Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 26: Cuộc Chạm Trán Cuối Cùng

Tiểu thuyết gốc · 1331 chữ

Lâu đài cổ giờ đây như một thực thể sống, một nơi không chỉ chứa đựng những ký ức của quá khứ, mà còn là cái mầm cho sự sống và cái chết đan xen. Sau cuộc đối đầu với linh hồn của chủ nhân lâu đài, Vương Bình vẫn chưa thể yên tâm. Mảnh ghép trong tay anh phát sáng mờ nhạt, như thể nhắc nhở anh về một bí mật chưa được hé lộ, một điều gì đó còn ẩn giấu trong chính trái tim của lâu đài này.

Ánh sáng từ chiếc mảnh ghép, dù mạnh mẽ, nhưng không đủ để phá vỡ hoàn toàn cái bóng tối đang đè nặng. Vương Bình cảm nhận được một sự hiện diện khác, một thứ gì đó còn sâu hơn những linh hồn đã từng bị giam cầm. Những hình ảnh kỳ lạ vẫn ám ảnh anh, những bóng hình mờ ảo xuất hiện từ những ngóc ngách tối tăm của lâu đài, và những tiếng thì thầm như vang vọng từ thế giới bên kia.

"Chúng ta không thể dừng lại ở đây." Vương Bình nói với Nhã Lan và Thanh tra Lâm, giọng anh trầm xuống như có sự lo lắng mơ hồ. "Cái mà chúng ta đã phá vỡ chỉ là bề mặt. Tôi cảm nhận được điều gì đó đang ẩn mình trong bóng tối này. Và nó không dễ dàng buông tha chúng ta."

Thanh tra Lâm, người vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, bước đến gần. "Anh nói đúng. Chúng ta cần phải tìm ra nguyên nhân thực sự của những hiện tượng này. Nếu không, chúng ta sẽ không bao giờ thoát khỏi nơi này."

Nhã Lan lặng lẽ nhìn vào chiếc mảnh ghép trong tay Vương Bình. Cô cảm nhận được sự nặng nề và quyền năng mà nó mang lại. Nhưng đồng thời, cũng có một nỗi sợ hãi dâng lên trong lòng cô. Sợ hãi về những điều mà họ sẽ phải đối mặt, về những bí mật sẽ được phơi bày.

Cả ba người bước vào một hành lang khác, nơi bức tường bây giờ đã nứt vỡ, những viên đá vỡ rơi lả tả xuống nền. Hành lang này dài hun hút, không có cửa sổ, chỉ có ánh sáng từ những ngọn đèn dầu cũ kỹ, những ngọn lửa yếu ớt như đang sắp tắt. Cảm giác nặng nề, như thể nơi đây không còn là một phần của thế giới bình thường. Mọi thứ dường như đang tan rã.

Đột nhiên, một tiếng động lạ lùng vang lên từ phía cuối hành lang. Là tiếng bước chân? Hay là thứ gì đó đang đến gần? Vương Bình dừng lại, đưa tay ra hiệu cho Nhã Lan và Thanh tra Lâm dừng bước.

“Có gì đó đang tiến lại gần...” Vương Bình thì thầm.

Ánh sáng từ chiếc mảnh ghép lóe lên mạnh mẽ trong tay anh, như thể đang chỉ đường cho họ. Một luồng khí lạnh lướt qua, mang theo một cảm giác quen thuộc nhưng cũng đầy đe dọa. Một sự thay đổi khủng khiếp đang đến.

Bất ngờ, một hình bóng lớn xuất hiện từ bóng tối, di chuyển một cách chậm rãi nhưng đầy quyết đoán. Là một người, hay là thứ gì đó khác? Vương Bình bước tới một bước, ánh mắt không rời khỏi bóng hình kỳ quái đó.

"Hắn là ai?" Nhã Lan khẽ hỏi, mắt mở to nhìn vào hình bóng kỳ dị.

Thanh tra Lâm cẩn trọng rút súng từ trong túi ra, sẵn sàng đối phó. Nhưng khi ánh sáng chiếu vào khuôn mặt của người lạ, tất cả họ đều sững lại.

Đó là một người đàn ông trung niên, với vẻ ngoài bình thường, nhưng đôi mắt hắn lại trống rỗng, không có cảm xúc. Bộ quần áo hắn mặc trông như một bộ đồ của một người lính cổ xưa, nhưng nó không có màu sắc tươi sáng mà lại nhạt nhòa, như đã bị thời gian ăn mòn. Trên tay hắn là một thanh kiếm cũ kỹ, gần như đã gỉ sét, nhưng nhìn vào lại có một sự nguy hiểm tiềm ẩn.

Hắn bước tới, không có tiếng động, như thể không hề chạm đất.

“Hắn không phải là người...” Vương Bình khẽ nói, nhưng chưa kịp hoàn thành câu, người đàn ông đó đột ngột lên tiếng.

“Các ngươi đã đến rồi sao?” Giọng hắn vang lên, nhẹ nhàng nhưng lại đầy uy lực, như thể tiếng nói của hắn có thể làm bẻ gãy thời gian.

Vương Bình tiến về phía trước, tay vẫn giữ chắc chiếc mảnh ghép. Anh phải tiến vào chỗ sâu nhất của lâu đài này, phải hiểu rõ người này là ai và mối liên hệ giữa hắn với những hiện tượng kỳ bí đã xảy ra.

“Ngươi là ai?” Vương Bình không hề sợ hãi, ánh mắt anh sắc lạnh, như thể anh đã sẵn sàng đối mặt với bất kỳ thử thách nào.

Người đàn ông nhếch môi, đôi mắt hắn vẫn không hề thay đổi. “Ta là người được chọn để bảo vệ lâu đài này. Ta là Linh Hồn của Đấng Bảo Hộ, người duy nhất có thể ngăn cản những kẻ xâm nhập.”

Vương Bình nhận ra điều gì đó kỳ lạ trong lời nói của người đàn ông. Không phải là hắn muốn giết họ, mà là hắn muốn ngừng họ lại, ngừng họ khám phá bí mật của lâu đài. Một người bảo vệ, nhưng tại sao lại ngăn cản họ? Và hắn bảo vệ điều gì?

"Ngươi bảo vệ cái gì?" Thanh tra Lâm lên tiếng, ánh mắt anh sắc như dao, không bỏ sót một chi tiết nào.

Người đàn ông không trả lời ngay mà chỉ nhìn vào chiếc mảnh ghép trong tay Vương Bình, ánh mắt của hắn giờ đây lộ rõ sự sợ hãi.

“Các ngươi không hiểu, không thể hiểu được… Cái giá phải trả khi các ngươi phá vỡ phong ấn này sẽ là…” Hắn bỗng dừng lại, và cả không gian xung quanh bắt đầu sự thay đổi kỳ lạ. Bức tường và nền đất rung chuyển, những âm thanh lạ kỳ phát ra từ mọi hướng.

Vương Bình nhận ra rằng, lời nói của người đàn ông này không chỉ là một cảnh báo, mà là một lời nguyền: nếu họ tiếp tục đi sâu, họ sẽ phải đối mặt với sự hủy diệt khủng khiếp mà lâu đài này đã giữ kín trong suốt hàng thế kỷ.

Ánh sáng từ chiếc mảnh ghép lại tỏa ra mạnh mẽ hơn bao giờ hết, và Vương Bình biết rằng cuộc đối đầu này sẽ không chỉ là một cuộc chiến giữa người và quái vật, mà là cuộc đối mặt cuối cùng với những lực lượng vô hình đang thao túng mọi thứ.

Trong chương này, Vương Bình và nhóm của anh đối mặt với một người bảo vệ kỳ lạ trong lâu đài, người mang trong mình một sức mạnh và bí mật không thể ngờ tới. Câu chuyện tiếp tục đẩy họ đến những ngã rẽ đầy thử thách, nơi mà mỗi quyết định có thể dẫn đến hủy diệt hoặc giải thoát.

TÁC GIẢ: Mèo Ping Ping

“Tác phẩm này là sáng tác độc quyền của Mèo Ping Ping. Mọi hình thức sao chép, chỉnh sửa, hoặc sử dụng mà không có sự đồng ý đều được xem là vi phạm bản quyền.”

"Mèo Ping Ping trân trọng từng chữ, từng dòng trong tác phẩm này. Xin đừng sao chép, chỉnh sửa nếu không có sự đồng ý."

Tác Phẩm được viết nên bằng tâm huyết và sáng tạo của Mèo Ping Ping, tác phẩm này là độc quyền. Đừng sao chép nếu chưa được phép!"

"Hãy tôn trọng quyền sở hữu trí tuệ: Tác phẩm này là độc quyền của Mèo Ping Ping."

Bạn đang đọc Bí Mật Lâu Đài Cổ sáng tác bởi meopingping
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi meopingping
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.