Bởi Vì Ngươi Giống Nha Hoàn Của Ta (H)
Chương 31: Bởi Vì Ngươi Giống Nha Hoàn Của Ta
Y Nha Tử lướt dọc chiếc mũi cao xung quanh thân bụng nữ nhân, hắn cảm thấy bàn tay tiểu nữ ôm lấy đầu mình mà xoa nhè nhẹ, như kiểu nàng không thể đứng vững nữa, cả người mềm oặt gắng gượng bám vào cái gì đó.
Vết cào trầy xước gây ra từ dị chất đều bị môi hắn chạm vào hôn lấy, Liễu Hân Nghiên tê dại, một cảm giác ướt át khó tả truyền xuống bên dưới, âm thanh tí tách rơi ra.
Hơi thở nàng nặng dần, như kiểu đã lâu rồi không được biết đến cảm giác rơi vào trầm luân, mắt nàng âu yếm lại tê tái nhìn lấy nam nhân đang từ từ thưởng thức cơ thể mình.
“Chàng còn muốn đùa giỡn thiếp đến khi nào nữa?” - Liễu Hân Nghiên hai tay quàng cổ hắn, cả người ngồi vào lòng nam nhân nói
“Cho tới khi nàng thuộc về ta!”
Hắn ngước mặt lên nói, thấy gương sắc mỹ miều đờ đẫn tâm trí, môi không kìm được dính lấy môi hắn, cảm giác để lưỡi đưa vào sâu, hai thứ trơn trượt lạ lẫm ướt át cuối cùng tìm lấy một điểm tựa mà cuốn lấy, một chất dịch nhờn tuông ra tạo thành hình vầng trăng rồi biến mất trước từng hơi thở hổn hển.
“Chỗ dưới của chàng đang cạ vào ta…”
Liễu Hân Nghiên ngoe nguẩy bờ mông căng tròn nói, cảm giác ngứa ngáy khó chịu tới rùng mình.
Y Nha Tử cười nhẹ, côn thịt gân guốc nào đã chịu thấu, nhưng hắn biết dạo đầu cực kì quan trọng, không thể bỏ qua được, nên mặc kệ nàng có rên rỉ, hắn vẫn làm như không nghe thấy gì.
Lúc này thấy Liễu Hân Nghiên như mềm nhũn, phía dưới kịch liệt rung rẩy, làn nước nhờn nhờn chảy ra, Y Nha Tử cũng không kìm được dục tình, một tiếng ót vang lên nhanh chóng, thân côn hắn trôi trơn trượt dễ dàng vào sâu âm cốc Liểu Hân Nghiên.
“A!”
Liễu Hân Nghiên cảm nhận được côn thịt đẩy bất thình lình, khuôn mặt tê dại lúc nào thoáng như sững sốt, trong một vài khắc như biếng dạng, nàng thốt lên một tiếng rồi giựt mình liên tục.
Một cảm giác tê rần trong khe thịt nhóp nhép, khi bị một thứ gân guốc xâm nhập một cách mạnh bạo không theo lẽ thường, hai mắt nàng dần trợn ngược lên, hai tay vô thức siết người nam nhân lại dứt khoát, từ lúc này tâm trí cảm giác đều chưa định hình được tình huống gì đang xảy ra.
Sâu trong khu rừng rậm, một dòng suối tuông trào như thác lũ.
Y Nha Tử lúc này cũng nhăn mặt, sự co bóp dữ dội này là lần đầu tiên hắn được trải qua, hắn không rõ như thế nào, giống như ngươi đang bị một bàn tay nữ nhân ngấu nghiến bóp lại thô bạo.
Hắn hít vào một hơi, cảm giác hưng phấn chạy xọc lên sóng não, cơn sướng cũng ùa tới nhanh chóng, tròng nhãn hướng tới xương quai xanh, một vết cắn nhẹ nhẹ đủ in hình lên cổ.
Bạch! Bạch! Bạch!
“Y… ha…. Ahhh..”
“Nha…”
“ Tử… thiếp ra nữa, thiếp muốn ra rồi!”
Sự hì hục bắt đầu diễn ra, Liễu Hân Nghiên rên rỉ càng to, âm thanh gọi tên hắn cũng bị gián đoạn sau mỗi lần va đập từ côn thịt.
Phạch! Phạch!
Hắn rất chậm rãi, từng ngón tay chạm khẽ xung quanh cổ nữ nhân, lần mò lấy điểm kích thích nhất của nàng, từng vết cào cấu bắt đầu xuất hiện, Liễu Hân Nghiên được nam nhân ôm lên cuồng dã dập ầm ầm vào l-n, từ môi nhiễu ra nước bọt, thân thể nàng cũng bắt đầu không tự chủ ra vào nhịp nhàng.
Cả người Y Nha Tưt đau rát, từ sóng lưng nữ nhân hoang dã cào lấy, da thịt ứa ra huyết tinh.
Phải biết lúc này, Hắc Hoàng Tước đã cực lực bổ trợ hồi phục cũng không thể chữa trị kịp thời.
Nhưng hắn không tức giận, ngược lại dùng nhiều lực hơn cửa hông không thương tiếc hành hạ nữ nhân của mình.
Hai tay bế nàng lên, ôm lấy bờ mông mọng nước, hắn tham làm vừa nắn bóp, môi vẫn ngặm lấy lưỡi nàng.
“Ta… ta sắp ra rồi…” - Y nha Tử nói.
Liễu Hân Nghiên lúc này đâu còn nghe thấy gì nữa, âm thanh bạch bạch to lớn tưới nỗi, át luôn cả tiếng rên rỉ đầy nhục dục.
“Thiếp… á…ra….”
Một dòng tinh dịch đặc quánh tuông, trào. Sơn cốc ướt át giống như được bơm vào một luồng linh tuyền đậm đặc, hai thứ hoà quyện vào nhau rồi trôi ra ngoài…
Liểu Hân Nghiên thở không còn ra hơi, nằm trên người Y Nha Tử, thanh côn vẫn cắm thẳng thật sâu, không hề buông ra.
Y Nha Tử gương mặt nhem nhúa, ôm lấy nữ nhân vào lòng, ý niệm dò xét xung quanh thì vui vẻ, dị chất của nàng đã thật sự vơi đi rất nhiều, đã được 5 phần rồi.
Hắn cũng không biết đám người đã từng hại nàng là ai, theo như lời Liễu Hân Nghiên kể lại, đã có rất nhiều gia tộc truy đuổi nàng, cũng may số mệnh lớn nên thoát chết.
Thông Linh, tường tận khí vận, vận rủi vận may, chỉ cần trong phạm vi có thể thấy được nàng có thể cảm nhận ra.
Đã có người chỉ vì một lời nói, một tiêu ký của Liễu Hân Nghiên mà trở nên hùng mạnh, một đường đỉnh cấp, làm chủ cả một thế lực.
Bất quá hắn không mấy quan tâm lắm về khả năng của nàng, hắn cứu nàng lý do cũng đã nói qua, bởi vì nhìn nàng rất giống tiểu nô tỳ đã chăm sóc hắn từ nhỏ tới lớn.
Còn việc Thiên Khư Ngọc có bảo rằng Thông Linh Ấu Thể mạnh mẽ như thế nào hắn cũng không quan tâm, mục đích hiện tại của hắn chỉ có một, tìm ra mẫu thân của mình và trả thù, xong việc đó hắn sẽ ở ẩn cả đời cùng với những cô vợ của mình.
Đăng bởi | munahg |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 59 |