Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 08: Bóng Tối Từ Quá Khứ

Tiểu thuyết gốc · 1290 chữ

Vài ngày đã trôi qua kể từ khi Vương Bình và Lý Nhã Lan rời khỏi lâu đài cổ. Những ám ảnh kinh hoàng dường như vẫn còn đọng lại trong tâm trí họ, nhưng cuộc sống bình thường ở thành phố đã dần kéo cả hai trở lại với thực tại. Dù vậy, trong sâu thẳm, Vương Bình vẫn cảm nhận được một điều gì đó chưa hoàn toàn chấm dứt.

Đêm hôm đó, Vương Bình ngồi một mình trong phòng làm việc. Ánh đèn mờ ảo chiếu lên những tài liệu và ghi chép trải đầy trên bàn. Trước mặt anh là cuốn nhật ký cũ nát mà anh đã mang về từ lâu đài. Cuốn nhật ký này từng thuộc về Đường Phong, kẻ đã thực hiện nghi lễ ma quái để triệu hồi những linh hồn.

“Cuốn nhật ký này vẫn còn nhiều bí mật chưa được giải mã...” Vương Bình lẩm bẩm, đôi mắt anh chăm chú vào những dòng chữ đã bị mờ đi theo thời gian.

Bất ngờ, điện thoại đổ chuông. Vương Bình giật mình, tay run lên khi cầm máy. “Alo?”

“Anh Vương, em là Nhã Lan đây!” Giọng của cô đầy căng thẳng. “Anh... có thể đến nhà em ngay không? Em nghĩ rằng có ai đó đang theo dõi em.”

Tim Vương Bình chợt đập nhanh. Anh nhớ lại ánh mắt đầy ám ảnh của Đường Phong trong giây phút cuối cùng. Liệu bóng ma từ lâu đài có thực sự đã biến mất, hay chúng vẫn đang bám theo họ?

“Anh sẽ đến ngay!” Vương Bình trả lời, rồi vội vàng rời khỏi căn hộ.

Nửa đêm, con đường vắng lặng và tĩnh mịch khi Vương Bình lái xe đến nhà Nhã Lan. Đèn đường chập chờn, và gió lạnh thổi qua những hàng cây, tạo ra những tiếng rì rào như những lời thì thầm ma quái.

Khi đến nơi, cửa nhà Nhã Lan hé mở, ánh đèn bên trong nhấp nháy kỳ lạ. Vương Bình cẩn thận bước vào, gọi lớn: “Nhã Lan! Em có ở đây không?”

Không có tiếng trả lời. Anh tiến vào phòng khách, nơi mọi thứ bị xáo trộn như thể vừa có một cuộc vật lộn. Một chiếc gương vỡ nằm trên sàn, phản chiếu ánh đèn mờ mờ, khiến khung cảnh trở nên rùng rợn hơn bao giờ hết.

Bỗng nhiên, một tiếng động nhẹ vang lên từ phía cầu thang dẫn xuống tầng hầm. Vương Bình không chút do dự, tiến thẳng xuống dưới. Tầng hầm tối om, chỉ có ánh sáng từ chiếc đèn pin nhỏ bé trong tay anh.

Dưới đó, Vương Bình tìm thấy Nhã Lan đang bị trói chặt vào một chiếc ghế gỗ. Cô ngước lên, đôi mắt hoảng loạn. “Vương Bình! Anh... anh phải chạy đi! Hắn đã quay lại...”

“Em đang nói gì?” Vương Bình vội vàng tháo dây trói cho cô. Nhưng trước khi anh kịp làm gì thêm, cả căn phòng đột ngột tối sầm lại, rồi một giọng nói quen thuộc vang lên từ bóng tối:

“Ngươi nghĩ rằng có thể thoát khỏi ta dễ dàng như vậy sao, Vương Bình?”

Một hình bóng quen thuộc từ từ hiện ra từ bóng tối – Đường Phong. Nhưng lần này, ông ta không còn là hồn ma yếu ớt mà Vương Bình từng đối mặt. Ông ta giờ đây đã trở nên mạnh mẽ hơn, với một hình dạng ghê rợn và đôi mắt đỏ rực ánh lửa địa ngục.

“Ngươi đã phá nghi lễ của ta, nhưng ta vẫn còn một lá bài cuối cùng,” Đường Phong gầm lên, giọng ông ta vang vọng như tiếng sấm. “Ngươi đã giải thoát linh hồn cho những kẻ khác, nhưng chính ngươi và cô gái này sẽ thay thế họ!”

“Ngươi điên rồi!” Vương Bình hét lên, tay anh nắm chặt con dao găm. “Ta đã phá vỡ nghi lễ của ngươi! Ngươi không còn quyền lực gì nữa!”

“Ồ, ngươi nghĩ như vậy sao?” Đường Phong cười lạnh lùng. “Ngươi chỉ mới phá được một phần của nghi lễ. Linh hồn của ngươi vẫn bị ràng buộc với lâu đài. Mọi thứ ngươi làm chỉ càng khiến ta trở nên mạnh mẽ hơn!”

Bóng tối cuốn quanh Vương Bình, và anh cảm thấy như mình đang bị hút vào một không gian khác. Một lần nữa, anh đứng giữa những hành lang tối tăm và lạnh lẽo của lâu đài, nhưng lần này, Nhã Lan cũng đang bị cuốn vào cơn ác mộng cùng anh.

“Anh Vương... chúng ta đang ở đâu?” Nhã Lan run rẩy hỏi, nước mắt lăn dài trên má.

“Chúng ta vẫn đang ở trong nhà em... nhưng bằng cách nào đó, hắn đã kéo chúng ta vào một thế giới khác,” Vương Bình nói, cố gắng giữ bình tĩnh. “Đây chính là phần còn sót lại của lâu đài – một thực thể ma quái tồn tại ngoài thực tại.”

Tiếng cười của Đường Phong vang lên từ khắp mọi phía, như thể ông ta có mặt ở khắp mọi nơi. “Ngươi đã giải thoát các linh hồn, nhưng chính ngươi đã phá vỡ cân bằng của nghi lễ! Giờ đây, linh hồn của các ngươi sẽ là thứ mà ta cần để hoàn tất nghi lễ cuối cùng!”

Bất chợt, từ trong bóng tối, những bàn tay xương xẩu và móng vuốt sắc nhọn lao tới, cố gắng kéo cả hai vào sâu hơn trong mê cung ác mộng. Vương Bình nắm chặt tay Nhã Lan, cố gắng tìm đường thoát khỏi nơi này.

“Em hãy tin anh!” Vương Bình nói lớn. “Chúng ta phải phá vỡ nguồn sức mạnh của hắn. Đó là chiếc mặt nạ gỗ!”

Vương Bình biết rằng chiếc mặt nạ mà anh từng sử dụng trước đây chính là chìa khóa để đối phó với Đường Phong. Nhưng vấn đề là chiếc mặt nạ đã vỡ tan trong cuộc đối đầu trước đó. Dù vậy, anh vẫn cảm thấy nó có một mảnh nhỏ bị bỏ lại trong túi áo khoác.

Anh lấy mảnh vỡ ra, và ngay khi nó chạm vào tay, một luồng sáng xanh yếu ớt bùng lên. Dù không còn nguyên vẹn, mảnh mặt nạ vẫn phát ra sức mạnh, như một tia hy vọng cuối cùng trong bóng tối vô tận.

“Dùng nó đi, anh Vương!” Nhã Lan hét lên khi cô thấy bóng ma của Đường Phong đang tiến lại gần.

Vương Bình nắm chặt mảnh vỡ, tập trung toàn bộ ý chí vào đó. Ánh sáng xanh bùng lên mãnh liệt, như một ngọn lửa đốt cháy mọi bóng tối xung quanh. Tiếng gào thét của Đường Phong vang vọng khắp nơi khi ông ta bị ánh sáng thiêu rụi, tan biến như một đám khói mờ nhạt.

Ánh sáng bừng lên, và Vương Bình cùng Nhã Lan quay trở lại hiện thực. Họ đang đứng trong tầng hầm nhà Nhã Lan, căn phòng giờ đây hoàn toàn trống trải và yên tĩnh.

“Nó... thật sự đã kết thúc rồi phải không?” Nhã Lan thở hổn hển, vẫn chưa thể tin vào những gì vừa xảy ra.

“Phải,” Vương Bình gật đầu, nhưng đôi mắt anh vẫn đượm vẻ ưu tư. “Nhưng anh vẫn có cảm giác rằng... có gì đó vẫn chưa hoàn toàn biến mất.”

Bên ngoài, mặt trăng bị che khuất bởi những đám mây đen, như một lời cảnh báo rằng bóng tối có thể quay lại bất cứ lúc nào.

Và Vương Bình biết rằng, cuộc chiến với những bí mật trong lâu đài cổ vẫn chưa thực sự chấm dứt.

Bạn đang đọc Bí Mật Lâu Đài Cổ sáng tác bởi meopingping
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi meopingping
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.