạnh như chẻ tre xông thẳng vào tướng đài, quân giữ trận của Trình Bảo không chống lại nổi hai mãnh tướng hợp công nên chết thê thảm và trận pháp rối tung, đến khi đánh đến gần đài chỉ huy và thấy bóng dáng của Trình Bảo Lý Đồng Nhân liền rút phi đao phóng một lúc ba mũi phi đao. Phi Đao Xích Quỷ thật danh bất hư truyền, phi đao bay như thế là vì sao rơi nhanh không thể tả nhắm đến Trình Bảo, vừa lúc đó, vì hận Trình Bảo giam giữ mình trong trận làm chết rất nhiều binh sĩ của mình, nên Ngô Quyền ra chiêu Hoàng Tịch Thu Dương trong Tam Sát Đao chém đến với tất cả nội công thâm hậu của mình. Đao đến đâu tiếng la thảm thiết của binh sĩ tử trận vang lên thảm thiết giữa trận pháp, Trình Bảo chỉ tránh được hai phi đao của Lý Đồng Nhân còn mũi phi đao thứ ba xuyên thẳng qua chiếc mũ đồng bảo vệ và gim vào đầu Trình Bảo, vừa lúc đại đao của Ngô Quyền chém đến thi thể của Trình Bảo ra làm nhiều mảnh.

Mất đi người chỉ huy trận pháp nên Bát Quái Tiên Thiên Trận bị vỡ tan tành, Dương Đình Nghệ liền phát lệnh cho trung quân tham chiến, hai cánh quân của hai tướng Phạm Bạch Hổ và tướng quân Đỗ Cảnh Thạc xông vào trận địch chém giết. Cảnh tượng chết chóc được vẻ lên từ chính tay của thần chết, xác quân giữ trận của Trình Bảo chết hết lớp này đến lớp khác chồng chất lên nhau giữa tiếng reo hò vang dội của quân khởi nghĩa, chỉ có được khoản hai trăm kỵ binh Nam Hán tẩu thoát được trận thảm sát kinh khiếp trong sự giận dữ của quân khởi nghĩa phương nam.

Cảm thấy đã thắng trận nên chủ tướng Dương Đình Nghệ cho đánh trống thu quân, Kiều Công Tiễn thấy vậy liền lên tiếng:

- Cớ sao chủ tướng không cho quân truy sát tàn binh của Nam Hán mà đánh trống thu quân?

Dương Đình Nghệ vút râu mỉm cười đáp lại:

- Cho những tàn binh sống để về phương bắc tâu lại với vua Nam Hán là Lưu Cung biết rằng: "Nước Nam ta có rất nhiều võ tướng tài giỏi để Lưu Cung không còn ý định cướp nước phương nam của người Việt nữa."

(Các bạn đọc hết chương xin hãy để lại lời bình luận dưới bài viết hoặc một like để động viên tinh thần cho tác giả) Cảm ơn các đọc giả đã theo dõi An Nam Song Long Truyện.

Bạn đang đọc An Nam Song Long Truyện sáng tác bởi Vannhanho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vannhanho
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.