Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 23: Đối Mặt Với Bóng Tối

Tiểu thuyết gốc · 1315 chữ

Vương Bình, Nhã Lan và Thanh tra Lâm đứng trong căn phòng tối tăm, nơi chiếc hộp gỗ đã được mở. Ánh sáng mờ ảo từ mảnh ghép cuối cùng tỏa ra, như thể nó đang chờ đợi được kích hoạt. Nhưng bên dưới cái ánh sáng ấy, những bóng hình đen tối vẫn ẩn nấp, và cảm giác bất an không ngừng dâng lên trong lòng mỗi người.

“Chúng ta đã gần tới đích rồi,” Vương Bình nói, tay vẫn nắm chặt mảnh ghép trong lòng bàn tay. Anh cảm thấy chiếc hộp đang phát ra một nguồn lực kỳ bí, như thể nó đang hấp thụ sinh khí của mình.

Thanh tra Lâm nhìn quanh phòng, đôi mắt sắc bén của anh quét qua từng chi tiết. "Đây không phải là một nơi an toàn để dừng lại," anh cảnh giác, giọng nói khô khốc. “Những sự kiện vừa rồi… không phải ngẫu nhiên. Có một thứ gì đó rất lớn đang đợi chúng ta.”

Vương Bình quay lại nhìn anh, một tia quyết tâm chợt lóe lên trong mắt. "Chúng ta không còn sự lựa chọn nào khác. Nếu không hoàn thành nghi lễ này, chúng ta sẽ không bao giờ thoát ra được."

Bóng đen trước mặt họ như một lưỡi dao sắc lạnh, chực chờ nuốt chửng tất cả. Vương Bình có thể cảm nhận được sự chuyển động của nó trong không khí, như thể không gian đang vặn vẹo và khúc khuỷu lại dưới sức mạnh của một thế lực vô hình. Căn phòng này đã trở thành hành lang giữa hai thế giới, nơi bóng tối và ánh sáng đang đấu tranh giành lấy quyền lực cuối cùng.

"Anh ta sắp hoàn thành nghi lễ rồi," một giọng nói lạnh lẽo vang lên từ bóng tối, khiến Nhã Lan rùng mình. Giọng nói này mang đầy khủng khiếp, như thể chính không khí cũng rung động theo từng từ ngữ.

“Ngươi không thể ngừng lại được,” giọng nói tiếp tục, mang theo sự đe dọa không thể thoát khỏi. “Lý do mà ngươi và những người đi theo ngươi đã đến đây, tất cả chỉ là một phần trong kế hoạch của ta.”

Vương Bình giật mình quay lại, đôi mắt anh sắc bén như dao cắt. "Ai đang nói với chúng tôi?"

Một hình bóng mờ ảo bước ra từ góc tối. Đó là một người đàn ông có gương mặt gầy gò, đôi mắt như hai hố sâu không đáy, khắc ghi sự thống khổ và những bí mật không thể tưởng tượng. “Ta là người được chọn lựa,” hắn ta nói, từng từ như bị nặn ra từ cơn ác mộng, “và tất cả các ngươi đều chỉ là công cụ. Các ngươi đang giúp ta hoàn thành một nghi lễ cổ xưa mà sẽ mở cánh cửa vào vương quốc của những bóng ma.”

Vương Bình không nói một lời nào, nhưng lòng anh tràn đầy sự căm phẫn. Anh đã tìm thấy những mảnh ghép của lời tiên tri, đã đối mặt với bao nhiêu nguy hiểm, và giờ đây mọi thứ đang dẫn đến một bước ngoặt không thể tránh khỏi. Nhưng người đàn ông này, hắn ta là ai? Và vì sao hắn lại biết về nghi lễ này?

“Ngươi là ai?” Vương Bình hỏi, nhưng giọng anh vang lên như thể rơi vào hư vô, không có câu trả lời.

“Ta là kẻ sẽ bước vào cánh cửa tối khi nghi lễ hoàn thành,” người đàn ông tiếp tục, đôi mắt hắn ngập tràn sự thách thức. “Ngươi không thể ngừng ta. Ngươi cũng không thể hiểu được những gì ta đã phải đánh đổi.”

Một tia sáng mờ nhạt lóe lên, và chiếc mảnh ghép cuối cùng trong tay Vương Bình bắt đầu phát sáng rực rỡ. Nó phản chiếu lên bức tường đá những hình ảnh kỳ dị, những dấu hiệu cổ xưa mà Vương Bình không thể giải mã. Nhưng anh cảm nhận được một điều: mảnh ghép này không phải để hoàn thành nghi lễ, mà là để ngăn chặn những gì sắp xảy ra.

"Đây chính là kế hoạch của ngươi?" Vương Bình cười khẩy, “Ngươi chỉ là con rối trong tay một thế lực nào đó.”

Ngay khi anh thốt lên những lời đó, một tiếng vỡ vụn vang lên từ sâu thẳm bên dưới lâu đài. Cả căn phòng như sập xuống, và đất đá bắt đầu lăn tăn vỡ ra từ các khe nứt. Những tiếng gào thét, những âm thanh của hàng ngàn linh hồn đang quằn quại vang vọng trong không gian. Không phải một cánh cửa mở ra, mà là hàng triệu cánh cửa khác nhau, mở rộng ra tới vô tận, tạo thành một hầm ngục vĩnh viễn.

Vương Bình và Nhã Lan bị kéo vào giữa cơn lốc xoáy của những linh hồn đó. Ánh sáng cuối cùng của chiếc mảnh ghép lóe lên và rọi sáng cả không gian, nhưng nó không đủ mạnh để đẩy lùi thực thể đen tối kia. "Hắn không phải là người duy nhất có thể điều khiển nghi lễ này," Vương Bình nói, từng chữ một như thể đang ra lệnh cho chính mình.

Thanh tra Lâm lao về phía trước, vung khẩu súng của mình lên, nhưng tất cả những gì anh có thể làm là chỉ bắn vào không khí. Mọi thứ chỉ tan biến vào sự tuyệt vọng không đáy.

Trong giây phút ấy, một hình bóng mờ ảo khác xuất hiện ngay trước mặt Vương Bình. Không phải người đàn ông lúc nãy, mà là một người phụ nữ. Một linh hồn không thể nhận diện, nhưng ánh sáng từ chiếc mảnh ghép dường như đã nhận ra cô ta.

"Ngươi đã đến kịp lúc." Giọng nói của người phụ nữ vang lên, nhẹ nhàng nhưng có một sức mạnh vượt qua mọi thứ. "Ta là người sẽ giúp ngươi hoàn thành nghi lễ, nhưng phải trả giá bằng những gì quý giá nhất."

Vương Bình ngẩng đầu lên, ánh mắt của anh đầy nghi ngờ. "Trả giá?" Anh hỏi lại, "Vậy còn mạng sống của chúng ta thì sao?"

“Cái giá không phải là máu,” giọng cô ta nhẹ nhàng. "Nhưng chính niềm tin của ngươi sẽ là thứ mà ngươi phải đánh đổi."

Cả nhóm bàng hoàng nhận ra rằng, họ không chỉ đang đối mặt với một nghi lễ nguy hiểm. Họ đang đối diện với tổ tiên của gia tộc Hoàng, những người đã bị lãng quên và đang kêu gọi họ trở về.

Vương Bình siết chặt tay, cảm nhận được sức mạnh không thể kháng cự. Nhưng anh cũng biết một điều chắc chắn: Đây sẽ là trận chiến lớn nhất của đời mình.

Với chương này, câu chuyện đẩy lên một mức độ căng thẳng và bí ẩn cao hơn, khi Vương Bình phải đối diện với một thế lực siêu nhiên mạnh mẽ và những câu hỏi về bản chất thực sự của nghi lễ cổ xưa. Chương này mở ra một hướng đi mới đầy thử thách và phức tạp.

TÁC GIẢ: Mèo Ping Ping

“Tác phẩm này là sáng tác độc quyền của Mèo Ping Ping. Mọi hình thức sao chép, chỉnh sửa, hoặc sử dụng mà không có sự đồng ý đều được xem là vi phạm bản quyền.”

"Mèo Ping Ping trân trọng từng chữ, từng dòng trong tác phẩm này. Xin đừng sao chép, chỉnh sửa nếu không có sự đồng ý."

Tác Phẩm được viết nên bằng tâm huyết và sáng tạo của Mèo Ping Ping, tác phẩm này là độc quyền. Đừng sao chép nếu chưa được phép!"

"Hãy tôn trọng quyền sở hữu trí tuệ: Tác phẩm này là độc quyền của Mèo Ping Ping."

Bạn đang đọc Bí Mật Lâu Đài Cổ sáng tác bởi meopingping
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi meopingping
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.