Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sự Chia Rẽ

Tiểu thuyết gốc · 2504 chữ

Kevin quỳ gục giữa đống đổ nát, đôi

mắt ngập tràn căm hận. Bụi đất lấm

lem trên khuôn mặt cứng cỏi, nhưng

lòng tự trọng của hắn mới là thứ bị

tổn thương nhiều nhất. Ben đã bỏ đi,

mang theo chiến thắng mà Kevin

không bao giờ muốn thừa nhận. Hắn

cảm nhận được Darktrix vẫn đang

sôi sục trong huyết quản, cuộn trào

như một ngọn lửa đen tối không bao

giờ tắt.

Kevin (siết chặt tay, giọng đầy phẫn

nộ): “Ta sẽ không bao giờ quỳ gối

trước ngươi, Ben! Ngày này chỉ là một

vết xước nhỏ.”

Hắn đứng dậy, cảm nhận những vết

thương đang cháy bỏng trên cơ thể,

nhưng lòng kiêu hãnh bị tổn thương

còn sâu hơn nhiều. Ánh mắt hắn

hướng về nơi Ben vừa biến mất,

ngọn lửa giận dữ không hề suy

giảm, mà càng bùng lên mãnh liệt

hơn.

Kevin (giận dữ): "Darktrix, ngươi

không bao giờ phản bội ta, đúng

không? Chúng ta còn mạnh hơn thế

này nhiều... và lần sau, ta sẽ nghiền

nát hắn dưới chân ta!"

Tiếng cười khàn khàn vang lên trong

cổ họng, khi hắn cảm nhận sức

mạnh bóng tối từ Darktrix đang rót

vào từng thớ cơ, từng suy nghĩ trong

đầu hắn. Không hề có sự chùn bước,

không hề có sự ăn năn. Bóng tối là

nơi hắn thuộc về, và hắn biết rằng

một ngày nào đó, hắn sẽ cai trị tất

cả những gì còn sót lại từ thế giới

tan vỡ này.

Kevin (thì thầm, ánh mắt sáng lên

đầy hiểm độc): “Ben... cuộc chiến

chỉ mới bắt đầu.”

Ở một nơi khác...

Ben bước đi giữa hoang mạc hoang tàn, từng cơn gió khô cằn thổi qua, mang theo bụi cát và tàn tích của một thế giới đã không còn sự sống. Cậu không ngoảnh lại. Cuộc chiến với Kevin đã kết thúc, nhưng trong lòng Ben không hề có cảm giác chiến thắng. Đôi mắt đỏ sâu thẳm, như che giấu nỗi buồn không thể nói thành lời.

Ben (lặng lẽ, nhưng trong lòng vẫn gợn sóng): “Mọi thứ đã thay đổi quá nhiều... Kevin, cậu đã đi quá xa rồi.”

Cậu biết rằng Kevin không phải đối thủ cuối cùng. Voidtrix lấp lánh trên cổ tay cậu, như một lời nhắc nhở về trách nhiệm nặng nề mà cậu phải gánh vác. Ben chưa bao giờ ngừng chiến đấu. Thế giới này không còn như trước, nó đầy rẫy những sinh vật bị biến đổi và những thế lực đen tối đang âm thầm chờ đợi thời cơ.

Ben (trầm ngâm, nhìn lên bầu trời u ám): “Chúng ta đã từng là bạn, Kevin… Tại sao mọi thứ lại trở thành thế này?”

Nhưng không có thời gian để nghĩ ngợi nhiều hơn. Cậu cảm nhận được Voidtrix rung lên nhè nhẹ, báo hiệu một mối nguy hiểm mới. Một sinh vật khổng lồ, bị biến đổi bởi những thí nghiệm tàn bạo của kẻ nào đó, đang tiến tới gần. Cậu đã quá quen thuộc với loại quái vật này - những thứ không còn thuộc về thế giới của con người, bị biến thành công cụ của bóng tối.

Ben (nắm chặt cổ tay, giọng kiên định): “Vẫn còn nhiều việc phải làm… Không thể dừng lại bây giờ.”

Với một ánh sáng đỏ lóe lên từ Voidtrix, Ben biến đổi thành một trong những dạng mạnh mẽ nhất mà cậu có. Cậu lao vào trận chiến với sinh vật, không chút do dự, không chút lùi bước. Bất kể Kevin hay bất cứ ai đứng về phe bóng tối, Ben biết rằng cậu không thể dừng chiến đấu cho đến khi mang lại chút ánh sáng cho thế giới u ám này.

Ben (cất giọng quyết tâm khi lao vào chiến trường): “Kevin, dù cậu có sa ngã sâu đến đâu… tôi vẫn sẽ cứu lấy cậu.”

Bụi cát từ trận chiến vẫn chưa kịp lắng xuống. Sinh vật khổng lồ đổ gục xuống đất với tiếng thét cuối cùng trước khi tan biến vào hư không. Ben đứng giữa đống đổ nát, hơi thở dồn dập nhưng đôi mắt vẫn giữ vững sự kiên định. Mọi thứ dường như đã tạm yên bình.

Nhưng rồi, trong không gian im lặng ấy, cậu nghe thấy một tiếng động nhỏ, yếu ớt - tiếng thở gấp, hổn hển của ai đó đang gặp nguy hiểm. Ben dừng lại, đôi mắt cảnh giác quét qua những tàn tích. Giữa đống đổ nát của một tòa nhà sụp đổ, cậu thấy một cô bé nhỏ nhắn đang bị mắc kẹt dưới những mảnh vụn, thân hình mỏng manh run rẩy, như thể sự sống đang dần rời khỏi cơ thể.

Ben (lo lắng, vội vã tiến tới): "Chết tiệt, mình đến quá muộn sao?"

Cậu nhanh chóng chạy đến bên cô bé. Đôi tay của Ben nâng những tảng đá đổ nát ra khỏi người cô bé với sức mạnh của dạng biến đổi. Cô bé thở khó nhọc, khuôn mặt nhợt nhạt và đôi mắt khép hờ. Cậu biết mình phải làm gì, không thể để mất cô.

Ben (gấp gáp, giọng đầy quyết tâm): "Không sao đâu, em sẽ ổn. Anh sẽ đưa em ra khỏi đây."

Ben cẩn thận bế cô bé lên, nhẹ nhàng nhưng dứt khoát. Cậu cảm nhận được hơi thở yếu ớt của cô đang dần ngưng lại, và trái tim cậu như thắt lại trong giây phút đó. Cô bé không còn thời gian nhiều.

Ben (lẩm bẩm với ánh mắt lo lắng): "Cố lên... đừng từ bỏ..."

Ben biết mình cần phải tìm sự trợ giúp y tế ngay lập tức, nhưng giữa nơi hoang tàn này, không hề có một dấu hiệu của sự sống hay công nghệ nào có thể giúp đỡ. Cậu quyết định kích hoạt Voidtrix một lần nữa, biến thành Jetray, một dạng có khả năng di chuyển với tốc độ siêu thanh.

Ben (quyết đoán, tự nhủ): "Chỉ cần nhanh thôi... mình có thể cứu được cô bé."

Ngay khi biến hình, Ben phóng mình lên bầu trời, cánh của Jetray xé toạc không gian, bay như một mũi tên về phía tàn tích của một thành phố xa xôi mà cậu biết vẫn còn sót lại những trạm cứu thương. Tiếng gió rít lên bên tai cậu, nhưng trong lòng Ben chỉ còn lại một ý nghĩ duy nhất - cứu sống cô bé này.

Ben (kiên định, trong lòng đầy quyết tâm): "Tôi sẽ không để thêm một sinh mạng nào bị lấy đi... không còn nữa."

Vận tốc kinh hoàng giúp Ben nhanh chóng vượt qua khoảng cách xa xôi trong chốc lát, và cậu lao thẳng về phía trạm cứu thương trong thị trấn đổ nát gần nhất. Cô bé trong tay cậu vẫn còn thở, yếu nhưng vẫn còn hy vọng. Ben biết, cậu đã kịp thời.

Khi Ben đặt chân xuống trạm cứu

thương, không khí ở đây không

giống như cậu mong đợi. Những tòa

nhà hư hại, tiếng còi báo động vang

lên khắp nơi và những hình bóng lờ

mờ của kẻ thù đang tràn ngập quanh

khu vực. Những sinh vật xấu xa,

giống như những bóng ma từ địa

ngục, đang tấn công, tiêu diệt bất kỳ

ai còn sống sót.

Ben (cảm thấy sự nguy hiểm đang

đến gần, giọng kiên quyết): "Phải bảo vệ cô bé trước đã."

Cậu ôm chặt cô bé vào lòng, bàn tay

nắm chặt, nhưng trái tim cậu đang

dần trở nên nặng nề khi nhận ra

rằng, không chỉ cô bé mà cả trạm

cứu thương này đều đang bị đe dọa.

Ben không thể chần chừ thêm nữa.

Cậu phải chiến đấu.

Khi kẻ thù lao vào, Ben ngay lập tức

biến đổi thành Four Arms, hình dạng

mạnh mẽ với bốn cánh tay lực

lưỡng. Cậu dồn sức, từng cú đấm

vung ra, đánh bật kẻ thù ra xa.

Nhưng chúng không hề ngừng lại,

chúng còn nhiều hơn cậu tưởng

tượng.

Cậu nhanh chóng biến đổi thành

Heatblast, ngọn lửa bùng cháy từ cơ

thể, thiêu đốt những kẻ thù xung

quanh. Làn sóng lửa bùng lên, thiêu

cháy những sinh vật đáng sợ, nhưng

giữa cuộc chiến, cậu vẫn không thể

ngừng lo lắng cho cô bé. Mỗi giây

trôi qua đều quý giá, và Ben cảm

nhận được sức mạnh của cậu đang

tiêu tốn dần.

Ben (gào lên, ôm chặt cô bé hơn):

"Anh sẽ không để bất kỳ ai làm hại

em! Nên em hãy ráng chịu một chút!"

Với những kẻ thù đông đảo, Ben biến

đổi liên tục, lần lượt sử dụng XLR8

để di chuyển với tốc độ cực nhanh,

né tránh những đòn tấn công. Cậu

xoay mình, sử dụng tốc độ để tạo ra

những đòn phản công, nhưng số

lượng kẻ thù không ngừng gia tăng.

Chúng dường như không biết mệt

mỏi, và Ben cảm thấy sức mạnh của

mình dần bị đè nén dưới áp lực. Mồ

hội túa ra trên trán, nhưng cậu

không thể gục ngã. Mỗi khi cậu ngã

xuống, cô bé trong tay lại nhắc nhở

cậu phải đứng dậy.

Ben (với giọng kiên quyết nhưng run

rẩy): "Phải làm nhiều hơn nữa!"

Cuối cùng, cậu quyết định kích hoạt

Diamondhead. Với lớp giáp kiên cố,

Ben bắt đầu chặn đứng những đòn

tấn công, biến các kẻ thù thành

những mảnh vụn vụn vỡ. Nhưng

ngay lúc đó, một sinh vật khổng lồ

xuất hiện từ đám đông, nó tràn qua,

mắt đỏ rực và tiếng gầm rú khiến

lòng đất rung chuyển.

Ben (cảm nhận được sức mạnh của

kẻ thù, trong lòng hoang mang):

"Điều này không tốt chút nào.."

Cậu đứng vững, nắm chặt cô bé

trong tay, sẵn sàng đối mặt với kẻ

thù khổng lồ, không còn đường lùi.

Trong lòng, Ben thầm hứa: “ Ta sẽ

chiến đấu cho đến hơi thở cuối

cùng.”

Những âm thanh của cuộc chiến

vang vọng trong không gian, giữa

những tiếng gầm gừ của kẻ thù và

tiếng hô vang của Ben, một cuộc

chiến không ngừng diễn ra, nơi sức

mạnh và lòng dũng cảm được thử

thách đến mức tận cùng.

Ben đứng vững trước sinh vật khổng lồ, một con quái vật với cơ bắp cuồn cuộn, đôi mắt như hai ngọn lửa đỏ rực. Cậu cảm nhận được sức mạnh của nó, nhưng trong lòng, một chiến thuật đã hình thành. Đây không chỉ là một trận chiến sức mạnh mà còn là một trận đấu trí. Ben phải tận dụng khả năng của mình một cách thông minh.

Ben (trong tư thế bình tĩnh, giọng lạnh lùng): "Đừng để sự sợ hãi chi phối. Mình có thể làm được."

Với sự linh hoạt, cậu biến đổi thành Upgrade, cơ thể giờ trở thành một khối kim loại cứng cáp với sức mạnh công nghệ. Cậu sử dụng năng lực của mình để nhanh chóng phân tích điểm yếu của quái vật, nhận thấy nó chỉ có một vị trí duy nhất trên cơ thể có thể tổn thương – điểm yếu nằm giữa ngực, nơi tim nó đập.

Ben (cảm thấy sự căng thẳng, nhưng giọng vẫn trầm ổn): "Chỉ cần một cú đánh chính xác... và mình có thể hạ gục nó."

Cậu lại trở thành XLR8, lướt qua những kẻ thù nhỏ xung quanh với tốc độ chóng mặt, tránh xa các đòn tấn công của quái vật. Mỗi lần nó vung tay, Ben đều né tránh một cách dễ dàng, như một vũ công trong một buổi biểu diễn hoàn hảo. Cậu dùng tốc độ để tạo ra những đòn phản công bất ngờ, chớp nhoáng và chính xác.

Ben (thì thầm, như đang tính toán): "Giờ là thời điểm quyết định."

Cậu biến hình thành Ball Weevil, một hình dạng nhỏ gọn với khả năng tấn công mạnh mẽ. Ben cuộn tròn lại, tạo ra một cú va chạm mãnh liệt vào điểm yếu của quái vật, làm nó choáng váng. Cùng lúc đó, cậu bắn ra những tia điện từ cơ thể, làm tê liệt tạm thời những kẻ thù xung quanh.

Nhưng kẻ thù khổng lồ không dễ bị đánh bại. Nó gầm lên, phản ứng bằng cách tấn công dữ dội hơn. Ben cảm nhận được sức mạnh của nó, nhưng cậu không lùi bước. Mọi chuyển động của quái vật giờ đây như những bài học quý giá, cậu quan sát và phản ứng với từng hành động của nó.

Ben (quyết tâm): "Mình sẽ không để bất kỳ ai bị thương thêm nữa!"

Cậu trở lại hình dạng Diamondhead, biến lớp giáp trở thành một vũ khí phòng thủ và tấn công. Ben lập tức chắn đường cho những đòn tấn công của quái vật, biến các cú đánh thành những mảnh vụn, tạo ra không gian cho mình. Với sự lạnh lùng và trầm ổn, cậu nhanh chóng tạo ra một kế hoạch.

Ben (giọng chắc nịch): "Giờ là lúc mình phải kết thúc nó."

Cậu lao vào, lách qua những cú đấm như trời giáng, và dồn hết sức vào một cú đấm cuối cùng vào chính điểm yếu của quái vật. Cú đánh khiến cơ thể nó rung chuyển, tiếng nổ vang vọng khắp không gian, và quái vật cuối cùng ngã xuống, tiếng gầm thét của nó hòa lẫn vào tiếng thở phào của những người sống sót.

Cậu (hít một hơi, thở ra, rồi nhìn về phía cô bé): "Bây giờ, mình phải tập trung vào việc cứu em ấy."

Ben chạy tới chỗ cô bé, phát hiện rằng cô vẫn còn sống, nhưng yếu ớt. Cậu cảm nhận được sự cấp bách, ngay cả khi chiến thắng vừa mới đến. Cậu nhanh chóng chuyển sang hình dạng Heatblast, tạo ra những ngọn lửa ấm áp quanh cơ thể mình để giữ cho cô bé không bị lạnh. Cậu cẩn thận dùng sức mạnh của mình để giúp cô bé tỉnh dậy.

Ben (với giọng dịu dàng, nhẹ nhàng): "Hãy tỉnh dậy, em không được bỏ cuộc. Anh ở đây, sẽ bảo vệ em."

Ánh sáng từ ngọn lửa rọi vào khuôn mặt cô bé, khiến cô từ từ mở mắt. Sự sợ hãi dần tan biến, nhường chỗ cho ánh nhìn biết ơn và hy vọng. Cậu cảm nhận được sức mạnh của lòng dũng cảm và tình yêu thương, và ngay cả trong những khoảnh khắc đen tối nhất, vẫn có ánh sáng.

Cuối cùng, sau những gì đã trải qua, Ben đứng đó, vững vàng như một người hùng, giữa những tàn dư của trận chiến. Cậu đã giành chiến thắng, nhưng cậu biết rằng cuộc chiến còn dài và không chỉ là về sức mạnh, mà còn là về những gì cậu có thể bảo vệ.

Bạn đang đọc Ben 10 Voidwalker sáng tác bởi TDanh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TDanh
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.