Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 05: Vũ Điệu Của Những Linh Hồn

Tiểu thuyết gốc · 1284 chữ

Sự im lặng chết chóc bao trùm lên toàn bộ lâu đài. Những âm thanh rên rỉ và tiếng thì thầm kỳ quái dường như đã biến mất, để lại Vương Bình và Lý Nhã Lan trong một không gian hoàn toàn tĩnh mịch. Bóng tối bao quanh họ dày đặc đến nỗi gần như có thể chạm vào được. Ánh đèn pin của Vương Bình đã tắt ngấm từ lâu, và giờ đây, họ chỉ còn lại một ngọn nến nhỏ mà Nhã Lan vừa tìm thấy trong chiếc túi cũ kỹ treo trên tường.

"Có vẻ như chúng ta đã quay lại cùng chỗ," Nhã Lan thở dốc, giọng cô run rẩy. "Chúng ta đã chạy bao lâu rồi, nhưng vẫn không thoát khỏi nơi này..."

Vương Bình nhìn vào bản đồ mà anh cẩn thận cất giữ, nhưng những đường nét trên đó giờ đây như đang nhảy múa, thay đổi liên tục trước mắt anh. Anh cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng sâu trong lòng, một nỗi sợ vô hình đang gặm nhấm từng chút một.

Bước chân lặng lẽ của ai đó vang lên từ phía xa, dội lại từ những bức tường đá lạnh. Cả hai người dừng lại, nín thở lắng nghe. Tiếng bước chân trở nên rõ ràng hơn, như thể ai đó đang tiến đến gần họ một cách chậm rãi và đầy toan tính.

"Chúng ta không thể đứng đây chờ chết," Vương Bình nói, giọng khàn đặc. Anh nắm chặt tay Nhã Lan, dẫn cô đi dọc theo hành lang u tối. Càng tiến sâu hơn, những bức tường hai bên dường như đang co rút lại, khiến lối đi ngày càng hẹp đến mức cả hai gần như phải ép sát vào nhau để tiếp tục di chuyển.

"Anh Vương, chúng ta sẽ thoát ra khỏi đây chứ?" Nhã Lan hỏi, giọng cô yếu ớt như tiếng vọng xa xôi. Những giọt nước mắt lấp lánh trên gương mặt tái nhợt của cô.

"Phải tin tôi," Vương Bình thì thầm. Nhưng ngay cả bản thân anh cũng bắt đầu nghi ngờ khả năng thoát thân của mình.

Cuối cùng, họ đến một căn phòng khác, rộng lớn và trống trải. Chính giữa căn phòng là một chiếc bàn đá lớn với những vật thể lạ đặt trên đó: những chiếc mặt nạ bằng gỗ, bình sứ cổ, và một cuốn sách cũ kỹ. Mùi hương nồng nặc của máu khô và tro bụi xộc vào mũi họ, khiến cả hai phải che miệng để tránh nôn.

Vương Bình bước đến gần chiếc bàn, cẩn thận mở cuốn sách. Những trang giấy vàng úa, nhăn nhúm hiện lên những dòng chữ viết tay bằng một thứ ngôn ngữ kỳ lạ. Nhưng điều khiến anh chú ý là những hình vẽ kỳ quái mô tả một nghi thức triệu hồi linh hồn với những biểu tượng bí hiểm mà anh đã nhìn thấy rải rác khắp lâu đài.

"Nhã Lan, em xem này," anh nói, chỉ vào một trang đặc biệt. "Có vẻ như đây là nghi thức mà gia tộc Đường đã sử dụng để triệu hồi các linh hồn. Nhưng nó yêu cầu... một sự hy sinh."

Lý Nhã Lan kinh hoàng, lùi lại vài bước. "Anh nói gì? Hy sinh ai cơ?"

Trước khi Vương Bình kịp trả lời, cánh cửa sau lưng họ đột ngột đóng sầm lại, nhốt họ bên trong căn phòng. Ngọn nến nhỏ mà họ mang theo bỗng chốc bị dập tắt, để lại cả căn phòng chìm vào bóng tối.

Một tiếng cười man rợ vang lên, như thể đến từ khắp mọi phía. Vương Bình và Nhã Lan quay cuồng trong bóng tối, cố gắng định hướng. Nhưng ngay lúc đó, những ánh sáng xanh ma quái bắt đầu nhấp nháy từ mọi góc phòng, soi rọi những hình dáng kỳ lạ đang tiến lại gần họ.

"Chạy đi!" Vương Bình hét lên, kéo Nhã Lan về phía góc phòng nơi có một cánh cửa nhỏ khác. Nhưng khi vừa chạy được vài bước, anh cảm thấy một bàn tay lạnh toát tóm chặt lấy cổ chân mình, kéo mạnh xuống. Anh loạng choạng ngã nhào xuống sàn đá lạnh.

Nhã Lan hoảng loạn, cố gắng kéo anh dậy, nhưng từ dưới sàn nhà, những bàn tay xương xẩu bắt đầu trồi lên, như thể các linh hồn đã chết đang muốn kéo họ xuống địa ngục.

"Không! Anh Vương, cố lên!" cô hét lớn, giọng cô nghẹn ngào trong nước mắt. Cô giật mạnh tay Vương Bình, nhưng sức mạnh của những bàn tay ma quái quá lớn.

Ngay khi tưởng chừng cả hai sắp bị nhấn chìm trong bóng tối, Vương Bình chợt nhớ đến chiếc mặt nạ bằng gỗ trên bàn đá. Anh vùng vẫy thoát khỏi những bàn tay đang bám lấy mình, với tay lấy chiếc mặt nạ và đeo nó lên mặt.

Lập tức, căn phòng rung chuyển dữ dội. Ánh sáng xanh rực lên khắp nơi, khiến những bóng đen lùi lại trong đau đớn. Vương Bình cảm nhận được một luồng năng lượng kỳ lạ truyền vào cơ thể mình qua chiếc mặt nạ. Các bóng ma dường như đang gào thét, rồi tan biến vào hư không.

"Chiếc mặt nạ này... có thể là chìa khóa để chế ngự những linh hồn," Vương Bình thở hổn hển, ánh mắt anh sáng rực khi nhận ra điều đó. Nhưng anh cũng cảm thấy sự hiện diện của một thế lực tà ác đang dần xâm chiếm tâm trí mình.

"Anh Vương, anh có sao không?" Nhã Lan hỏi, đôi mắt lo lắng nhìn anh.

"Anh ổn," Vương Bình đáp, giọng anh khàn đặc. Nhưng trong lòng, anh cảm nhận được một tiếng thì thầm ám ảnh vang lên từ chiếc mặt nạ, như thể nó đang cố gắng điều khiển anh. Anh biết rằng mình không thể đeo nó quá lâu.

Không còn nhiều thời gian, họ vội vã rời khỏi căn phòng, tiếp tục đi sâu vào lòng lâu đài. Nhưng giờ đây, mọi thứ trở nên khác biệt. Những bức tường dường như đang chuyển động, biến đổi và thay hình đổi dạng như thể chúng có ý thức.

"Chúng ta cần phải tìm cách phá vỡ lời nguyền trước khi quá muộn," Vương Bình nói, quyết tâm trong giọng nói. "Chiếc mặt nạ này có thể là chìa khóa, nhưng nó cũng có thể là cạm bẫy."

Nhã Lan nhìn anh, ánh mắt đầy hy vọng lẫn sợ hãi. "Vậy làm thế nào để phá vỡ lời nguyền?"

"Tôi nghĩ... chúng ta cần tìm đến nơi cuối cùng được đánh dấu trên bản đồ, nơi mà Đường Phong đã thực hiện nghi lễ cuối cùng," Vương Bình đáp, tay anh siết chặt cuốn sách cổ trong tay. "Đó có thể là nơi mọi bí mật được chôn giấu."

Trong khi họ tiếp tục tìm kiếm, những bóng đen vẫn âm thầm theo dõi từ xa. Lâu đài cổ giờ đây trở thành một cơn ác mộng vô tận, nơi mà từng bước chân của họ đều có thể dẫn đến cái chết. Nhưng Vương Bình biết rằng anh không thể dừng lại, bởi bí mật của lâu đài đang chờ được phơi bày... và anh sẽ làm mọi cách để sống sót và đưa nó ra ánh sáng.

Liệu Vương Bình và Nhã Lan có tìm được lối thoát trước khi những thế lực tà ác nuốt chửng họ? Hay họ sẽ trở thành những linh hồn vất vưởng bị mắc kẹt mãi mãi trong lòng lâu đài?

Bạn đang đọc Bí Mật Lâu Đài Cổ sáng tác bởi meopingping
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi meopingping
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.