Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 24: Bí Mật Sau Cánh Cửa Đen

Tiểu thuyết gốc · 1341 chữ

Không gian tối đen như mực, mỗi bước chân của họ vang lên trong sự tĩnh lặng, như thể không có gì ngoài bóng tối vô tận đang bao trùm. Vương Bình, Nhã Lan và Thanh tra Lâm đứng đối diện với một cánh cửa đá cổ xưa, nơi mà theo lời của người phụ nữ linh hồn, "Nơi này là điểm cuối của cuộc hành trình."

Nhưng không ai trong ba người dám chắc đây có phải là sự kết thúc hay bắt đầu của một chuỗi những điều tồi tệ sắp xảy ra.

Vương Bình siết chặt chiếc mảnh ghép trong tay, ánh sáng yếu ớt từ nó hắt lên bức tường đá, nhưng không đủ để xua tan đi sự ngột ngạt của không gian. Anh nhìn về phía cánh cửa, nơi có những vết nứt sâu tựa như những đường vân trên một tấm mặt nạ cổ đại. Dường như từ đó phát ra một lực hút vô hình, giống như một cái hố đen hút hết mọi thứ vào trong. Anh cảm thấy cơ thể mình có một sự cản trở không thể lý giải, như thể có một thực thể vô hình đang cản bước.

“Vương Bình…” Nhã Lan kéo tay anh, giọng cô run lên. “Anh nghĩ chúng ta có thể vượt qua được không?”

Vương Bình không trả lời ngay. Anh nhìn vào đôi mắt của Nhã Lan, cảm nhận được sự lo lắng trong ánh mắt ấy. Nhưng anh biết, dù có sợ hãi hay không, họ cũng phải tiến lên.

“Chúng ta không còn lựa chọn nào khác.” Anh đáp, giọng chắc nịch. “Nếu chúng ta không làm ngay bây giờ, cánh cửa này sẽ mở ra và sẽ không có ai sống sót.”

Thanh tra Lâm nhìn cánh cửa một lần nữa, ánh mắt của anh không khỏi toát lên sự cảnh giác. "Mọi thứ trong lâu đài này đều có một lý do. Chúng ta phải tìm hiểu xem cánh cửa này có thực sự dẫn đến sự giải thoát hay không."

Một tiếng động nhẹ như thể có một lớp vải mỏng bị xé ra. Không ai kịp phản ứng thì cánh cửa đá từ từ mở ra, phát ra một âm thanh như tiếng đá cọ xát vào nhau, khô khốc và khó chịu. Khi cửa đã mở hoàn toàn, một luồng không khí lạnh buốt thổi ra, mang theo mùi hôi thối của đất ẩm và những âm thanh vang vọng như tiếng bước chân của những linh hồn vất vưởng.

Vương Bình lấy một hơi thật sâu, không để sự sợ hãi chi phối, rồi bước vào trước, tiếp theo là Nhã Lan và Thanh tra Lâm.

Phía trước là một hành lang tối mịt, có vẻ như dẫn xuống dưới lòng đất. Những bức tường bao quanh là đá lạnh, những họa tiết kỳ lạ khắc sâu vào chúng. Có một cảm giác như đang bước vào một ngôi đền cổ xưa, nơi mọi thứ đều đã bị quên lãng, chỉ còn lại những dấu vết của quá khứ đen tối.

Đi được vài bước, họ dừng lại khi nhận thấy một cái gì đó đang di chuyển trong bóng tối, phía cuối hành lang. Ánh sáng yếu ớt từ mảnh ghép trong tay Vương Bình dần dần yếu đi, như thể không thể chống lại được sự dày đặc của bóng tối đang bủa vây.

"Nghe thấy không?" Thanh tra Lâm thì thầm, đôi mắt anh nheo lại, cố gắng nhìn vào bóng tối. "Có ai đó… đang theo dõi chúng ta."

Vương Bình và Nhã Lan ngừng lại, căng thẳng dâng lên. Đúng như lời Lâm nói, phía sau họ có một sự chuyển động kỳ lạ. Như thể những bóng ma của quá khứ đang dần hiện hình, sắp sửa bước ra từ màn đêm vĩnh cửu.

Không khí đột ngột trở nên ngột ngạt hơn, và rồi, một bóng hình cao lớn xuất hiện. Nó không phải là người, mà là một hình thù mờ ảo nhưng vẫn rõ ràng là một con quái vật với thân hình khổng lồ, có đôi mắt đỏ như lửa địa ngục và một nụ cười quái đản.

"Hắn là ai?" Nhã Lan run rẩy, thì thầm.

Vương Bình nắm chặt chiếc mảnh ghép, cố gắng giữ vững tinh thần. "Không phải là người, mà là một linh hồn bị nguyền rủa. Nó chính là thứ mà chúng ta phải đối mặt."

Bóng hình ấy tiến lại gần hơn, mỗi bước chân như làm rung chuyển cả không gian, và hơi lạnh từ nó tỏa ra khiến từng sợi tóc của họ dựng đứng. Khi bóng hình ấy chỉ còn cách vài bước chân, nó dừng lại. Mặt của nó không thể nhìn rõ, nhưng những vết nứt trên cơ thể nó như những vết rạn nứt của một linh hồn bị xiềng xích.

"Ta là linh hồn của một người từng sống ở đây," giọng nó vang lên, lạnh lẽo và đầy thù hận. "Ta đã bị nhốt lại vì sự phản bội. Và bây giờ, ta sẽ không bao giờ để các ngươi rời khỏi đây!"

Vương Bình thở hắt ra, mắt anh nhìn về phía cánh cửa đang từ từ đóng lại. "Chúng ta sẽ không để ngươi cản bước được."

Ngay lập tức, anh bước lên, mảnh ghép trong tay phát sáng như một lưỡi dao sắc lạnh. Vương Bình cảm nhận được một sức mạnh kỳ lạ từ chiếc mảnh ghép. Không phải là một công cụ tấn công thông thường, mà là một khối năng lượng được trao cho anh từ những linh hồn xưa cũ.

Đúng lúc này, hình bóng quái dị kia lao về phía họ với tốc độ kinh hoàng, đôi mắt đỏ lấp lánh như muốn nuốt chửng tất cả. Nhưng trước khi nó kịp chạm tới, chiếc mảnh ghép trong tay Vương Bình sáng bừng lên và một luồng ánh sáng mạnh mẽ chói mắt chiếu thẳng vào bóng tối.

Một tiếng thét rợn người vang lên từ bóng hình đó, và rồi, nó tan biến, như thể đã bị xé nát bởi sức mạnh của ánh sáng.

Họ đứng yên, nhìn quanh, không dám tin vào những gì vừa xảy ra. Bóng tối xung quanh dường như không còn nặng nề như trước. Nhưng hình bóng của linh hồn đó vẫn chưa hoàn toàn biến mất. Vẫn có cảm giác như nó đang ẩn nấp đâu đó, chờ đợi cơ hội để trở lại.

"Chúng ta phải đi nhanh." Vương Bình nói, đôi mắt anh kiên quyết. "Nếu chúng ta không giải quyết được hết những linh hồn này, chúng ta sẽ không bao giờ rời khỏi đây."

Họ tiếp tục đi sâu vào hầm ngục dưới lòng đất, nơi những bí mật của lâu đài cổ xưa vẫn còn ẩn giấu, đợi chờ một người đủ can đảm để đối mặt với chúng.

Kết thúc chương 24.

Chương này đã đẩy câu chuyện lên một mức độ cao hơn với sự xuất hiện của một linh hồn nguy hiểm, đưa câu chuyện vào một thế giới huyền bí và kinh dị. Vương Bình phải đối diện không chỉ với quái vật, mà còn với những sức mạnh siêu nhiên mà anh chưa thể kiểm soát hoàn toàn.

TÁC GIẢ: Mèo Ping Ping

“Tác phẩm này là sáng tác độc quyền của Mèo Ping Ping. Mọi hình thức sao chép, chỉnh sửa, hoặc sử dụng mà không có sự đồng ý đều được xem là vi phạm bản quyền.”

"Mèo Ping Ping trân trọng từng chữ, từng dòng trong tác phẩm này. Xin đừng sao chép, chỉnh sửa nếu không có sự đồng ý."

Tác Phẩm được viết nên bằng tâm huyết và sáng tạo của Mèo Ping Ping, tác phẩm này là độc quyền. Đừng sao chép nếu chưa được phép!"

"Hãy tôn trọng quyền sở hữu trí tuệ: Tác phẩm này là độc quyền của Mèo Ping Ping."

Bạn đang đọc Bí Mật Lâu Đài Cổ sáng tác bởi meopingping
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi meopingping
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.